TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
[....!Ôn Triều thấy hai mắt hắn vằn vện tơ máu, vẻ mặt khủng bố, hơn nữa các con cháu thế gia khác cũng kích động như thế, còn thêm con yêu thú khổng lồ ở trong đầm nữa, chân trái nó đã giẫm lên bờ, cuối cùng cũng bắt đầu thấy sợ, kêu lên: "Rút lui, rút lui, lập tức rút lui!"
....! Kim Tử Hiên giận dữ: "Cẩu tặc vô liêm sỉ! Bọn chúng chặt đứt cây mây rồi!"....!Lại có người hoảng hốt kêu lên: "Bọn chúng lấp cửa hang rồi!" Vừa dứt lời, một nửa vầng sáng còn lại cũng bị lấp kín.
....! Sau một lúc lâu, tiếng mắng của Kim Tử Hiên phá vỡ không khí tĩnh mịch này: "Đôi cẩu nam nữ kia thực sự làm được chuyện này ha!"
....! Lúc này, Giang Trừng dìu Nguỵ Vô Tiện từ từ đi tới.
Vừa lúc nghe được câu nói "Không có đồ ăn" này, Nguỵ Vô Tiện nói: "Giang Trừng, ở đây có miếng thịt chín, ngươi có ăn không".
Giang Trừng nói: "Cút! Thanh thiết lạc kia không ủi chết ngươi đi.
Đây là lúc nào rồi, thật muốn may miệng ngươi lại".
Đôi mắt nhạt màu của Lam Vong Cơ dừng lại trên người bọn hắn, ngay sau đó, lại rơi xuống trên người Miên Miên đang chân tay luống cuống theo sau bọn hắn.
Mặt mày toàn nước mắt, thút tha thút thít, không ngừng nói "Thực xin lỗi, thực xin lỗi, thực xin lỗi".
Nguỵ Vô Tiện bịt tai lại, nói: "Ai da, đừng khóc nữa được không? Là ta chịu phỏng cũng không phải là nàng chịu phỏng.
Chẳng lẽ còn muốn ta dỗ nàng à? Ngươi dỗ ta một chút đi được không? Được rồi Giang Trừng đừng dìu nữa, ta lại không phải gãy chân".]
Nhiếp Hoài Tang mang vẻ mặt không nỡ nhìn thẳng đọc xong đoạn này.
Roẹt một tiếng xoè quạt ra che mặt, sau đó xuyên qua kẽ hở làm mặt quỷ với Nguỵ Vô Tiện, nói: "Nguỵ huynh, trước mặt Hàm Quang Quân, anh hùng cứu mỹ nhân, nhỏ giọng nũng nịu ha?"
Nguỵ Vô Tiện hơi lộ ra vẻ bất đắc dĩ, hắn chỉ là quen miệng trêu chọc thôi được không? Dựa vào phía sau càng sát hơn, nhận thấy người phía sau cẩn thận ôm vững vàng, mới nói: "Hoài Tang huynh, mọi việc nên chừa đường lui, sau này còn gặp nhau, hiểu chứ?"
Nhiếp Hoài Tang cười hắc hắc, chậm rãi gật đầu một cái, tỏ vẻ chính mình Rất hiểu.
Nhiếp Minh Quyết: Ngươi đã hiểu cái thứ thất loạn bát tao gì?
Kim Tử Hiên: Này gọi là Vật họp theo loài, hay là Gần mực thì đen?
[....! Lam Vong Cơ nói: "Trong đầm có lá phong." Lời này thoạt nghe qua không thể hiểu được, nhưng Nguỵ Vô Tiện lập tức hiểu ngay...!Giang Trừng cũng hiểu được, nói: "Dưới đáy đầm sâu, rất có thể có nguồn nước bên ngoài thông với trong động..."
....!Kim Tử Hiên nhíu mày nói: "Hơn nữa con yêu thú kia còn canh giữ ở trong đầm không chịu đi ra ngoài".
Nguỵ Vô Tiện.....!nói: "Có chút hy vọng thì cứ làm, dẫn dụ nó ra là được".
Ném ra một cây đuốc, nện vào một góc hang động....!Đầu yêu thú lập tức chui ra khỏi mai rùa....!Ở phía sau nó, Giang Trừng lặng lẽ nín thở lẻn vào trong nước....!Nguỵ Vô Tiện cắn ngón tay, nhanh chóng vẽ qua loa vài nét trong lòng bàn tay, đột nhiên lao ra khỏi hang, vỗ một chưởng xuống mặt đất, một ngọn lửa cao cỡ một người đột nhiên bùng lên! Yêu thú giật mình, quay đầu nhìn sang bên này.
