TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Nhìn một hồi tuồng kịch Lý Mỹ nhân tự biên tự diễn, Minh Nhiễm chưa đã thèm, chờ Lý Nam Nguyệt kết sân khấu đi xa thật xa nàng mới chắp tay sau lưng nhón chân chuẩn bị về lại Phù Vân Điện.
Mà Tuân Nghiệp đứng một bên vẫn khẽ mỉm cười, giống như trên đời này không có chuyện gì có thế khiến chàng đổi sắc mặt.
Minh Nhiễm nghiêng nghiêng đầu nhìn chàng, đột nhiên có chút tò mò, nếu trên gương mặt thanh tuấn ôn nhã kia xuất hiện biểu cảm khác thì sẽ sống động tới mức nào.
Đột nhiên Tuân Nghiệp cúi người, cười nói: “Nhiễm khanh?”
Minh Nhiễm lên tiếng hỏi: “Bây giờ Bệ hạ về lại Tử Thần Điện ạ?”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nam nhân đứng dưới tàn cây lắc lắc đầu, tự nhiên cầm lấy tay nàng: “Khanh đi dạo với trẫm một lát đi.”
Minh Nhiễm nhìn nhìn, nhấp môi nói vâng.
Đúng lúc xuân mãn, cảnh sắc hoàng cung bây giờ vô cùng đẹp, trăm cây đâm chồi nảy lộc, phồn hoa như gấm, cây liễu ven hồ đón gió đong đưa, giống như tuyết đầu mùa đang lưa thưa rơi trên đất.
Minh Nhiễm lắc lắc khăn, phủi những lá liễu bay xa xa một chút.
Tuân Nghiệp quay người lại, đứng ngược chiều gió che trước mặt nàng, nhẹ phủi tơ liễu vương trên vai nàng.
Cho dù cơ thể vì bệnh tật lâu ngày nên có vẻ gầy yếu, chàng vẫn cao hơn nàng rất nhiều, chắn lại hết thảy tơ liễu đang bay tới phía sau.
Minh Nhiễm ngước mắt, có hơi không được tự nhiên.
Tuân Nghiệp cười, “Về đi thôi, cái này cứ bay phất phơ thấy mà phát bực.”
Hai người tách khỏi nhau trước Phù Vân Điện, Vương công công bước bước nhỏ đi theo phía sau, nhỏ giọng bẩm báo: “Bệ hạ, ngày mốt là ngày 15 rồi.”
Thế có đi thư viện Triều Lăng hay không đây, để ông còn nhanh chóng sắp xếp.
Trời xanh vạn dặm, một màu xanh thăm thẳm, một vài đám mây đang bay bay, nhìn thật là thoải mái, chàng nói: “Ngươi bảo người chuẩn bị đi.”
“Vâng.”
……
Minh Nhiễm về cái là dựa lên giường ngay, mở sách mới của Đức phi ra.
Sau khi Tây Tử đưa Trình thị với Minh Từ về rồi bưng rổ thêu thùa ngồi trên đầu giường, vê vê chỉ thêu, nói nói: “Tiệp dư, mới rồi phu nhân với nhị tiểu thư có hỏi nô tỳ vài lời.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Minh Nhiễm xoay người hỏi: “Hỏi em chuyện của Minh Ngạn?”
“Không ạ.” Tây Tử nhớ đến dáng vẻ hỏi chuyện của Trình thị, âm thầm bĩu môi, không vui lắm, nói: “Bọn họ hỏi về Bệ hạ, nô tỳ thấy người ta thấy sức khỏe Bệ hạ tốt, trong lòng bất an ấy.”
Nghe Tây Tử nói thế, Minh Nhiễm cũng cảm thấy kỳ lạ, nàng nhớ mang máng lần ốm hồi tháng chạp khiến cho vị Thánh thượng này bệnh tình thêm nặng, rất là không tốt, mọi người ngầm nói nhiều lắm cũng chỉ được mấy tháng nữa.
Đây cũng chính là lý do vì sao hồi tháng giêng Lý Thái hậu hạ chỉ mà Minh Từ không muốn tiến cung, Minh Thượng thư cũng dứt khoát gật gật đầu như thế.
Nhưng bây giờ xem ra, khí sắc đó dường như càng ngày càng tốt hơn, ngoài sắc mặt có hơi tái nhợt ra thì không giống người bệnh chút nào.
Tây Tử cũng ngửi được chút thông tin, chủ tớ hai người hai mặt nhìn nhau.
“Sẽ không có bước ngoặt nào đấy chứ?” Kế hoạch vào viện thái phi dưỡng lão của các nàng sẽ không ngâm nước nóng đấy chứ?
Lúc này Minh Nhiễm cũng không dám chắc nữa, do dự nói: “Chắc là không phải đâu.”
Lẽ nào đời trước Nguyên Hi đế không phải là bệnh chết mà là bị người ám hại à?
Cúng không đúng mà, mấy ngày nay nàng thấy rất rõ, với bản lĩnh của vị này, thủ đoạn của những người đó rõ ràng là không đủ trình độ, hẳn là không đến mức đó đâu.
Minh Nhiễm xoa xoa đầu, gấp sách chống cằm, đột nhiên có hơi hoảng.
Cứ cảm thấy chỗ nào đó có vấn đề….
Trình thị và Minh Từ cũng nhận ra không đúng.
Chẳng qua bởi vì Lý Nam Nguyệt tỉ mỉ diễn trò hay, tâm tư của Minh Từ cũng đang dồn hết lên chuyện túi tiền màu trắng thêu hoa quỳnh, nào còn chú ý đến những chuyện khác được. Lúc nói chuyện cũng chỉ thất thần ứng phó hai ba câu, Trình thị tự cảm thấy không thú vị gì, xuống xe ngựa cũng mặc kệ nàng ta, cứ thế đi thẳng vào Thanh Phong Viện trả lời cho Minh lão phu nhân.
Minh Từ không có xuống xe mà bảo xe phu đổi phương hướng khác, đi về phía Cảnh Vương phủ.
Bạn đang đọc bộ truyện Mỹ Nhân Nhập Vai tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Mỹ Nhân Nhập Vai, truyện Mỹ Nhân Nhập Vai , đọc truyện Mỹ Nhân Nhập Vai full , Mỹ Nhân Nhập Vai full , Mỹ Nhân Nhập Vai chương mới