"Muốn em vĩnh viễn ở bên cạnh, mỗi ngày đều có thể ăn em một lần."
Trong lời nói tràn ngập dục vọng, nói xong, anh cúi người hôn lên đôi môi xinh đẹp kia.
Ngoài phòng.
Tiểu Hồng bắt bướm mệt mỏi nên định bò về phòng ngủ tìm Tô Yên chơi.
Kết quả vừa đi đến cửa đã nghe thấy âm thanh rên rỉ mờ ám ở bên trong.
Tiểu Hồng quơ quơ đầu, vẻ mặt mờ mịt muốn để sát đầu vào nghe rõ hơn.
Cổ Vương, "Mắng mắng mắng mắng."
Đồ ngốc, dựa gần vào làm gì đấy? Đi ra ngoài chơi một vòng với ông!
Tiểu Hồng khó hiểu, "Tê tê tê tê tê?"
Vì sao chứ? Tớ muốn tìm Tô Yên đi chơi.
Cổ Vương vừa nghe là biết Tiểu Hồng chưa nhìn thấy mấy chuyện này lần nào, cũng chưa từng trải qua, mà lười phản ứng nên thuận miệng bịa một câu, "Mắng mắng mắng mắng mắng mắng mắng mắng."
Donner đang bên trong, bây giờ cậu đi vào Tô Yên cũng không đi chơi với cậu mà có thể còn bị Donner cắn hai miếng.
Tiểu Hồng nghĩ tới Donner là lại nghĩ tới cái đuôi của mình,
Tuy vết thương đã khỏi hẳn nhưng nó lại bị chấn thương về tâm lý
Nó yên lặng rụt rụt cái đuôi rồi yên lặng bò đi.
Rất nhiều năm sau.
Các thôn dân dưới chân núi đều biết ở trên núi có một tòa lâu đài cổ, trong lâu đài cổ có một vị công chúa, công chúa mà một vị hoàng tử đẹp trai sống hạnh phúc cả đời.
Hơn nữa bọn họ vẫn luôn rất yêu nhau.
Vài thập niên sau, bọn họ cùng ly thế và được chôn gần dòng sông nhỏ trong vườn hoa lâu đài.
............
"Leng keng, chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ. Ngài hoàn thành hai lần công lược nên được gấp đôi điểm, tổng cộng là 10 điểm."
Giọng nói của Tiểu Hoa vang lên trong trạm không gian đen nhánh.
Tô Yên cũng tỉnh lại, cô nhìn xung quanh rồi nói: "Cho tôi xem trạng thái lúc này của mình."