Giang Trừng nhân cơ hội lên bờ, hô: "Đáy đàm có cái động, không nhỏ!...!Một lần có thể qua được năm sáu người!"
Ngụy Vô Tiện quát lên: "Tất cả mọi người nghe rõ, theo sát Giang Trừng, xuống nước ra khỏi hang.....!Ai cũng đừng chen lấn! Bây giờ, xuống nước!"....!Hắn đã thành công dẫn dụ yêu thú ra khỏi mặt nước lên trên bờ, lúc này không đi, thì còn chờ khi nào! Giang Trừng cắn răng nói: "Tất cả lại đây, biết bơi đứng bên trái, không biết đứng bên phải".
Ngụy Vô Tiện đang vừa quan sát địa hình, vừa nhóm lửa lùi về phía sau.
Bỗng dưng, cánh tay chợt đau đớn, cúi đầu nhìn, vậy mà trúng một mũi tên.
Hoá ra, tên môn sinh Lam gia bị Lam Vong Cơ giận dữ nhìn hồi nãy đã nhặt lên một bộ cung tên bị người Ôn gia vứt bỏ, nhắm con yêu thú kia bắn một mũi tên.
Thế nhưng có lẽ là....!mũi tên mất chính xác, bắn lên người hắn.
Ngụy Vô Tiện không rảnh rút ra, lại vỗ một chưởng xuống đất, phát lửa ra rồi mới mắng một tiếng: "Lui ra!! Đừng gây thêm phiền cho ta!".
Tên môn sinh kia.....!Mặt càng thêm tái nhợt, nhào vào trong nước chạy trối chết.]
Kim Tử Hiên hừ lạnh một tiếng, trào phúng nói: "Người này rốt cuộc có phải tài bắn cung thấp kém, nhắm không chính xác làm bị thương hay không, sợ chỉ có trong lòng hắn rõ ràng nhất".
Lam Hi Thần cũng nói: "Đồ Lục Huyền Vũ cấp độ này, không thể so với hung thú, chỉ dựa vào hoả trận chỉ sợ khó có thể chống đỡ đến khi tất cả mọi người rời khỏi động an toàn".
Nhiếp Hoài Tang nói: "Mà mũi tên này, làm cho Nguỵ huynh - vốn là người bọc hậu, trở thành miếng mồi sống đầy mùi máu giữ chân con yêu thú, đúng không!"
Giang Trừng rất là tức giận, giọng điệu tàn ác nói: "Nguỵ Vô Tiện ngươi không chết trong hang động đó thật sự là mệnh cứng, nhìn xem tất cả những người mà ngươi có lòng tốt quá mức cứu sống đều là thể loại gì!" Rõ ràng là đang mắng Tô Thiệp kia, nhưng ánh mắt Giang Trừng lại không khống chế được chuyển sang hướng Ôn Ninh ở cách đó không xa, ánh mắt hung ác như thế, làm cho Ôn Ninh đang chơi cùng hai đứa nhỏ rụt cổ lại, vô thức lại lùi xa thêm mấy bước nữa.
Nguỵ Vô Tiện biết, Tô Thiệp chỉ là một người râu ria mà hắn thuận tay cứu một lần khi hắn là thiếu niên, Giang Trừng vẫn canh cánh trong lòng chuyện hắn vì bảo vệ người Ôn thị, lựa chọn đào tẩu khỏi Liên Hoa Ổ, nhưng trên thực tế là nếu không có những người Ôn gia đó, hắn cũng có lý do để rời đi, trừ cách này ra, không có cách nào khác!
Đối với cái tính cách giận lên là nói không lựa lời của Giang Trừng, Giang Yếm Ly cũng rất đau đầu, ôn tồn khuyên nhủ: "A Trừng, hành động cứu người của a Tiện vốn là không thể chỉ trích, lời như vậy không thể nói nữa".
Thấy Nguỵ Vô Tiện vẫn là bộ dạng chết cũng không hối cải kia, ngay cả a tỷ cũng nói như vậy, Giang Trừng chỉ có thể nhíu mày lại cười lạnh một tiếng từ bỏ.
[....!Mùi máu tươi cực kỳ kích thích con yêu thú, cổ nó đột nhiên vươn dài, răng nanh mở rộng ra!
Nguỵ Vô Tiện không nghĩ ra đối sách, thân hình nghiêng sang một bên, bị ai đó chưởng một cái văng ra ngoài.
Lam Vong Cơ đẩy hắn ra.
Hai hàm răng trên dưới của yêu thú sẵn đà ngậm lại, cắn vào đùi phải của y.
Chỉ nhìn thôi, mà đùi của Nguỵ Vô Tiện cũng thấy đau, thế mà Lam Vong Cơ vẫn mặt không cảm xúc như cũ, chỉ hơi hơi nhíu mày.
