TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN

Mộng Giang Hồ

Chương 9: Thần Quyền Bang


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Tuyết bắt đầu rơi dày, mặt đường quan đạo giờ đã phủ một lớp tuyết dày đến hơn hai tấc, có chút làm chậm tốc độ di chuyển của đoàn người ngựa. Sau khi sự kiện ở rừng Tặc Lâm, Cơm Trắng cùng mọi người đã lên đường tiếp tục di chuyển được ba ngày. Thời điểm này, trời bắt đầu tối xong có lẽ để kịp quân tình, Khúc Long Vương đã cho quân di chuyển ngày đêm, mau chóng đến thành Bắc Biên sớm nhất. Quân sĩ ai nấy đều có chút mệt mỏi, đã mấy ngày họ di chuyển không ngừng nghỉ, chỉ thi thoảng được nghỉ ngơi chợp mắt một lúc, Thiên Vũ Vương đã nhiều lần đi dọc đoàn người động viên quân sĩ không ngừng tiến về phía trước, hứa hẹn khi đến nơi sẽ cho các huynh đệ nghỉ xả trại một ngày. Với một hài tử như Cơm Trắng, việc di chuyển mấy ngày liên tục không ngừng nghỉ khiến hắn rất mệt, cũng may do đi cùng ngựa với Phạm Tuyệt nên hắn nhiều lúc ngủ gật mà không lo lắng gì.
Ban đêm, cả đoàn đều đốt đuốc, di chuyển từ từ trong gió tuyết. Lúc này cả đoàn long kỵ đang di chuyển trên một sơn lộ, một bên là núi cao, một bên là vực thẳm, đi lại cực kỳ nguy hiểm. Tiếng gió từ vách núi sâu hun hút liên tục vang lên khiến bầu không khí trong đoàn người rất căng thẳng. May mắn là nơi hẻo lánh, ở đây cũng không có địch nhân nào mai phục nên mọi người vẫn di chuyển ổn định dù có khó khăn một chút.
Vừa nuốt xong mẩu lương khô, đột nhiên có khách không mời đến cạnh chào hỏi Cơm Trắng.
“ Ồ! Không ngờ ở trong đoàn mấy ngày, giờ ta mới biết có một hài tử đi theo quân đấy. Phạm trưởng binh, hài tử của ngươi à. Này, không thể nào chứ, ngươi mới bao nhiêu tuổi mà đã có con lớn như vậy”- Người xuất hiện vậy mà là Lê Lục Giang, mấy ngày nay hắn lẽo đẽo theo đoàn, nói cái gì mà đi theo bảo vệ sự bá, sư phụ.
“ Nói vớ vẩn! Lão tử còn chưa lấy vợ, lấy đâu ra con cái.”- Phạm Tuyệt thẹn đỏ mặt khi bị trêu tức.
“ Haha! Phải rồi, Phạm huynh là ai chứ, vẫn còn trẻ vẫn còn trẻ.”- Lê Lục Giang cười giả lả.
“ Vậy hài tử này sao lại có mặt ở trong quân. Long kỵ từ khi nào chăm nuôi hài tử rồi thế, kéo nó ra chiến trường chẳng phải là chuyện tốt lành gì.”- Y tiếp tục thắc mắc.
“ Cả thôn làng hắn bị đám giang hồ nào đó đồ sát, còn mỗi hắn sống sót. Khúc Long Vương đồng ý cho bọn ta mang hắn theo, sau này làm mã phu.”- Phạm Tuyệt mệt mỏi đáp, kỳ thực tên Lục Giang này là người nhiều chuyện, có trời mới biết hắn sẽ hỏi thêm cái gì.
Lê Lục Giang nghe xong, mặt cũng đanh lại, từ từ nói: “ Đúng là dạo này trên giang hồ đang có rất nhiều vụ thảm sát thường dân bí ẩn, hầu hết là những ngôi làng có người từng là nô lệ cũ của một thế lực nào đó, chỉ là không có ai đi tìm hiểu.”

Bạn đang đọc bộ truyện Mộng Giang Hồ tại truyen35.shop

Cơm Trắng giật mình, nghe được Lê Lục Giang nói vậy hắn không khỏi đánh chủ ý định hỏi kỹ về kẻ đứng đằng sau, chỉ là hắn vẫn kìm được lòng hiếu kỳ của mình. Dù sao Lê Lục Giang cũng vừa nói không có ai tìm hiểu kẻ đứng đằng sau những vụ thảm sát đó, hẳn y cũng chỉ là gà mờ trong việc này.
“ Ở niên tuổi này mà cao được như vậy cũng là đặc biệt, chỉ là gầy quá. Cũng không phải võ phôi, nếu có luyện võ hẳn sẽ rất vất vả.”- Lê Lục Giang bỗng nheo mắt đánh giá thể trạng của Cơm Trắng.
Bị Lê Lục Giang đánh giá từ đầu đến đuôi, Cơm Trắng ngược lại giữ im lặng. Hắn không có thói quen bắt chuyện với người lạ. Tuy kẻ này võ công cao cường, nhưng cũng không đến mức rảnh rỗi bắt nạt một hài tử miệng còn hôi sữa như hắn đi.
Thấy Cơm Trắng không phản ứng trước lời nói của mình, Lê Lục Giang không kiên nhẫn nói: “ Ế! Tiểu tử ngươi cũng bầy được bộ mặt này trước mặt ta sao, hahaha! Ngươi biết ta là ai không, ta mà nói tên ra ngươi phải bấu chặt lấy Phạm trưởng binh kẻo ngã lộn cổ...”
“ Chẳng phải đại hiệp chỉ là một gã giang hồ du thủ du thực, chuyên đùa hoa ghẹo nguyệt hay sao. Có cái gì đặc biệt chứ.”- Phạm Tuyệt vậy mà ngắt lời, cười chế giễu.
Bị vạch trần bùn phong, Lê Lục Giang thẹn đỏ mặt, đưa thủ trưởng lên trước miệng, ho lấy giọng: “ Phạm trưởng binh quả là không nể nang gì a! Trước mặt con trẻ ngươi cũng nên vuốt mặt nể mũi một chút chứ. Ài! Haha. Tiểu hài tử cũng đừng nghe hắn nói năng linh tinh, bổn đại hiệp chính là một bậc chính nhân quân tử, hiền từ nhân hậu, sẵn sàng bênh vực kẻ yếu bất kể chính ma, một lòng hướng tới cái đẹp...”
“ Không phải là một lòng dụ con gái người ta bỏ nhà theo giai ư?” – Phạm Tuyệt lại cười ha hả lên tiếng.

Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Mộng Giang Hồ, truyện Mộng Giang Hồ , đọc truyện Mộng Giang Hồ full , Mộng Giang Hồ full , Mộng Giang Hồ chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top