TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN

Muốn Em Là Của Riêng Anh

Chương 60: Chúng ta có thể làm chút chuyện xấu ở đây!


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Ngày hôm nay thật đúng là một ngày tốt lành.

Khi Tần Yên và Cận Nam Dã xuất hiện tại Cục Dân chính, nhiều người nhìn qua với ánh mắt ngạc nhiên.

Còn tưởng đâu là một cặp ngôi sao nổi tiếng.

Hai người tìm một chỗ để ngồi.

Tần Yên kéo thẳng cổ áo Cận Nam Dã, giúp hắn làm phẳng những nếp nhăn trên quần áo, bằng động tác kiên nhẫn và nhẹ nhàng.

Đôi mắt đen láy của người đàn ông nhìn cô thật sâu, lúm đồng tiền hiện rõ lên trên gương mặt của hắn.

Cô bắt gặp ánh mắt của hắn, vươn tay chọc vào yết hầu của hắn, "Anh đang cười cái gì?"

"Vui mừng."

Cận Nam Dã đưa tay ra che lòng bàn tay cô, úp mặt vào lòng bàn tay cô rồi xoa nhẹ.

Hắn nói khẽ: "Thực ra, anh đã mơ về ngày này từ rất lâu rồi".

Tần Yên lấy đầu ngón tay sờ lên mặt, "Thực xin lỗi đã để cho anh chờ."

Cận Nam Dã cười nhẹ, đưa tay vén lọn tóc lòa xòa hai bên rồi giúp cô duỗi thẳng tóc mái, "Xin lỗi cái gì, cho dù có bao lâu anh cũng chờ."

Cô dựa vào hắn, chơi đùa với những ngón tay của người đàn ông, nói nhẹ nhàng, "Cận Nam Dã, thực ra, em luôn muốn nói lời xin lỗi với anh."

"Chuyện gì vậy?"

Ánh mắt Tần Yên lặng lẽ nhìn chiếc nhẫn sáng chói trên tay.

"Bốn năm rồi, hằng năm khi trường tổ chức buổi gặp mặt chia sẻ của các cựu sinh viên". Cô nhỏ giọng nói, "Em chưa từng đi tới".

Cận Nam Dã không tức giận, nhỏ giọng hỏi: "Hả? Tại sao?"

"Em không dám."

Làn gió từ bên ngoài Cục Dân chính thổi vào, lướt nhẹ trên mặt Tần Yên, vén tóc trên má cô.

Cô nhẹ nhàng nói: "Em sợ sau này gặp lại anh sẽ không chịu nổi."

Cận Nam Dã nói tiếp: "Vậy mỗi lần anh tổ chức buổi gặp gỡ chia sẻ, em cố tình đến chạy qua các trường khác giao lưu để tránh mặt anh phải không?".

Tần Yên ngơ ngác nhìn hắn, "Làm sao anh biết?"

Người đàn ông nhìn xuống cô, khịt mũi nhẹ, nhưng hắn không thực sự tức giận, "Tần Yên học tỷ nổi tiếng như vậy, ở trong trường hay ngoài trường đều truyền ra như vậy làm sao mà anh không biết."

Tần Yên sau khi nghe lời này hối hận nói: "Nhìn xem, chúng ta đều biết tin tức của nhau, nhưng lại không dám đi gặp nhau."

Cô xoay chiếc nhẫn của hắn, "Với có một lần, em còn nghe anh nói với bạn anh rằng, không phải đến tìm em, vì vậy nên em mới không có đủ can đảm để gặp anh."

"..."

Cận Nam Dã suy nghĩ một lúc lâu, "Anh nói như vậy khi nào?"

"Hai năm trước, anh có tổ chức một buổi gặp mặt cựu sinh viên ở KTV của trường. Em có đến đó vào lúc đó, và em chỉ nghe thấy có người hỏi anh có đến gặp em không."

"..."

"Anh đã nói, 'Không phải đến tìm cô ấy'."

Cận Nam Dã cuối cùng cũng nhớ ra, mỉm cười, đẩy đầu cô vào vai hắn: "Đồ ngốc."

Tần Yên ngẩng đầu, "Hả?"

"Lúc đó anh biết em ở đó. Anh chỉ là có chút không muốn, chỉ sợ khi gặp lại em lại không biết phải nói gì."

Cận Nam Dã nhẹ nhàng cắn môi cô, "Đó là lý do tại sao anh lại cố ý nói như vậy để chọc giận em, không phải là nói thật."

Bạn đang đọc bộ truyện Muốn Em Là Của Riêng Anh tại truyen35.shop

Tần Yên nghe xong lời này cũng không tức giận, "Cái dạng khẩu thị tâm phi của anh đều bị em nhìn qua hết rồi."

Cô bĩu môi, "Nhưng em đúng là đồ ngốc, lúc đó làm sao mà tin được."

"Không thành vấn đề, dù sao chuyện cũng qua rồi, chúng ta vẫn ở bên nhau."

"Ừm."

Cận Nam Dã nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt cô, "Em có nghĩ giữa chúng ta dường như có một sợi dây nào đó không. Dù chúng ta xa nhau bao lâu thì vẫn sẽ ở bên nhau."

Tần Yên gật đầu, "Em biết sợi tơ đó. Sợi tơ hồng của lão Nguyệt!"

Người đàn ông khẽ cười một tiếng, đột nhiên nhẹ nhàng gọi tên cô, "Tần Yên."

Hắn nói: "Có một câu nói mà bấy lâu nay anh giấu kín trong lòng".

Tần Yên nhìn hắn.

Cận Nam Dã nặng nề hôn lên tai cô, "Anh nghĩ bây giờ là lúc để nói với em."

Tần Yên chống cằm lên vai hắn, ngẩng mặt lên, "Cái gì?"

Giọng nói trầm thấp của người đàn ông vang lên bên tai cô.

Kèm theo nhịp tim của Tần Yên.

"Sau ngần ấy năm-"

Lời nói của hắn nặng nề như ngàn mũi dao, từng chữ từng chữ đập vào đỉnh trái tim người khác.

"Anh là thật, không thể thay thế".

Tần Yên nhìn mặt Cận Nam Dã.

Nét mặt người đàn ông rắn rỏi, lông mày và đôi mắt sâu và trìu mến, đôi mắt nâu sẫm ẩn chứa một vẻ dịu dàng, có vẻ vừa quyến rũ vừa hấp dẫn.

Hãy để người ta rơi vào lưới trời và đất mà hắn tự nguyện giăng ra.

Rơi vào nó

Không bao giờ thoát được.

Khóe môi cong lên, cầm lấy khuôn mặt của hắn mà hôn nhẹ.

"Em cũng vậy, không thể thay thế."

Cận Nam Dã đưa tay ra xoa đầu cô.

Nhân viên gọi ra.

Đến lượt họ.

Cả hai nhanh chóng chỉnh sửa cho nhau một chút.

Cận Nam Dã nắm tay cô, nhẹ nhàng hỏi: "Em có lo lắng không?"

Tần Yên gật đầu, "Có, dù sao thì con người đều phải trải qua lần đầu kết hôn."

"Và cũng là lần cuối cùng."

Hắn ôm chặt lấy cô, "Cả đời này em chỉ có thể lấy anh, hiểu không?"

Cô vội vàng gật đầu, "Hiểu rồi, em vẫn luôn là của anh."



Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Muốn Em Là Của Riêng Anh, truyện Muốn Em Là Của Riêng Anh , đọc truyện Muốn Em Là Của Riêng Anh full , Muốn Em Là Của Riêng Anh full , Muốn Em Là Của Riêng Anh chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top