TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
[....!Kim Quang Dao thê lương đau đớn kêu lên vài tiếng.....!Ngẩng đầu nói: "Nhị ca...!các ngươi tại sao bỗng nhiên tụ tập trước Phương Phỉ điện, muốn kêu ta mở ra phòng cất giấu kho báu? Có phải ngươi có chuyện gì không nói với ta không?"
.....!Lam Hi Thần đành nói: "Khoảng thời gian trước, mấy đệ tử Cô Tô Lam thị ta đi săn đêm, gặp một cánh tay trái bị chặt đứt tấn công....!Vong Cơ theo sự chỉ dẫn của nó, đợi đến sau khi thu thập thân thể bị ngũ mã phanh thây này xong, chúng ta phát hiện khối hung thi này chính là...!đại ca".
....!Kim Quang Dao kinh ngạc vô cùng: "Đại ca?" "Không phải đại ca đã hạ táng sao? Ngươi và ta đều tận mắt nhìn thấy!"
....! Nhiếp Hoài Tang hai mắt trợn trắng, bùm một tiếng, ngửa mặt ngã quỵ....! Kim Quang Dao còn nước mắt rưng rưng, lại giống như là tức giận đến đỏ hoe vành mắt...!Giật mình, bỗng nhiên phản ứng lại: "Manh mối bị đứt....! Cho nên, liền lên chỗ này của ta tìm?" Làm như không thể tin tưởng, lại hỏi: "Mới vừa rồi các ngươi...!chính là đang hoài nghi...!đầu của đại ca ở chỗ này của ta?"
....!Lam Hi Thần thế nhưng nhất thời không trả lời được.
Không riêng gì hắn không trả lời được, ngay cả Nguỵ Vô Tiện cũng không trả lời được.
Ai có thể đoán được, chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi, Kim Quang Dao không chỉ dời cái đầu đi, còn không biết dùng phương pháp gì, nói cái gì, mà dụ dỗ sai khiến Tần Tố tự im miệng trước công chúng!]
Quả nhiên, tình thế trong nháy mắt đảo ngược, phe ban đầu muốn bắt kẻ trộm tích tắc bị chất vấn đến không thể nói lời nào, người phạm tội chồng chất lại mượn vợ con vượt qua sự nghi ngờ một cách không thể hiểu được và biến thành người bị oan uổng đáng thương, mà cái người đáng thương này sợ là còn sắp đặt chiêu trò phía sau, làm cho Di Lăng Lão Tổ được hiến xá sống lại cũng không xoay người được, không còn đường nào rút lui!
Tư duy nhanh trí, hành động nhanh chóng, động tác tương kế tựu kế như vậy, bởi mới nói, không hổ là người ngồi yên ổn bao nhiêu năm ở vị trí tiên đốc bách gia đúng không!
Nguỵ Vô Tiện chỉ muốn nói, Liễm Phương Tôn, chỉ cần còn chút tình cảm xuất phát từ chân tâm đối với phu nhân đã kết hôn hơn mười năm của mình, thì ít nhất cũng đừng mượn nàng ấy để diễn trò, khi xác của nàng ấy còn chưa nguội lạnh, có được không?
Nhưng Trạch Vu Quân chính trực quân tử luôn rất tin vào thái độ làm người của hắn thì thật sự đồng cảm mà! Nhìn thúc phụ đại nhân may mắn ở đối diện Trạch Vu Quân, Nguỵ Vô Tiện vuốt cằm suy tư, có lẽ hắn nên ngẫm lại, có thể nào vẽ ra được một loại bùa dán trên người, là có thể khiến người ta không thể nói dối hay không?
Hiểu Tinh Trần cảm thấy khó có thể tin, lời dối trá núp dưới huyết nhục tính mạng của con người, hạ bút thành văn, mở miệng nói ra, thế này thật khiến người ta ớn lạnh, làm cho hắn trong nháy mắt đem hình ảnh này chồng lên hình ảnh đã gặp ở Nghĩa Thành, giữa hai người có gì khác nhau? Lòng độc ác của con người, ghê gớm hơn cả hổ!
