Chờ đến khi hắn dần dần khôi phục lại thì Quân Vực đã dẫn Tô Yên đi mất rồi.
Hắn vẫn có thể nghe rõ tiếng hai người nói chuyện
“Tại sao trước giờ Tiểu Quai chưa từng nói những lời đó với ta?”
“Chàng không hỏi.”
“Tiểu Quai thích ta sao?”
Tô Yên trầm mặc.
Nửa ngày sau.
Nàng mới nói một câu
“Thích.”
“Thích bao nhiêu?”
“Nguyện ý đổi mạng của ta lấy mạng của chàng.”
Nàng vừa dứt lời.
Quân Vực lập tức dừng lại.
Ấn Tô Yên dựa vào gốc cây bên cạnh rồi hôn hôn.
…..
Quân Vực đăng cơ.
Tô Cổ, Tiểu Hồng mang theo Tiểu Hoa đi tìm một nơi an tĩnh cho nó phá kén.
Tiểu Hoa dùng chút năng lực cuối cùng còn sót lại, đưa Tiểu Hồng và Tô Cổ đi đến tiểu thế giới.
Đó là thế giới hiện đại.
Vốn dĩ chỉ cần vài ngày là Tiểu Hoa có thể phá kén ra ngoài.
Nhưng một năm trôi qua, Tiểu Hoa vẫn chưa phá kén thành công.
Còn Tiểu Hồng, không biết có phải vì trước đó ăn loại trái cây kia, giờ mới tiêu hóa xong hay không, mà nó tiến hóa lần nữa, trở thành một thiếu niên mười sáu, mười bảy tuổi.
Sau đó…
Tô Cổ và Tiểu Hồng bắt đầu cùng nhau đi học.
….
Cửa Học Viện Thánh Long.
Tô Cổ mặc đồng phục, biểu tình cao lãnh mà xa cách.
Vai đeo cặp xách, bước từng bước đi vào bên trong.
Nhưng giờ hắn không còn độc lai độc vãng nữa, sau lưng hắn còn có một thiếu niên.
Thiếu niên kia có mái tóc màu đỏ, hơi xoăn.
Khi đám nữ sinh trồng cây si với Tô Cổ, nhìn thấy Tiểu Hồng thì lại nhỏ giọng nghị luận.
“A a a a a, đẹp trai quá!”
“Đúng đúng đúng, cậu nhìn cậu ta mà xem, giống như thiếu niên tỏa sáng bước ra từ trong truyện tranh.”
“Ông trời ơi, hiện giờ đám con trai lớn lên đẹp trai một chút đều thích tụ tập với nhau sao?”
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!