Người dịch: Hạ Hạ bốn mắt
Vui lòng mang đi nhớ ghi nguồn.
Tần Yên cho rằng mình đã đọc nhầm, cô xoa mắt xem lại cho chắc.
Đây thực sự là những gì Cận Nam Dã nói.
Thật quá đáng.
Đây có phải là những gì một ông chủ nên nói?
Cái gì mà an tĩnh câu cá?
Cái này chính là công khai cho nhân viên lấy tiền sao??
So với ông chủ của công ty cũ, Tần Yên sửng sốt khi nhận ra ông chủ Cận Nam Dã có một chút khác biệt.
Tần Yên nhìn về phía văn phòng chủ tịch.
Cửa đóng then cài, thỉnh thoảng có người gõ cửa tìm hắn.
Tần *người rảnh rỗi nhất trong công ty* Yên nhận được sự chỉ định của ông chủ, chỉ có thể an tĩnh đi câu cá.
Cô vuốt ve cái cổ đau của mình.
Vừa rồi trong lúc nghỉ trưa cô ngửa cổ ra nằm ngủ, kết quả lúc tỉnh dậy cổ liền cứng, một lúc sau cũng không khỏi.
Tần Yên nhìn thấy tất cả đồng nghiệp xung quanh đều kê gối nghỉ trưa, vì vậy cô cũng mở Taobao, chuẩn bị đặt hàng.
Trên trang chủ của sản phẩm gối có ghi "2h giao hàng tận nơi" được 99% đánh giá tích cực.
Và quan trọng nhất.
Gối này mô phỏng hình cá chép hóa rồng to, sống động như thật, đơn giản là chuẩn cho công nhân lao động.
Tần Yên có chút cảm động.
-
Chưa đầy hai giờ, nhân viên quầy lễ tân đến gọi cô.
"Tần Yên." Nhân viên quầy lễ tân có vẻ hơi ngượng ngùng, nhỏ giọng nói: "Cá lớn của cô đã đến."
"..."
Khi mang gối cá đến chỗ làm việc, Tần Yên mới nhận ra mình đã mua cái gì.
Bằng nửa người.
To quá!
Cô nhớ rõ mình mua cỡ vừa, vậy tại sao lại gửi cho cô cỡ lớn.
Cô nhắn tin hỏi chủ cửa hàng, họ nói rằng loại cỡ vừa đã hết hàng, vì vậy họ gửi cho cô loại cỡ lớn, và cô có thể trả lại nếu cảm thấy không hài lòng.
Trả lại?
Tần Yên trợn tròn mắt.
Bạn đang đọc bộ truyện Muốn Em Là Của Riêng Anh tại truyen35.shop
Mang một con cá như vậy đến quầy lễ tân để trả hàng? Nhất định sẽ bị cười a.
Tần Yên không còn cách nào khác, đành phải gấp con cá lại, giằng co một hồi liền đặt lên trên bàn làm việc
Con cá này thật to nha.
Bất quá cùng lắm coi như câu cá, Tần Yên còn không làm được. Cô quyết định đặt con cá lên ghế rồi dựa cả lưng vào nó.
Thoải mái.
Tần Yên ngửa đầu, tựa đầu vào lưng con cá, tìm một vị trí thoải mái mới có thể nghỉ ngơi.
Quả không sai, con cá này thật sự rất tốt nha.
Đúng lúc này, cửa văn phòng chủ tịch mở ra.
Cận Nam Dã bước ra ngoài với chiếc túi trong tay. Khi đi ngang qua Tần Yên, hắn tình cờ bắt gặp ánh mắt của cô.
Tần Yên tưởng tìm mình, ngẩng đầu bắt gặp ánh mắt của hắn, vội vàng ngồi thẳng người.
Con cá bị gập lưng cũng ló dạng trong tích tắc.
Cận Nam Dã nhìn xuống cô, mắt hắn lại từ từ rơi vào con cá.
Tần Yên nhanh chóng nhét lại con cá.
Không biết con cá làm bằng gì mà co giãn như vậy.
Gấp lại.
Bật lên.
Gấp lại.
Bật lên một lần nữa.
Tần Yên nhắm mắt cam chịu, trực tiếp gập cả con cá.
Thật là rất lớn.
Cô hoàn toàn im lặng, một chút cũng không lên tiếng.
Các đồng nghiệp xung quanh không khỏi bật cười.
Quai hàm của Cận Nam Dã có chút giật giật, nhìn không ra có tức giận hay không.
Hắn chỉ vào văn phòng chủ tịch, nói với cô, "Ôm con cá đi vào trong đó."
Tần Yên: "..."
Cô xếp con cá lại, nhanh chóng chạy lon ton vào văn phòng chủ tịch.
Cận Nam Dã vẫn chưa quay lại, vì vậy Tần Yên chỉ có thể bất an chờ đợi với con cá trên tay.
Giống như một con mèo ăn trộm một con cá, bị con người bắt gặp.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau:
Muốn Em Là Của Riêng Anh,
truyện Muốn Em Là Của Riêng Anh ,
đọc truyện Muốn Em Là Của Riêng Anh full ,
Muốn Em Là Của Riêng Anh full ,
Muốn Em Là Của Riêng Anh chương mới
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!