TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Ngọc Thuần quên mất quán trọ Doãn Kỳ ở đối diện nhà mình, tình nguyện hay không thì cô và anh ta đang đi chung con đường.
Doãn Kỳ đương nhiên không lên tiếng, còn Ngọc Thuần thì có.
Người ta là ân nhân cứu mạng em gái mình, chẳng ai đối xử với ân nhân bằng thái độ xa cách như cô cả.
Sau khi củng cố tâm lý, Ngọc Thuần thở ra một hơi dài, cô khẽ cất lời.
"Anh gì ơi, chẳng hay anh còn nhớ tôi không?"
Trả lời cô là tiếng lá rơi xào xạc, Ngọc Thuần thử hỏi lại lần nữa.
"Anh còn nhớ bé Nhã không? Lần trước anh cứu cô bé tôi chưa kịp cảm ơn anh, lần này tôi định sẽ cảm ơn anh đàng hoàng."
Vẫn không trả lời, cô nhìn sang phía bên Doãn Kỳ thong dong bước đi, gió đêm thổi lớn khiến Ngọc Thuần sởn da gà.
"À...!theo ý anh tôi sẽ mời anh bữa cơm, địa điểm anh chọn, thời gian anh quyết.
Được chứ?"
Đến câu thứ ba Ngọc Thuần đã từ bỏ rồi, nghĩ anh ta sẽ chẳng trả lời mình, nào ngờ Doãn Kỳ bất ngờ đồng ý.
"Đương nhiên tôi nhớ rồi, cơm do cô mời nên địa điểm, thời gian theo ý cô."
Có ai trả ơn mà khổ cực như cô không?
"À được rồi.
Vậy tôi nên tìm anh thế nào? Lỡ tôi chọn xong địa điểm mà không thấy anh thì sao?"
Doãn Kỳ chỉ tay vào tấm biển quán trọ Hương Xuân sáng rực trên cao, anh điềm nhiên đáp lời: "Muốn tìm tôi thì vào quán trọ lên lầu hai phòng số bảy.
Nhớ cho kỹ vào, lỡ đi nhầm vào phòng tên sở khanh nào đó thì tôi không chịu trách nhiệm đâu."
Lại nữa rồi, anh ta có sở thích hù dọa người khác à?
"Chuyện đó anh khỏi lo."
Nhìn mặt cô ngốc đến mức đi nhầm phòng sao? Chuyện đó sẽ không bao giờ xảy ra đâu.
Nói đến quán ăn ngon ở Đan Dương nhiều vô số kể, còn để làm sao để đối phương cảm nhận được tấm chân tình của mình mới khó, Ngọc Thuần vắt chân lên trán ngẫm nghĩ suốt hai đêm, cuối cùng đưa ra quyết định táo bạo.
Cô vội vã viết danh sách món ăn, nguyên liệu vào giấy, sáng sớm bèn sai Chi Ái dựa vào nguyên liệu cô ghi trên giấy mà đi chợ.
Vừa hay khi Ngọc Thuần từ cửa tiệm trở về đúng lúc Chi Ái vừa về đến.
"Em đã mua đủ nguyên liệu trong giấy chị đưa chưa?"
"Dạ rồi."
Chi Ái cặm cụi nhặt rau, còn Ân Đình đang giúp rửa cá.
Ngọc Thuần nhìn ngó căn bếp mình chưa từng dùng, cô lúng túng vì không biết nhóm lửa, Ngọc Thuần càng thổi khói càng bốc cao trêu cô ho sặc sụa.
"Tiểu thư cứ để tôi, mấy việc này tôi giỏi lắm."
Ân Đình bê chậu cá đặt lên bếp, anh cẩn thận xếp củi để chúng nằm chồng lên nhau, lấy rơm khô phủ lên sau đó đánh lửa.
Bạn đang đọc bộ truyện Mộng Tình Nhân tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Mộng Tình Nhân, truyện Mộng Tình Nhân , đọc truyện Mộng Tình Nhân full , Mộng Tình Nhân full , Mộng Tình Nhân chương mới