Âm thầm tán thưởng tên lùn nhỏ đi với Bụt mặc áo cà sa, đi với ma mặc áo giấy, Tiết Dương chợt thấy trong lòng nặng xuống, không hiểu sao có một ảo giác lưng đang đeo thứ gì đó nặng nề.
[....! Kim Quang Dao buông thi thể Tần Tố ra, chậm rãi đứng lên, tay đặt lên chuôi kiếm Hận Sinh, đi một bước tới gần hắn, nói: "Chuyện quá khứ ta cũng không nhắc đến, nhưng xin ngươi nói thật, a Tố tự sát không thể giải thích được, trong chuyện này, ngươi có động tay chân gì hay không?"
Kim Quang Dao tỏ ra kinh hoảng, thật sự là một bộ không thẹn với lương tâm, khí thế mười phần!....!Hắn đang cấp tốc suy nghĩ đối sách, Hận Sinh đã ra khỏi vỏ....!Nguỵ Vô Tiện trong tay không có binh khí, đúng lúc Tuỳ Tiện đang nằm ở trên kệ gỗ, lập tức chụp lấy nó, rút kiếm ra khỏi vỏ!
Kim Quang Dao kêu lên thất thanh: "Di Lăng Lão Tổ!"
....! Nguỵ Vô Tiện không hiểu ra sao, Nhiếp Hoài Tang choáng váng nói: "Tam ca? Ngươi vừa rồi gọi cái gì? Người này không phải là Mạc Huyền Vũ sao?"
....! Bốn chữ "Di Lăng Lão Tổ" vừa thốt ra, những người lúc đầu không có ý định động đao kiếm cũng không tự chủ được mà rút kiếm ra....!Kim Lăng bỗng nhiên kêu lên: "Khoan đã! Cữu cữu ngươi lúc trước ở núi Đại Phạn không phải đã dùng Tử Điện quất hắn một roi sao? Hắn chắc chắn không phải bị đoạt xá chứ? Cũng không nhất định là Nguỵ Vô Tiện mà đúng không?!"
Sắc mặt Giang Trừng rất khó coi, không nói gì.
Kim Quang Dao nói: "Núi Đại Phạn? Không sai....!Triệu ra Ôn Ninh, không phải cũng là hắn sao?....!Ban đầu Huyền Vũ từng ở chỗ của ta xem qua một phần bản thảo của Di Lăng Lão Tổ...!Tà thuật hiến xá....!Là không thể kiểm chứng....!Nhưng Di Lăng Lão Tổ lại có thể bị kiểm chứng.
Từ khi hắn bị thủ hạ lệ quỷ xé xác thành tro bụi ở trên đỉnh Loạn Tán Cương, bội kiếm của hắn đã bị Lan Lăng Kim thị ta cất giữ.
Nhưng không lâu sau liền tự động phong kiếm".
Nguỵ Vô Tiện ngẩn ra: "Phong kiếm?" Trong lòng hắn dâng lên dự cảm xấu, Kim Quang Dao nói: "....!Mà ngay vừa rồi, vị Mạc Huyền Vũ này, ở trước mặt các ngươi, đem thanh kiếm đã phong bế 13 năm nay, rút ra được!" Lời còn chưa dứt, mấy chục thanh kiếm đồng loạt đâm tới về phía Nguỵ Vô Tiện.]
Nguỵ Vô Tiện chậm rãi nâng tay phải của mình lên, nhìn chằm chằm vào lòng bàn tay có vết chai do luyện kiếm để lại từ thuở thiếu thời, bây giờ đã dần dần phai nhạt đi.
Lại một lần nghe thấy từ phong kiếm này, hiện giờ nghĩ kỹ lại, từ sau kỳ giáo hoá ở Kỳ Sơn, hắn rốt cuộc đã không sử dụng Tuỳ Tiện của hắn nữa, kể cả rút kiếm, thậm chí kiếm cũng không có, à lấy kiếm cắt dưa đào mồ không tính.
