Cơn gió ban đêm nhẹ nhàng thổi lất phất qua hai người, những ngọn đèn
trang trí nhấp nháy chiếu sáng khuôn mặt của Cận Nam Dã với những đường
nét rõ ràng.
Sau khi nói xong, phần thân trên của Cận Nam Dã hơi lùi lại.
Tóc của người đàn ông xõa trên trán, đôi mắt đen láy đa tình, đôi môi mỏng khẽ mím lại, như đang ngấm ngầm bỏ đường vào miệng.
Tần Yên câu môi, nhanh chóng nhỏ giọng đáp: "Ôi chao!"
Sau khi nói xong, cô cũng có chút ngại ngùng, vội vã cúi đầu.
Nhưng cô cũng len lén nhìn Cận Nam Dã, cẩn thận xem xét vẻ mặt của hắn.
Khóe mắt và lông mày của hắn nhuốm nụ cười, trong mắt có tia sáng, dưới ánh đèn trang trí nhấp nháy càng thêm thâm thúy.
Cận Nam Dã đưa tay ôm Tần Yên thật mạnh đi xuống lầu, còn cầm lấy quà dùm cô.
Hai người đi tắm trước.
Sau khi tắm xong, Cận Nam Dã tạm thời vào phòng làm việc vì có một cuộc họp nhỏ, còn Tần Yên thì đang an vị ở phòng khách mở quà.
Tám món quà lớn nhỏ.
Có nhiều thương hiệu cô chưa từng thấy bao giờ, dường như là được mua từ nước ngoài.
Hơn nữa hầu như đều là đồ trang sức đắt tiền mà nữ nhân thích, bề ngoài rất đẹp, hình dáng càng tinh xảo càng đắt tiền.
Tần Yên dùng ngón trỏ sờ lên bông tai.
Cận Nam Dã biết cô không xỏ lỗ tai, vậy nên đã cố tình mua cho một cái kẹp tai.
Tình cờ cô biết đến thương hiệu này.
Có rất ít kiểu kẹp tai.
Vậy mà lại mua được.
Bao nhiêu tâm tư đổ vào một chiếc bông tai nhỏ.
Ở đây có nhiều quà như vậy, hắn rốt cuộc đã chuẩn bị trong bao lâu.
Tần Yên sững sờ nhìn món quà trước mặt.
Không lâu sau, Cận Nam Dã ra khỏi phòng làm việc.
Tư thế của cô đang nằm trên sô pha, giống như một con mèo duỗi eo, nhàn nhã thoải mái.
Người đàn ông từ sau dính sát, hơn phân nửa trọng lượng dồn vào cơ thể của cô.
"Thích không?".
Lỗ tai bị giọng nói của hắn làm cho nóng lên, giọng nói có chút mờ ám, như là định ôm người làm chuyện xấu.
Họ đều đã quá quen thuộc với nhau.
Ước muốn nhỏ nhoi trong xương, chỉ cần hai người ở gần với nhau liền dễ dàng hiểu nhau.
Tần Yên tim đập rất nhanh, nhẹ giọng nói: "Em thích."
Bạn đang đọc bộ truyện Muốn Em Là Của Riêng Anh tại truyen35.shop
Cận Nam Dã cúi đầu, kéo quần áo sau gáy cô xuống, hôn lên da cô một nụ hôn.
"Tối nay có muốn ăn cá không?"
"..."
Nghe vậy, Tần Yên cảm thấy trong đầu đột nhiên nghe tiếng đứt của sợi dây nào đó.
Sau hai lần đầu tiên, cô trở nên đặc biệt nhạy cảm với những từ như "cá cá" và "cá".
Người nào mà không biết đây chính là một ám hiệu.
——Huống hồ bọn họ vừa mới xác định quan hệ gần đây.
Tần Yên mím môi dưới nhẹ gật đầu.
"Được."
Cận Nam Dã mỉm cười, hai tay bắt đầu khởi động, "Vậy anh làm nhé."
"...?"
Người đàn ông đứng dậy, quay đầu về phía bếp.
Không phải là một chút... không ham muốn.
Tần Yên duỗi chân ngoéo hắn một cái, ánh mắt có chút hoang mang, trong đầu vẫn chưa thoát ra được chuyển từ vừa rồi.
Cận Nam Dã bị cô ngoéo một cái, chân vừa muốn đi đến nhà bếp liền dừng lại, hỏi: "Làm sao vậy?".
Không biết tự dưng đứt gân nào.
Cô bối rối hỏi: "Cá, không phải là em sao?".
"..."
Cận Nam Dã cũng bối rối, "Hôm nay anh cũng mua cá."
"..."
Bốn mắt nhìn nhau.
Suy nghĩ của cả hai dường như không cùng một kênh.
Dần dần, Cận Nam Dã cuối cùng cũng hiểu.
Hắn cười đi tới bên cạnh cô, một lần nữa đè lên, kéo áo của cô xuống lần thứ hai mà hôn lên.
"Như thế nào mà tự giác?" Hắn lại hôn nhẹ, "Có chút ngoài ý muốn.".
"..."
Hắn đưa tay vuốt tóc cô, đưa ngón tay vào rồi trượt xuống tận cùng mái tóc, lại tiếp tục từ đầu.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau:
Muốn Em Là Của Riêng Anh ,
truyện Muốn Em Là Của Riêng Anh ,
đọc truyện Muốn Em Là Của Riêng Anh full ,
Muốn Em Là Của Riêng Anh full ,
Muốn Em Là Của Riêng Anh chương mới
Báo lỗi chương
Vietnamese Male
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!