Sau đó, lập tức bị kéo trở về!
....!May mà hình như nó không thích ăn kiểu cắn xé...!Nếu không nó chỉ cần hơi dùng sức lên hàm răng, thì cái chân này của Lam Vong Cơ sẽ trực tiếp bị cắn đứt.
Mai rùa cứng chắc vô cùng, đao kiếm không xâm phạm được, một khi để nó ngậm Lam Vong Cơ kéo vào, sợ là cuối cùng đừng hòng ra được! Nguỵ Vô Tiện một trận chạy như điên đột nhiên nhào tới, bấu chặt vào một chiếc răng nanh của nó...!Liên quan đến tính mạng, thế nên bùng nổ ra một luồng sức mạnh khủng khiếp mà con người không thể có được...!Tay phải tiếp tục nắm chặt chiếc răng nanh trên, tay trái nắm chiếc răng nanh dưới, hai tay đồng thời dùng sức ngược hướng nhau, đánh cược tính mạng mà cố hết sức, mặt đỏ bừng, trên trán từng sợi gân xanh nổi lên đến mức gần như vỡ ra.
Hai chiếc răng nhọn đâm vào thịt Lam Vong Cơ đã khá sâu, thế nhưng thật sự bị buộc phải từ từ mở khớp hàm ra!
Khớp hàm không thể cắn con mồi được nữa, Lam Vong Cơ rơi vào trong hồ nước.
Thấy y thoát hiểm, luồng sức mạnh như thần kia của Nguỵ Vô Tiện đột nhiên biến mất....!Cũng ngã vào trong nước.
Hắn lật người lại điều chỉnh tư thế, vớt Lam Vong Cơ lên, một tay quạt nước, trong nháy mắt bơi ra mấy trượng...!Lăn lên bờ, ném Lam Vong Cơ lên lưng, cất bước chạy đi.]
Nhiếp Hoài Tang đọc đoạn này mà trong lòng run sợ, chỉ cảm thấy trái tim trong lòng ngực sắp nhảy ra ngoài! Hoá ra đoạn chạy trốn khỏi miệng yêu thú của hai người này lại nghìn cân treo sợi tóc như vậy, hơi sai lầm một chút, thì kết cục chính là hai cái mạng nhỏ đều chôn trong bụng yêu thú á nha!
Lam Khải Nhân nhớ lại, lúc trước môn sinh đắc ý Vong Cơ của ông sau khi trở về từ Mộ Khê Sơn, thương thế trên đùi được xử lý qua loa cộng thêm dấu vết bị thương đáng sợ, tu dưỡng một thời gian thì không quá đáng ngại, hoá ra trong đó còn có một phen gay cấn như vậy sao.
Lam Hi Thần nâng tay, lại làm lễ đối với Nguỵ Vô Tiện, "Hi Thần tại đây đa tạ ơn cứu mạng Lam Vong Cơ của Nguỵ công tử!"
Nguỵ Vô Tiện sửng sốt, ngay sau đó cười xua tay nói: "Ta với Lam Trạm là ai với ai chứ, làm gì cần phải cám ơn tới cám ơn lui! Lại nói, cũng là may Lam Trạm cứu ta trước mà, không cám ơn không cám ơn!"
Ánh mắt Lam Vong Cơ khẽ động, chậm rãi ghé người đến bên tai Nguỵ Vô Tiện, mở miệng nhẹ giọng nói: "Nhớ kỹ lời ngươi nói, giữa ta và ngươi, không cần phải nói Cám ơn ngươi và Thực xin lỗi."
Nguỵ Vô Tiện chỉ cảm thấy chỗ tai và cỗ tê rần một mảnh, vừa tê vừa ngứa, quả thực truyền thẳng tới tận đáy lòng.
Nhưng mà hắn vừa thất thần vừa suy nghĩ, câu nói hợp lý như vậy, tại sao khi Lam Trạm nói ra lại...!chứa đầy oán hận như vậy chứ?
Lam Hi Thần: Vong Cơ, trong mắt ngươi còn có huynh trưởng không?
Lam Khải Nhân:.....
Lúc này đây trực tiếp nhìn cảnh tượng này Hiểu Tinh Trần đột nhiên thấy mơ hồ, rõ ràng những gì đã đọc là thời khắc vạn phần hung hiểm, nhưng tại sao hai người này lại....!Gương mặt lặng lẽ nóng lên cùng lúc, hắn không nhịn được nói với Tống Lam ở bên cạnh: "Sư điệt này của ta, cùng với Hàm Quang Quân kia quả thực là trời sinh một đôi!"
