TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
[....!Nguỵ Vô Tiện nói: "Gia chủ của Lam gia thì sao? Thế nào?".
Giang Trừng nói: "Đã qua đời".
Nguỵ Vô Tiện giật mình, nói: "Đã qua đời?".
Trong đầu hắn bỗng dưng hiện lên khuôn mặt dưới ánh lửa, rơi nước mắt kia của Lam Vong Cơ, buột miệng thốt ra: "Lam Trạm thế nào?"
Giang Trừng nói: "Còn có thể thế nào..." Nguỵ Vô Tiện nói: "Vậy Lam Hi Thần lại là làm sao?"
Giang Trừng nói: "....!Mấy vạn cuốn sách cổ và nhạc phổ, người Lam gia cứu lại được một ít, hẳn là giao cho Lam Hi Thần, để hắn mang theo bỏ trốn, có thể bảo vệ được bao nhiêu hay bấy nhiêu, bằng không thì chẳng còn lại gì.
Mọi người đều đoán như vậy".
Nhìn nhìn trời, Nguỵ Vô Tiện nói: "Quá ghê tởm".
Giang Trừng nói: "Đúng vậy.
Ôn gia quá ghê tởm".
Nguỵ Vô Tiện nói: "Bọn chúng muốn nhảy nhót như vậy đến khi nào? Chúng ta nhiều gia tộc như vậy, cứ không thể liên thủ..."
Đúng lúc này, một loạt tiếng bước chân hỗn loạn truyền đến, các thiếu niên mặc quần bó áo chẽn chạy như bay nhảy lên nhảy xuống trên hành lang dài giống như khỉ, sôi nổi reo lên: "Đại sư huynh!!".
Lục sư đệ hân hoan nói: "Đại sư huynh!! Ngươi còn sống!!!"
Nguỵ Vô Tiện tằng hắng nói: "Cái gì mà kêu là còn sống? Ta vốn dĩ không có chết!"
"Đại sư huynh nghe nói ngươi giết một con yêu thú bự hơn bốn trăm tuổi hả?! Thật vậy không?! Ngươi giết?!"
"So với chuyện này ta càng muốn biết hơn là, sư huynh ngươi có phải thật sự bảy ngày không ăn cơm không?!"
"Thật sự không gạt chúng ta lén tích cốc?!"
"Đồ Lục Huyền Vũ rốt cuộc lớn bao nhiêu? Hồ Liên Hoa có thể chứa được không?!"
"Đồ Lục Huyền Vũ chỉ là một con rùa bự đúng không?!"
"Đại sư huynh ngươi bảy ngày đều ở cùng với Lam Vong Cơ kia của Cô Tô sao? Y thế mà không đánh chết ngươi?!"
Bầu không khí hơi có chút nghiêm túc trước đó, lập tức bị đánh bay thành một mảnh gà bay chó sủa.]
Được nhắc tới tên Lam Hi Thần rất vui mừng, đương nhiên phần vui mừng này giới hạn trong mối quan tâm của Nguỵ Vô Tiện đối với đệ đệ của mình, kêu hắn cái gì mà mang theo bỏ trốn chứ? Lam Hi Thần nghiêm mặt, nói: "Hoá ra Nguỵ công tử lúc ấy đã có ý tưởng liên hợp đánh Ôn gia sao?"
Trên mặt Nguỵ Vô Tiện lúc này đã không còn nhìn thấy nét tươi cười hàng ngày nữa, chỉ cần nghĩ đến những chuyện xảy ra kế tiếp, hắn làm sao có thể cười cho được? Nhẹ giọng trả lời: "Đáng tiếc, không ai chịu nghe lời nói của con cá chạch nhỏ, con tép riu là ta cả!"
Thả lỏng chính mình để thân hình nằm liệt hoàn toàn trên người Lam Vong Cơ, giơ tay phải của mình lên, chăm chú nhìn một lát, mới nói: "Lúc ở trong động Huyền Vũ, ta nên không màng tất cả giết tên cẩu tặc Ôn Triều kia trước mới đúng, như vậy, tiên môn thế gia ở đó nhắm không ai có thể chạy thoát, nói không chừng sẽ trực tiếp liên minh luôn thì sao! Ta rõ ràng, đã có rất nhiều cơ hội để ra tay!"
