TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN

Mộng Giang Hồ

Chương 96: Báo danh


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Sáng sớm, mưa thu vừa dứt. Trước cổng Lý phủ nườm nượp người qua lại, náo nhiệt chẳng khác nào đi trẩy hội. Hôm nay là ngày Lý phủ tuyển người làm công, danh ngạch đâu đó khoảng ba mươi người. Người đến ứng tuyển già trẻ gái trai đều có cả, phần đa đều là hạng dân bần cùng ở cái đất Bát Vương này. Dẫu chưa biết yêu cầu tuyển chọn gia nhân thế nào, nhưng vì Lý phủ có tiếng là hào phóng với kẻ ăn người ở trong nhà, vì thế ai cũng muốn đến thử vận may. Chẳng dám nói sẽ đổi đời, song ít ra có công việc mưu sinh ổn định ở cái chốn thị thành đầy tính cạnh tranh này thì cũng là may mắn lắm.

Trần Bạch Hoàng chẳng biết đã quyết định từ bao giờ, hắn lặng lẽ một mình nhập vào đoàn người báo danh trước đại môn Lý phủ. Thiếu niên lựa chọn thử vận may của bản thân một lần. Dù sao, tiết trời không còn ấm, lang thang cả ngày không phải là cách, kiếm chút bạc vụn nuôi thân sống qua cái mùa đông sắp tới hiện mới là thượng sách. Vả lại, ở đời, bụng chưa nó thì làm sao có thể đủ sức lực mà lo chuyện khác, sống lay lắt qua ngày thì hơi sức đâu mà luyện võ luyện quyền. Trần Bạch Hoàng cũng là kẻ có tự tôn, không muốn làm ăn xin cầu người bố thí.

Người đến báo danh càng ngày càng đông. Có những kẻ muốn đứng lên trước ra sức chen lấn xô đẩy, thành thử tiếng chửi rủa huyên náo càng lúc càng rộn, khiến cho gia nhân trong phủ đệ nhăn mày khó chịu vô cùng. Tại chỗ chức trách, đám gia nhân cũng không thể làm gì hơn ngoài việc chặn ở đại môn, không cho đám đông ngư long hỗn tạp này lợi dụng mà lẻn vào trong phủ.

Lúc này, chẳng biết kẻ nào khoa chân múa tay vô tình đánh vào mặt, Trần Bạch Hoàng rốt cuộc không thể chịu đựng được đám đông xô đẩy nữa, ôm một bụng khó chịu thoát ra khỏi đám đông. Mặt mũi còn đang tối sầm lại vì vừa bị dính đòn đau, thiếu niên lại lần nữa đâm sầm vào một người qua đường mà ngã văng ra. Hắn cau có, thiếu điều muốn chửi tám đời kẻ trước mặt. Thế nhưng, hàm dưỡng của Trần Bạch Hoàng vẫn còn tốt, còn chưa có văng tục.

Thiếu niên từ từ đứng dậy, xoa nhẹ mắt mũi nhìn người trước mặt. Bỗng nhiên, một cảm giác đáng sợ ùa đến. Sống lưng Trần Bạch Hoàng tự nhiên lạnh buốt, tựa như có bàn tay ma quỷ đang xoa nhẹ lên thân thể hắn. Người trước mặt, không ngờ chính là nam tử lạ mặt người đầy sát khí quở mắng hắn hôm nào, chỉ là ánh mắt y hôm nay còn thêm mấy phần lăng lệ, sát ý mạnh mẽ đến đáng sợ.

Trần Bạch Hoàng cố gắng duy trì bình tĩnh, tự hỏi lòng rằng vì sao chỉ có mình hắn thấy nam tử trước mặt có khí chất khác biệt đến như vậy mà những người qua lại xung quanh lại dường như không để ý chút nào đến y. Kỳ lạ thêm, thiếu niên nhận ra ở góc trái sát cằm nam tử có một vết rách nhỏ, nhưng lại chẳng có vệt máu nào lộ ra, thay vào đó lại một màu sắc như da người bình thường. Trần Bạch Hoàng đương nhiên không ngu ngốc tin rằng rách da mà không chảy máu, cũng chẳng có chuyện dưới lớp da này sẽ có một lớp da khác như thế.