Tống Lam cạn lời, hai người đều đã là đạo lữ thông qua thủ tục chính thức, xác định chung thân, lời khen này có phải nói ra hơi muộn rồi không?
Vẫn còn đang thầm tính toán thực lực đối lập giữa Đồ Lục Huyền Vũ và hai người Lam Nguỵ, bởi vậy Nhiếp Minh Quyết bỏ sót đoạn này, một mặt gật đầu tán thưởng công nhận dũng khí và thực lực của hai người, một mặt thúc giục Nhiếp Hoài Tang đọc tiếp.
Nhiếp Hoài Tang bí mật liếc mắt nhìn toàn cảnh: Đại ca, lớn mật suy đoán một chút, khả năng cũng không phải là hai vị này săn được Đồ Lục Huyền Vũ đâu, Nghiêm túc.jpg
72.
[....! Nhắm chạy đủ xa rồi, hắn vội vàng xoay người, nhẹ nhàng đặt Lam Vong Cơ xuống đất.
Lam Vong Cơ...!đứng cũng không đứng nổi, vừa bị buông ra liền ngã ngồi xuống.
Nguỵ Vô Tiện....!Bỗng chốc duỗi tay ra, lập tức tháo sợi mạt ngạch kia xuống, phất một cái, dùng mạt ngạch làm băng vải, kéo thẳng cái chân bị nhiều tai nạn kia của Lam Vong Cơ, cố định nó một cách chặt chẽ trên cành cây.
Lam Vong Cơ đột nhiên bị hắn tháo mất mạt ngạch, hai mắt đều mở to.....!Thủ pháp của Nguỵ Vô Tiện cực nhanh, đã cột xong cho y....!Lam Vong Cơ ngã về phía sau, không biết là không có sức để ngồi, hay là bị hắn chọc giận đến không nói được lời nào...
....!"Không thể nghĩ túi thơm của tiểu nha đầu này lại có công dụng lớn như vậy, trở về phải đến cảm tạ nàng cho đàng hoàng".
Lam Vong Cơ hờ hững nói: "Thật sự không phải là quấy rối nàng?"
Nguỵ Vô Tiện nói: "Nói cái gì? Những chuyện ta làm thế này còn lâu mới là quấy rối nha....!Cởi đi".
Lam Vong Cơ khẽ cau mày: "Cái gì?" Nguỵ Vô Tiện nói: "Còn có thể là gì? Cởi y phục đó!" Hắn nói cởi liền cởi, tự mình động thủ, hai tay trái phải nắm lấy cổ áo Lam Vong Cơ, kéo sang hai bên, một mảnh ngực và bả vai trắng như tuyết lập tức bị lột ra.
Lam Vong Cơ chợt bị hắn đè lên mặt đất, mạnh mẽ lột quần áo, mặt tái hết cả lên: "Nguỵ Anh! Ngươi muốn làm cái gì!"
Nguỵ Vô Tiện lột hết áo của y, roẹt roẹt xé thành mấy mảnh...!Đứng lên, cởi đai lưng ra, có qua có lại, lộ ra ngực của mình.
.....! Lam Vong Cơ nhìn động tác của hắn, trên mặt xanh trắng tím đen hồng đan xen liên tục, dường như sắp sửa hộc máu...!Nguỵ Vô Tiện buông thõng tay nói: "Áo cởi xong rồi, giờ đến quần".]
Lúc Lam Khải Nhân nghe thấy cháu trai ngoan của ông lại bị kéo mạt ngạch xuống một lần nữa, sắc mặt đã tức giận, sau đó nghe đọc đến đoạn tiếp theo là cái gì, ngay lập tức giận tím mặt, trán nổi gân xanh, duỗi thẳng tay chỉ vào Nguỵ Vô Tiện không ngừng run rẩy, ngoài miệng sau khi ngập ngừng một hồi lâu, cũng giống như sắp hộc máu tới nơi, nhưng cuối cùng vẫn không phun máu ra, hét lớn một câu "Không biết xấu hổ!".
Bạn đang đọc bộ truyện Mọi Người Trong Ma Đạo Tổ Sư Cùng Đọc Ma Đạo Tổ Sư tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Mọi Người Trong Ma Đạo Tổ Sư Cùng Đọc Ma Đạo Tổ Sư, truyện Mọi Người Trong Ma Đạo Tổ Sư Cùng Đọc Ma Đạo Tổ Sư , đọc truyện Mọi Người Trong Ma Đạo Tổ Sư Cùng Đọc Ma Đạo Tổ Sư full , Mọi Người Trong Ma Đạo Tổ Sư Cùng Đọc Ma Đạo Tổ Sư full , Mọi Người Trong Ma Đạo Tổ Sư Cùng Đọc Ma Đạo Tổ Sư chương mới