Đập vào mắt tôi là một chồng sách gồm tất cả các thể loại nằm ngay ngắn trên bàn làm việc.
"Anh mua nhiều sách như vậy làm gì?"
Tôi ngạc nhiên hỏi Từ Sĩ
Anh đang giúp tôi lau bụi dính vào váy.
Nghe vậy, anh lười biếng nhướng mi lên nhìn.
"Ừm, tôi muốn kinh doanh chút, sau này có thể hỗ trợ em."
Tôi suýt xịt máu mũi.
Má ơi, anh chàng này thực sự rất tốt!
Ai biết tôi đã đợi những lời này bao lâu rồi.
Trước đây, tôi đã theo đuổi anh ấy, nhưng bây giờ anh ấy đang cố gắng đến gần tôi hơn.
Tôi không kìm được mà chạm vào ngón tay anh.
"Chúng ta không thể tiến tới mối quan hệ luôn được sao? Em sẽ học tập thật tốt, sẽ không bị ảnh hưởng."
Từ Sĩ cắn điếu thuốc và liếc nhìn tôi, từ chối không thương tiếc.
"KHÔNG."
"Tôi muốn đảm bảo rằng tương lai của bạn gái tương lai của tôi không thể bị hủy hoại vì tôi."
Từ Sĩ nói một cách thờ ơ và thản nhiên, như thể đang nói đùa.
Nhưng tôi biết anh ấy rất nghiêm túc.
Tôi cảm thấy vừa mừng vừa tiếc.
"Có nhiều chuyện chỉ có người yêu mới làm được. Em phải đợi hơn một trăm ngày nữa."
Ban đầu, tôi nghĩ rằng thời gian cho kỳ thi tuyển sinh đại học quá ngắn, chỉ hơn một trăm ngày nữa mới diễn ra.
Nhưng bây giờ nghĩ đến còn hơn trăm ngày nữa mới có thể cùng anh kết giao, tôi hận không rút ngắn được thời gian.
Từ Sĩ nhìn tôi và cười đen tối.
"Cái gì, em thèm khát thân thể của tôi sao?"
Tôi sững người một lúc, rồi hai má đỏ bừng.
"Không! Ý em là, em muốn nắm tay anh trong một buổi hẹn hò!"
Cơ thể của người khác giới là một cái hì đó mà tôi không nên nghĩ tới trong độ tuổi của mình.
Từ Dĩ cười xấu xa và điên cuồng.
Anh sờ đầu tôi: “Này, sau này tôi sẽ cho em, em yên tâm.”
Trời má!
Người đàn ông này bá đạo là có thật.
Ai mới là người đang muốn đây?!
20
Tôi đã ăn trưa với Từ Sĩ.
Anh ấy bình thường vẫn tự nấu nướng và lần này anh nấu cho tôi.
Kỹ năng bếp núc của Từ Sĩ phải gọi là đỉnh của đỉnh.
Tôi ăn đến no đến mức không thể đứng thẳng được.
Từ Sĩ bất lực dùng đầu ngón tay lau khóe miệng tôi.
"Sao có thể ăn nhiều như vậy? Tôi có phải là không cho em ăn đâu?"
Tôi sờ vào cái bụng no căng của mình và nói: “Anh không hiểu đâu.”
“Mẹ em bận đi làm, từ nhỏ em đã luôn ăn cơm một mình.”
"Đây là lần đầu tiên em được ăn cơm cùng một người, và em cảm thấy đồ ăn ngon hơn bình thường gấp mấy lần."
Từ Sĩ khẽ tặc lưỡi nói: "Từ nay về sau tôi sẽ cùng em ăn cơm."
Từ Sĩ nói được làm được.
Mỗi cuối tuần sau đó, anh đều cố gắng để ăn cùng tôi nhiều nhất có thể.
Ngay cả những người vốn coi thường anh gần đây cũng thay đổi thái độ, họ nói rằng anh đã thay đổi thành một thanh niên tốt, ít gây gổ và đánh nhau hơn.
Những người khác đồn rằng Từ Sĩ đã tìm được một cô gái chịu lấy anh và nguyện nấu cho anh ăn cả đời.
Tôi coi đây là một trò đùa và nói với Từ Sĩ.
Anh vừa rửa bát xong, đang ngồi trên sofa hút thuốc.
Nghe vậy, anh cười khẩy.
"Bây giờ không phải tôi chỉ là bạn trai thôi sao? Tôi muốn cả ngày làm chỗ dựa cho bạn gái nhỏ của tôi."
Tôi buồn cười trêu chọc anh: “Sao, anh không muốn à?”
Từ Sĩ thổi ra một vòng khói, cười nói:
"Tôi nguyện ý."
Vào ngày hôm đó, sau khi chúng tôi ăn tối, Từ Sĩ đưa tôi về nhà.
Về đến cửa nhà, tôi lưu luyến không rời.
“Còn ba mươi ngày nữa là đến kỳ thi đại học, anh sẽ luôn ở bên em chứ?”
Có lẽ tuổi trẻ là thế này, tôi luôn suy nghĩ lung tung.
Đôi lúc, tôi mơ mộng về tương lai tươi sáng với Từ Sĩ, và thỉnh thoảng tôi lại lo anh sẽ rời đi mãi mãi.
Từ Sĩ xoa đầu tôi.
"Yên tâm đi, em đuổi tôi đi tôi cũng sẽ không rời đi."
"Tôi sẽ là chỗ dựa vào em cả đời."
Tôi ngay lập tức vui vẻ.
Đây là người
Sẽ âm thầm giúp tôi làm rất nhiều việc.
Sẽ nhớ từng lời tôi nói.
Sẽ chăm sóc những cảm xúc nhỏ bé của tôi.
Anh cũng sẽ cho tôi đủ cảm giác an toàn khi tôi cảm thấy bất an.
Có lẽ trước khi bước vào trái tim anh, anh luôn thờ ơ và tàn nhẫn.
Nhưng một khi đã ở trong tim, anh ấy sẽ đặt bạn lên vị trí đầu tiên trong trái tim mình.
Từ Sĩ là kiểu người càng ở lâu càng dễ khiến người ta phải lòng.
Tôi càng lúc càng thích anh ấy hơn.
Nhưng vào lúc này, một giọng nói nghiêm nghị đột nhiên vang lên sau lưng chúng tôi.
"Thẩm Kiều!"
Tôi rất ngạc nhiên.
Từ Sĩ vô thức bảo vệ tôi phía sau lưng anh ấy.
Khi tôi thấy người đó đến, tôi hoảng sợ.
"Mẹ……! "
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!