Sau bữa tối, Tần Yên chôn mặt trong vòng tay của Cận Nam Dã. Nghĩ đến cảnh tượng vừa rồi, cô lại xấu hổ vùi đầu vào.
Sống chết không dám ngẩng đầu lên.
Trong lời chia tay nồng nhiệt của những người phục vụ, cả hai rời khỏi Haidilao.
Cận Nam Dã cười nói: "Được rồi, hiện tại không ai thấy cả."
Tần Yên ở trong vòng tay của hắn, ủy khuất nói: "Tại sao lại nói lời như
vậy! Người đó hẳn là không phải em, chắc chắn không phải em."
Nhớ lại cảnh vừa rồi.
Nam phục vụ kia thực sự mang đến hai chiếc quạt điện.
Một cái đối diện với Cận Nam Dã, một cái đối diện cô.
Anh còn trịnh trọng nói: "Trong cửa hàng chúng tôi có máy sưởi, lát nữa sẽ
rất nóng. Hai chiếc quạt điện này sẽ giúp cho tình cảm hai người trở nên tốt đẹp."
"..."
Cái này sẽ giúp cho tình cảm thăng tiến.
Toàn bộ cửa hàng Haidilao chỉ cần có quạt.
Yêu cầu là để nâng cao cảm xúc.
Cận Nam Dã nhẹ nhàng xoa đầu cô, "Được, được rồi, anh sẽ giúp em quên đi. Anh đếm đến ba, em sẽ quên hết".
Tần Yên ủy khuất, "Được."
"Ba hai một."
Cô đứng thẳng dậy, hỏi Cận Nam Dã, "Chúng ta vừa làm gì vậy?"
Cận Nam Dã lắc đầu, "Anh không nhớ."
"Ồ." Cô giả vờ như đang suy nghĩ gì đó, "Em cũng không nhớ."
Cận Nam Dã liếc nhìn cô một cái, sau đó đổi chủ đề, hỏi: "Em muốn uống trà sữa không?"
Tần Yên giơ tay lên, "Uống!"
Trên con phố thương mại này có một tiệm trà sữa của một người nổi tiếng lập ra.
Đã có rất nhiều người xếp hàng trước cửa hàng.
Tần Yên không muốn để Cận Nam Dã chờ đợi, liền muốn rời đi, "Nhiều người quá. Nếu không thì đổi chỗ khác đi."
Khuôn mặt của người đàn ông góc cạnh, nhưng trông mềm mại trong đêm. Khóe môi hắn khẽ cong lên, có vẻ tâm tình rất tốt.
Hắn cúi đầu xuống, bắt lấy ánh mắt của cô.
"Anh sẽ đợi với em."
Tần Yên nhìn khuôn mặt tuấn tú của hắn.
Hắn... hắn sẽ không cảm thấy bị thiệt khi xếp hàng chứ?
Hãy nghĩ xem Cận Nam Dã là ai.
Người sáng lập ra công ty ở top đầu quốc gia, ngay cả CRE Kim Thịnh Đại Biển
còn vinh danh, những người có chức cao đều tỏ ra một mực cung kính hắn.
Mỗi ngày hắn dành từ một phút đến hai phút, giải quyết nhiều công việc, và mỗi quyết định liên quan đến hàng chục triệu đô la.
Có thể nói, số tiền kiếm được mỗi giây gấp N lần tiền lương cả năm của cô.
Bây giờ hắn sẵn sàng dành thời gian xếp hàng với cô.
Chỉ để đợi chờ một ly hồng trà sữa 30 tệ.
Tần Yên giật giật ống tay áo, có chút ngượng ngùng nói: "Vừa rồi anh mời em đi ăn Haidilao, bây giờ em sẽ bao anh uống trà sữa."
Cận Nam Dã cong môi, "Được."
Khi đang xếp hàng chờ đợi, Cận Nam Dã đột nhiên nói: "Nhân tiện, em hãy
kiểm tra tài khoản ngân hàng của em đi, bên tài chính có lẽ đã gửi tiền
cho em vào chiều nay".
Tần Yên:?
Hắn nói: "Lần trước không phải em nói thành tích của em lúc trước là 600.000 tệ sao? Nếu dựa vào
quy định tiền thưởng của công ty cũ thì em có thể nhận được 600.000 tệ".
Tần Yên gật đầu.
Cận Nam Dã: "Nhưng công ty đã gian lận hợp đồng, chỉ đưa cho em vài nghìn
tệ coi như là tiền thưởng vì em là thực tập sinh phải không?".
"Ừ." Giọng nói của Tần Yên có chút ủy khuất. "Công ty gian lận hợp đồng, em
sợ bên đó không cho người đi nên em cũng không hỏi chuyện tiền thưởng".
Cận Nam Dã cúi đầu, vén những lọn tóc trên má ra sau tai, "Em có quá ít
kinh nghiệm, bị người ta hù liền sợ hãi mà lùi về nửa bước".
Cô lẩm bẩm: "Em đây mới không sợ..."
"Đừng lo lắng." Hắn chải tóc mái cho cô, "Bạn trai của em đã giúp em làm xong."
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!