“Để có lực lượng chí cao vô thượng này, phải phá thì mới xây được.”
Ông ta giương mắt, nhìn về phía Tô Yên.
“ Quân Vực vì sao có thể trở thành bộ dáng hiện giờ? Hắn đã sắp hồn phi phách tán, trải qua ngàn kiếp đau đớn mới có thể bất tử bất diệt. Mà ngươi cũng thế.”
Cam tâm tình nguyện phế thần hồn.
Chịu qua bao đau khổ.
Tâm đã như tro tàn, mới có thể ɖu͙ƈ hỏa trùng sinh, kế thừa lực lượng mạnh mẽ này.
Tuy rằng, làm tên Quân Vực kia thoát khỏi phong ấn không phải kế hoạch của ông ta.
Nhưng cũng may, Tô Yên đã thành đời kế tiếp kế thừa Thiên Đạo.
Đã không thể sửa đổi.
Lão nhân vừa lòng.
Tô Yên nắm chặt tay, nửa ngày sau lại buông lỏng ra.
Nàng mở miệng.
“Khi dễ người già là không đúng.”
Lão nhân vuốt râu.
“Ta cảm thấy ngươi còn có lời muốn nói?”
Tô Yên nâng tay lên.
Quyền trượng đen kia nháy mắt liền cắm vào không trung của hỗn độn.
Giây tiếp theo, quyền trượng kia nảy sinh vô số dây nhỏ, trói chặt tay chân lão nhân lại.
Nhưng mà dây nhỏ rất nhanh đã biến mất như chưa từng xuất hiện.
Tô Yên nhìn ông ta
“ Trước khi ngươi chết, ta sẽ không tới thu hồi quyền trượng này.”
Nàng dừng một chút, lại nói
“Trước khi ngươi chết, cũng sẽ không được bước ra khỏi hỗn độn này dù chỉ một bước.”
Biểu tình trêи mặt lão nhân lập tức cứng đờ.
“Ngươi, đây là cầm tù!”
Tô Yên gật gật đầu.
“Đúng vậy, là cầm tù.”
Nàng thản nhiên thừa nhận làm ông ta không biết nên nói cái gì.
Chỉ trừng lớn mắt nhìn nàng.
“Ngươi, ngươi, ngươi, lực lượng của ngươi là ta cho!”
Tô Yên gật đầu
“Dùng lực lượng ngươi cho ta cầm tù ngươi, thực thích hợp, không xung đột.”
Nói xong, thấy ông ta lại muốn nói gì.
Tô Yên ngắt lời
“Nếu ngươi không muốn nói gì khác, ta phải đi đây.”
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!