Lời nói của cao thủ thần bí khiến Trần Bạch Hoàng không khỏi giật mình,
bởi vì hắn nhận ra nơi xuất phát của âm thanh là từ phía con đường dẫn
đến ngôi nhà cũ. Điều này chứng tỏ thần bí nhân rất có thể đã tiến tới
ngôi nhà cũ kia mà đám người không hề hay biết.
Đám người Nghị Ma Đường thì không khỏi vui mừng, bởi vì chúng nhận ra người đến là ai.
Chỉ là trong lòng mấy người Liễu Thiên Hộ có chút khó hiểu, nếu người
kia đã xuất hiện, vậy thì việc gì phải nói lời nhượng bộ với mấy người
Nhuận Hoành Thổ.
Khác với biểu tình ngưng trọng của Bích Hải
Triều cùng hai thiếu niên Trương Trần, lão Cuồng Nhân cùng Thanh Thản
Kiếm Thánh không quá để trong lòng trước sự xuất hiện của người mới đến, dù sao họ cũng nhận ra lại lịch của y là ai.
Nhuận Hoành Thổ cất tiếng: " Đường đường là đại trưởng lão của thiên hạ đệ nhất ma đạo môn
phái, vậy mà phải chơi trò giấu đầu hở đuôi. Triệu Cự Lại! Người hèn đến bực này rồi à?"
Đáp lại lời lão Cuồng Nhân là một giọng nói trầm lắng già nua, có chút thều thào như người sắp chết.
" Nhuận huynh việc gì phải nói lời đả thương người thế? Chúng ta vô ý đối địch với các người, đâu có đến nỗi người sống ta chết mà phải dùng mưu
hèn kế bẩn chứ."
Một cơn gió nhẹ thổi qua, một bóng hình vô thanh vô tức xuất hiện trước mặt hai người Liễu Thiên Hộ và Ngô Đồng lão, sau lưng y chính là Lê Phương Nhi cùng một người hộ vệ áo đen.
Thấy người trước mặt, đám cao thủ Nghị Ma Đường lập tức khóm người hành lễ.
" Bái kiến đại trưởng lão."
Người mới đến này mang dáng vẻ của một thanh niên tuổi ngoài hai mươi, tóc
bạc trắng như tuyết, da dẻ hồng hào, gương mặt trắng trẻo thanh tú như
nữ nhân. Y có thân hình mảnh khảnh, khoác trên mình y phục lòe loẹt màu
đỏ huyết cùng xanh lá mạ, bàn tay thon dài cầm trên tay một tẩu thuốc
khảm nạm vàng ngọc trân quý, thoạt nhìn thật khó phân biệt y là nam hay
nữ. Thứ duy nhất khiến người đối diện đặc biệt chú ý đến y chính là
phong thái tà dị vô cùng, giống như một yêu nhân bán nam bán nữ, khí thế bức người, không kém Nhuận Hoành Thổ là bao.
Thần bí nhân chính
là Triệu Cự Lại, kỳ danh Lãng Tiên Ma Nhân, là đại trưởng lão của Nghị
Ma Đường, y chính là cường giả đương thời, uy vọng và quyền lực trong
nghị đường so với đường chủ Lạc Vô Khuyết còn muốn lớn hơn.
Triệu Cự Lại nhìn sang phía Liễu Thiên Hộ cùng Ngô Đồng lão, chỉ cười nhẹ:
" Mọi chuyện có chút thay đổi, hai người cứ đứng sau, để ta xử lý."
Bạn đang đọc bộ truyện Mộng Giang Hồ tại truyen35.shop
Liễu Thiên Hộ gật đầu, lão vô cùng tín nhiệm vị sư huynh này, trước giờ
Triệu Cự Lại làm việc không lọt giọt nước, y đã nói vậy tất có an bài.
Ngô Đồng lão thì ngược lại, lão bà tâm tình có chút phức tạp, hóa ra lúc
trước không chỉ có hai người lão bà đến đây, rõ ràng Triệu Cự Lại âm
thầm theo sau mà bà không hề hay biết. Điều này khiến bà nghi hoặc hai
điều, hoặc là Triệu Cự Lại không tin tưởng bà sẽ dễ dàng thỏa hiệp, hoặc là y cẩn thận đề phòng phát sinh ngoài ý muốn. Nghĩ đến vậy, Ngô Đồng
lão lập tức đề tỉnh bản thân cần cẩn thận đối đãi vị tam sư huynh này
hơn một chút...
Nhìn thấy đối phương hiện thân, Thanh Thản Kiếm Thánh cười lạnh:
" Nhiều năm không gặp, không ngờ Lãng Tiên Ma Nhân ngươi lại mạnh đến
trình độ này, khí thế đã chẳng thua kém Nhuận Hoành Thổ là bao. Xem ra
ngươi đã luyện Thiên Tiên Trường Xuân Ma Công đến đại thành a."
Triệu Cự Lại chỉ nhoẻn miệng cười mỉm, khó đoán nội tâm, y hút nhẹ một hơi
thuốc, sau đó từ từ nhả khói, rồi cất lời bằng giọng thều thào của mình:
" Thanh Thản huynh quá khen! Trước mặt Nhuận huynh đây thì Triệu mỗ vẫn y nguyên còn khoảng cách không nhỏ."
…
— QUẢNG CÁO —
Trần Bạch Hoàng và Trương Thượng Bảo bốn mắt nhìn nhau, đây là lần đầu tiên
hai thiếu niên bắt gặp một người kỳ dị đến vậy, rõ ràng là nam nhân
nhưng gương mặt cùng thân hình lại mảnh mai như nữ nhân, tóc tai bạc
trắng nhưng nhân diện cùng da dẻ vẫn trẻ trung như tuổi đôi mươi, thái
độ cử chỉ hoạt bát nhưng giọng nói lại lộ ra nét già nua lão bệnh. Trần
Bạch Hoàng nhìn kỹ Triệu Cự Lại, nhận ra từ trên người vị Ma Nhân kia
ngoài giọng nói cùng mái tóc thì chỉ có đôi mắt là lưu giữ một khoảng
tuế nguyệt vô tình.
Thiếu niên không thể tin được trên đời có người kỳ dị như vậy, buột miệng lẩm bẩm: " Đây thật là một lão nhân sao?"
Trương Thượng Bảo kiến thức dày hơn Trần Bạch Hoàng một chút, gật đầu vô thức:
" Chính xác là một lão nhân tuổi đã thất thập, y tu luyện Thiên Tiên
Trường Xuân Ma Công kết hợp sử dụng ma khí quán thể, khiến cho dung mạo
vĩnh viễn không lão hóa."
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!