Chính bàn tay này, lúc ấy nhặt kiếm bắt cóc Ôn Triều đặt lên cổ gã, chính là dùng bàn tay này! Vì sao lúc ấy không chặt bỏ cho rồi?
Kim Tử Hiên xì nói: "Nếu ngươi thật sự làm như vậy, Hoá Đan Thủ phát tác tại chỗ, tất cả mọi người khó lòng thoát chết, còn chưa đợi tiên môn bách gia liên hợp lại, chỉ sợ Vân Mộng Giang thị trước tiên đã trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích!"
Tiết Dương lại nói: "Nguỵ tiền bối, thay vì hối hận trước đó không liên hợp được những thế gia tham sống sợ chết đó, chi bằng ngẫm lại, nếu ngươi và vị Hàm Quang Quân này không giết con đại vương bát kia, mà liều mình dẫn nó tới Kỳ Sơn, ăn một người đền được một mạng, ăn hai người là coi như hoà vốn còn đáng tin cậy hơn đó.".
truyện kiếm hiệp hay
Nguỵ Vô Tiện: Đột nhiên cảm thấy tiểu lưu manh nói có vài phần đạo lý.
Bất kể là liên minh hay là giết Huyền Vũ, đối với Nhiếp Hoài Tang lúc đó mà nói đều là rất xa xôi, hắn khá hâm mộ những sư huynh đệ thiếu niên như những chú khỉ vui vẻ thoải mái kia của Vân Mộng Giang thị, đáng tiếc...., "Nguỵ huynh", không đánh chết ngươi? Các sư huynh đệ của ngươi có phải có hiểu lầm gì đối với Hàm Quang Quân không vậy".
Nguỵ Vô Tiện dùng khuỷu tay chọt chọt vào bụng Lam Vong Cơ, lại kéo khoé miệng ra, làm như muốn giả vờ tươi cười, nói "Đó là tất nhiên, Hàm Quang Quân, rõ ràng ta mới là đại sư huynh, nhưng đám khỉ sư đệ kia của ta lại rất sùng bái ngươi, còn cổ suý cho cái sự thật gì mà tới gần Lam Vong Cơ trong vòng ba bước là sẽ đông chết, ờ, cảm thấy ngươi sẽ kết liễu ta cũng chẳng có gì lạ".
Lam Vong Cơ đem bàn tay che lên đôi mắt hắn, nhàn nhạt nói: "Sẽ không".
Nguỵ Vô Tiện chớp chớp mắt, cảm nhận được từng sợi lông mi hơi ướt quét qua lòng bàn tay người này, "Sẽ không cái gì? Sẽ không đánh ta à? Vậy thì đương nhiên sẽ không, rõ ràng lúc ấy tu vi của hai ta ngang ngang nhau, tất nhiên đánh không được ta".
Lam Vong Cơ: "Ừm"
[....! Vụ hỗn loạn Đồ Lục Huyền Vũ ở Mộ Khê Sơn qua đi, "Trại giáo hoá" Ôn thị thiết lập tại Kỳ Sơn hoàn toàn tan rã....!Ngu phu nhân nắm cơ hội lên án mạnh mẽ Nguỵ Vô Tiện một trận, ra lệnh hắn không được bước chân ra khỏi cửa Liên Hoa Ổ nửa bước....!Vì thế, hắn đành phải ngày ngày cùng đám đệ tử môn sinh Giang gia bắn diều....!Nguỵ Vô Tiện cũng không hăng hái lên nổi, sẵn tay bắn đại, phá lệ khiến cho Giang Trừng cầm hạng nhất rất nhiều lần....!Nguỵ Vô Tiện ném cung, ngồi trên mặt đất, buồn bã nói: "Không thú vị, không bắn nữa.
Vừa rồi những đứa nào xếp chót? Theo Lục sư đệ cùng đi nhặt diều đi".