Nhưng Tuỳ Tiện, sau khi hắn chết thì phong kiếm à! Có lẽ, nên đem Tuỳ Tiện đưa cho Giang Trừng? Không, nếu có thể khiến Giang Trừng vĩnh viễn không biết chuyện kia, hắn tình nguyện Tuỳ Tiện vẫn luôn phong kiếm! Nhưng mà có thể hay sao.....
Giang Trừng lúc này kêu lên: "Nguỵ Vô Tiện, kiếm ngươi đâu?"
Nguỵ Vô Tiện cũng đang tự hỏi, đúng vậy, kiếm hắn đâu? Là ở Liên Hoa Ổ chưa kịp mang đi, hay là bị vứt ở một góc nào đó trong Phục Ma động nhỉ? A, cũng không biết là thanh kiếm Tuỳ Tiện có linh khí đáng thương, hay hắn - người từng là một tay dùng kiếm giỏi - đáng thương hơn.
Mặt Giang Trừng sắp đen hơn cả Xích Phong Tôn trước đó, chỉ cảm thấy tên gia hoả này không hổ là người có thể xưng huynh gọi đệ với Nhiếp Hoài Tang, một người không tìm thấy đao một kẻ không nhớ nổi kiếm, quở mắng: "Nguỵ Vô Tiện, ngươi chỉ là linh lực có tổn hại, chứ không phải bị phế kim đan, ngay cả bội kiếm của mình cũng không quan tâm, đây là muốn quên kiếm pháp Giang gia, hoàn toàn phân rõ giới hạn hay sao?!"
Nghe vậy, trong lòng Lam Vong Cơ vô cớ dâng lên một tia lửa giận, rất muốn chất vấn một câu, nếu đã không phân rõ giới hạn, vậy việc hẹn quyết đấu rồi đào tẩu ở đâu ra? Nhưng sau khi cảm xúc bình ổn lại, y cũng sáng tỏ, cho là ý của Nguỵ Anh.
Nếu như y có thể hạ quyết tâm đứng ở bên cạnh hắn từ sớm....
"....." Nguỵ Vô Tiện căn bản không không có gì để nói, không muốn dây dưa thêm với Giang Trừng về đề tài này, liền nói: "Ta nói nha, lúc ta bị mọi người bao vây tấn công, ngươi cũng không thể nói thay cho sư huynh ta một câu ha?"
Dự cảm có chuyện nào đó bị che giấu càng lúc càng lớn hơn ở trong lòng Giang Trừng, đen mặt phun ra mấy từ qua kẽ răng: "Ngươi – nói – cái – quỷ – gì!"
Nguỵ Vô Tiện lại một lần nữa làm ra vẻ mặt than khóc méc: "Sư tỷ, Giang Trừng thế mà giúp đỡ người khác khi dễ ta!"
Giang Yếm Ly cũng nhận ra gì đó, che giấu nỗi chua xót trong lòng, cười nói: "Sư tỷ giúp ngươi đánh hắn".
Sau đó làm bộ đánh Giang Trừng hai cái.
Giang Trừng:
Kim Tử Hiên thầm nói sau này trên Kim Lân Đài vẫn nên nuôi nhiều chó mới tốt, tức phụ, rốt cuộc ta xếp thứ mấy ở trong lòng nàng? Có lẽ sau khi thành thân thật sự nên để cho Kim Lăng sinh sớm hơn một chút, tranh sủng với họ Nguỵ một phen nhỉ? Nhưng, Nguỵ Vô Tiện đã không mang kiếm từ lâu, Giang Vãn Ngâm lúc này mới truy cứu, có phải hơi muộn một chút không?
Rũ sạch những ý nghĩ hoang đường trong đầu, Kim Tử Hiên lại nói: "Hiện giờ tu sĩ đều bị gì vậy! Đáng lẽ nên sớm từ khi Quỷ tướng quân vốn đã bị nghiền xương thành tro lại quay trở lại nhân gian, thì phải lo truy cứu chuyện thế gia thất trách trong việc thực hiện hành hình, còn chưa rõ nguyên do mà chỉ dựa vào lời nói của một bên đã muốn xử lý Di Lăng Lão Tổ thân phận chưa rõ? Quả thực làm việc không ra gì!"
