TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Nghe tin Ngọc Thuần từ Đan Dương trở về Lục Tuyết cố ý tìm đến tận nhà nguyên do vì cần tìm người tâm sự.
Nghe gia nhân báo lại Ngọc Thuần đang nói chuyện cùng Chu phu nhân, Lục Tuyết không dám quấy rầy bèn tự mình đi dạo trong vườn hoa.
Ngang qua hồ nước lớn Lục Tuyết ngắm nhìn đàn cá tung tăng bơi lội, đương lúc mải mê chơi đùa từ đằng sau có tiếng người nói, thái độ khó chịu rõ ràng.
"Cô là ai vậy? Sao vào được đây?"
Lục Tuyết đánh giá thiếu niên cao hơn mình một cái đầu, khuôn mặt với đường nét rõ ràng, sống mũi cao đôi mày rậm, chỉ có ánh mắt quá đỗi âm u lạnh lẽo, không phù hợp với lứa tuổi của cậu ta chút nào.
Lục Tuyết hắng giọng: "Tôi là khách đến chơi, còn cậu thì sao?"
Một người không mặc y phục gia nhân, nhìn không giống người quyền quý, ở hai ranh giới giàu nghèo Lục Tuyết không biết cậu nghiêng về bên nào.
Trọng Yến tránh sang một bên nhường đường cho Lục Tuyết.
"Nếu đã là khách thì mời ra sảnh trước ngồi, tôi sẽ đi báo với phu nhân."
Cậu không trả lời câu hỏi của Lục Tuyết, chỉ làm tròn bổn phận đưa khách ra sảnh.
Lục Tuyết xua tay: "Không phải vậy, tôi là cháu họ hàng xa của phu nhân, cũng không phải người ngoài, cậu không cần đối xử với tôi như khách."
"Vậy cô cứ tự nhiên."
Thiếu niên không đoái hoài đến Lục Tuyết dứt khoát xoay người bỏ đi, cô nhìn theo bóng người thiếu niên rời đi đến khi cậu ta biến mất sau bụi cây mới thu hồi ánh mắt.
Vừa quay qua đã bắt gặp khuôn mặt gần kề của Ngọc Thuần đang nhìn mình, xém chút nữa Lục Tuyết đã thét lên hoảng hốt.
"Đang nhìn gì chăm chú vậy?"
Lục Tuyết vuốt ngực, hít sâu một hơi đợi đến khi bản thân bình tĩnh mới thuật lại chuyện mình cùng cậu thiếu niên lạ mặt gặp nhau.
Ngọc Thuần à lên một tiếng, chỉ nghe kể thôi Ngọc Thuần đã biết người đó là ai.
"Tính của thằng nhóc đó vốn là vậy, không hòa đồng cho lắm em đừng để ý, sau này có gặp nó không muốn nói chuyện thì ngó lơ, nó không để ý đâu."
"Sao vậy được."
Lục Tuyết vò góc áo đến nhăn nhúm, biết cô đang có tâm sự Ngọc Thuần liền mời Lục Tuyết vào phòng mình.
Ngọc Thuần rót nước đợi Lục Tuyết yên vị mới từ tốn hỏi.
“Trong lòng đang có tâm sự à?"”
Lục Tuyết hơi tủi thân đáp: “Có chuyện mới đến được sao?”
“Thôi đi, tôi nhìn thấy hết trên mặt cô viết rõ ba chữ có tâm sự rồi, ở đấy mà lý sự với tôi.
Bạn đang đọc bộ truyện Mộng Tình Nhân tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Mộng Tình Nhân, truyện Mộng Tình Nhân , đọc truyện Mộng Tình Nhân full , Mộng Tình Nhân full , Mộng Tình Nhân chương mới