....!Vài tên sư đệ có thành tích kém cỏi nhất trêu chọc vài câu, ha ha đi ra cửa nhặt diều....!Nguỵ Vô Tiện nói: "Giang thúc thúc sáng nay ra ngoài sao đến giờ còn chưa trở về? Có kịp ăn cơm chiều không?"
....!Giang Trừng nói: "Còn không phải lại vì chuyện kiếm của chúng ta mà đi Ôn gia sao...." Trên mặt y lộ vẻ chán ghét, Nguỵ Vô Tiện nói: "Đáng tiếc kiếm của chúng ta còn chưa đủ linh, nếu có thể tự động phong kiếm, vậy thì ai cũng đừng hòng dùng".
....!Đột nhiên, vài tên thiếu niên vọt vào giáo trường Liên Hoa Ổ, hoảng sợ kêu lên: "Việc lớn không xong rồi! Đại sư huynh, sư huynh, việc lớn không xong rồi!!!" Mấy tên sư đệ này chính là những đứa mới vừa rồi đi ra ngoài nhặt diều....!Giang Trừng nói: "Lục sư đệ đâu? Tại sao thiếu một người?"
....!Một thiếu niên thở hổn hển nói: "Lục sư đệ bị người ta bắt đi rồi!"
"Bắt đi rồi?!" Nguỵ Vô Tiện nhặt cung lên, nói: "Ai bắt? Tại sao muốn bắt nó?!"....!Giang Trừng mắng một tiếng, nói: "Ngay cả lý do bắt người cũng không có! Ôn gia muốn lên trời sao!"
....!Lúc này, một giọng nữ lạnh lùng truyền tới: "Ồn ào cái gì, cả ngày cũng không cho người ta thanh tĩnh!"
Ngu phu nhân áo tím phất phơ đi tới, Kim Châu Ngân Châu vẫn một thân võ trang, một trái một phải đi theo phía sau bà.
Giang Trừng nói: "Mẹ, người Ôn gia tới, Lục sư đệ bị bọn họ bắt!"
Ngu phu nhân nói: "Các ngươi kêu lớn tiếng như vậy, ta ở bên trong nghe thấy hết rồi....!Vừa gấp vừa hận dậm chân nghiến răng, ngươi còn giống dáng vẻ của tông chủ tương lai không? Bình tĩnh một chút!"
Bà nói xong, xoay người đối mặt với cửa lớn phía trước giáo trường.
Hơn mười tu sĩ Ôn gia mặc áo bào có hình ngọn lửa mặt trời chói lọi nối đuôi nhau bước vào.
Phía sau những tu sĩ này, một nữ tử y phục rực rỡ từ từ thướt tha nhẹ nhàng đi vào.]
Giang Trừng cũng nội tâm chua xót hừ lạnh, "Lão tử cần ngươi nhường ha, lại còn sẵn tay bắn đại, phá lệ để ta cầm hạng nhất! Rõ ràng là ngươi thua, tại sao không phải là ngươi đi nhặt diều!"
Bởi vì hắn đang bị cấm túc á, Nguỵ Vô Tiện rất muốn phản bác như vậy.
Nhưng trong thời gian cấm túc hắn làm trái với quy định không phải một lần hai lần, trong đó bị bắt được cũng chỉ là 50 – 50 mà thôi.
Bạn đang đọc bộ truyện Mọi Người Trong Ma Đạo Tổ Sư Cùng Đọc Ma Đạo Tổ Sư tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Mọi Người Trong Ma Đạo Tổ Sư Cùng Đọc Ma Đạo Tổ Sư, truyện Mọi Người Trong Ma Đạo Tổ Sư Cùng Đọc Ma Đạo Tổ Sư , đọc truyện Mọi Người Trong Ma Đạo Tổ Sư Cùng Đọc Ma Đạo Tổ Sư full , Mọi Người Trong Ma Đạo Tổ Sư Cùng Đọc Ma Đạo Tổ Sư full , Mọi Người Trong Ma Đạo Tổ Sư Cùng Đọc Ma Đạo Tổ Sư chương mới