Lam Khải Nhân liếc qua Kim Quang Dao, lại nhìn Lam Hi Thần, liên tục lắc đầu nói: "Đạo đức xã hội đang suy đồi từng ngày, lòng người không còn phương hướng nữa".
Nhiếp Hoài Tang xoa xoa huyệt thái dương, hắn cảm thấy hơi đau đầu.
Không phải đang đi tìm đầu của đại cao sao, chỉ trong vòng thời gian nửa khắc đã biến thành quét sạch Di Lăng Lão Tổ rồi, đối phó với Kim Quang Dao này quả nhiên không thể thiếu cảnh giác.
Với lại, lúc ở Tế Đao đường Thanh Hà là mình còn chưa quen biết người này mà, lúc này lại lộ ra vẻ quen biết Mạc Huyền Vũ, chuyện này có phải hơi quá bất cẩn rồi không? Giương mắt nhìn thấy Nguỵ Vô Tiện đang nhìn mình với ánh mắt đầy vẻ Ta xong hết rồi, một lát sau lại được Hàm Quang Quân kéo xoay người lại...!Đầu của hắn hình như đau hơn!
Nhiếp Minh Quyết đã giận đến mức không thể giận hơn: Hai ngươi xem ta như mù? Có chuyện thì nói, bộ dạng che che giấu giấu gì đây!
Kim Quang Dao sắc mặt tái nhợt, biểu tình mê man, kéo kéo khoé miệng, thầm chế giễu nói: Là xem ta mù thì có.
[Lam Vong Cơ chặn tất cả lại, Tị Trần đánh văng mấy người, tạo ra một khoảng trống....!Nguỵ Vô Tiện cũng không nói thêm một câu thừa thãi, tay phải chống lên song cửa sổ, thân hình nhẹ nhàng nhảy ra, hai chân vừa chạm đất là chạy ngay.
Vừa chạy vừa nghĩ trong đầu như điện xẹt: "....!Đáng sợ đáng sợ đáng sợ, không ngờ rằng hắn phản ứng nhanh như vậy, nói dối trơn tru như vậy!"
Lúc này....!Là Lam Vong Cơ không nói tiếng nào đuổi theo.
Nguỵ Vô Tiện xưa nay danh tiếng xấu, không phải lần đầu tiên đối mặt với tình hình thế này...!Ở lại căn bản chẳng có tác dụng gì ngoại trừ chịu hơn mấy trăm thanh kiếm, kêu oan càng là một câu chuyện cười....!Mà Lam Vong Cơ lại hoàn toàn khác với hắn...!Nguỵ Vô Tiện nói: "Hàm Quang Quân, ngươi không cần chạy theo!"
Lam Vong Cơ nhìn thẳng phía trước, không trả lời hắn, hai người vứt cả đám người đang đòi đánh đòi giết ở phía sau.
Trong lúc gấp rút, Nguỵ Vô Tiện lại nói: "Ngươi thật sự muốn cùng đi với ta? Nghĩ kỹ chưa, ra khỏi cánh cửa này, thanh danh của ngươi sẽ bị huỷ hoại!"]
Nhiếp Hoài Tang vừa đọc vừa âm thầm nói, Hàm Quang Quân đối với Nguỵ huynh thật đúng là rễ tình đâm sâu, hành động này, mặc dù không phải là khi sư diệt tổ, nhưng cũng coi như là ly kinh phản đạo.
Bạn đang đọc bộ truyện Mọi Người Trong Ma Đạo Tổ Sư Cùng Đọc Ma Đạo Tổ Sư tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Mọi Người Trong Ma Đạo Tổ Sư Cùng Đọc Ma Đạo Tổ Sư, truyện Mọi Người Trong Ma Đạo Tổ Sư Cùng Đọc Ma Đạo Tổ Sư , đọc truyện Mọi Người Trong Ma Đạo Tổ Sư Cùng Đọc Ma Đạo Tổ Sư full , Mọi Người Trong Ma Đạo Tổ Sư Cùng Đọc Ma Đạo Tổ Sư full , Mọi Người Trong Ma Đạo Tổ Sư Cùng Đọc Ma Đạo Tổ Sư chương mới