Thiếu niên nhớ lại chút ký ức vụn vặt, nhớ rằng Bích Hải Triều từng nói rằng 'thuật dịch dung' có thể giúp người thay đổi nhân diện, khéo hay dở còn tùy vào mức độ tay nghề của thuật sĩ. Thuật 'họa nhân nhan' danh tiếng của U gia là dựa trên những phương pháp cơ bản của 'thuật dịch dung' mà có.

Trần Bạch Hoàng nhận ra nam tử này cũng không phải việc khó, bởi vì ánh mắt sắc lạnh như đao kiếm kia khiến thiếu niên khắc sâu trong lòng, tựa như một nỗi sợ đang âm ỉ trong tâm can của hắn, một nỗi sợ vô hình không thể nói nên lời. Nam tử trước mặt này cũng không quá tận lực che dấu lai lịch bản thân, vì thế lớp da mặt dịch dung còn sơ sài, chỉ cần tận lực để ý sẽ nhận ra đây không phải nhân diện của y.

Quan sát kỹ một chút, Trần Bạch Hoàng còn nhận thấy trên người nam tử trước mặt có dấu hiệu lạ, tựa như vừa trải qua một trận chiến nào đó...

Dường như thấy ánh mắt tiểu tử trước mặt có điều không thích hợp, nam tử lạ mặt đưa ánh mắt của mình dò xét thật kỹ. Y nhận ra đối phương chính là tiểu tử hôm nào đứng dưới tửu lâu song cũng không lấy làm lạ. Cảm thấy ánh mắt Trần Bạch Hoàng có chút vô lễ, nam tử lạ mặt lên tiếng đánh gãy sự im lặng: "Thiên hạ không phải chỗ nào cũng có thể giương mắt dò xét lộ liễu như vậy, cẩn thận cái mạng nhỏ của ngươi."

Bị đối phương để ý, mặc dù không biết lai lịch y ra sao, nhưng khí chất bất phàm là không thể giả được, vì thế Trần Bạch Hoàng không thể không điệu thấp tư thái, cúi người chắp tay, bộ dáng hối lỗi: "Đại nhân tha thứ, tiểu nhân không có ý mạo phạm."

Bạn đang đọc bộ truyện Mộng Giang Hồ tại truyen35.shop

Đại trượng phu co được giãn được, dù có chút phản cảm thái độ đối phương, song Trần Bạch Hoàng đương nhiên sẽ không ngu ngốc cứng mồm cứng miệng đắc tội người.

Nam tử mặt lạnh không để ý đến thái độ của Trần Bạch Hoàng, ánh mắt y ngước nhìn về phía đại môn Lý phủ, sau đó nhìn lại thiếu niên cất lời:

"Những kẻ khác đều vì tranh giành danh ngạch mà đến đây, vì một chỗ đứng mà bỏ công bỏ sức đến từ sớm tinh mơ. Còn ngươi, nhìn trông cũng đã đủ sức lực làm chút việc, vì sao đã đến rồi lại bỏ đi."

Trần Bạch Hoàng vội thật thà đáp: "Bẩm đại nhân! Tiểu nhân là chen không được đám người bọn họ. Vừa rồi còn bị phường lưu manh động chân động tay đến tối tăm mặt mũi, nên chỉ có thể từ bỏ."

Nam tử nghe vậy nhếch mép cười khinh thường: "Trên thế gian này, ỷ mạnh hiếp yếu vốn là lẽ thường tình. Chỉ vì e sợ kẻ mạnh mà tránh né thì cả đời cũng không ngóc đầu lên được."

"Hai lần gặp trong tình huống gượng gạo như vậy cũng xem như là có duyên, ta giúp ngươi một lần đi. Sao? Có muốn nhận không?"

Trần Bạch Hoàng ngơ ngác, chưa hiểu nam tử trước mặt là đang giở trò gì, thận trọng đáp:

"Sư phụ ta nói nếu không phải vạn bất đắc dĩ, không được tùy tiện nhận nhân tình của người khác. Vạn nhất cả đời không trả được ơn, xuống mồ khó nhắm mắt."

Nam tử nghe vậy liền nhếch môi cười nhạt, chỉ đáp: "Chỉ là chút chuyện cỏn con, còn chưa đến mức ân huệ to tát kia. Ngươi nếu như không muốn thì thôi."



Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Mộng Giang Hồ, truyện Mộng Giang Hồ , đọc truyện Mộng Giang Hồ full , Mộng Giang Hồ full , Mộng Giang Hồ chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top