Lỡ như bị giáo chủ phát hiện ra bọn họ còn chưa tìm hết thì chắc chắn sẽ bị lột da đó.
Càng nghĩ càng hoảng loạn nên mọi người lập tức tìm kiếm khắp nơi.
Tô Yên ngồi trên ghế đá nhìn vườn hoa đẹp đẽ trước mắt, nàng im lặng một lát rồi nhìn về phía con đường đá nhỏ bên phải.
Lại thấy Độc Lão Nhi nghênh ngang xuất hiện trước mặt Tô Yên.
Nàng nhìn nhìn rồi quay đầu về nơi khác.
Nếu nhìn kỹ thì Độc Lão Nhi cũng coi như anh tuấn.
Chỉ là cả ngày ở trong phòng luyện chế đan dược nên nhìn qua có vẻ ốm yếu.
Độc Lão Nhi đặt mông ngồi xuống đối diện Tô Yên, gã nhìn đĩa hoa quả trước mặt nàng rồi duỗi tay bốc một quả nho, ngữ khí châm chọc, "Ta nói này, ngươi động tình với nam sủng kia thật à?"
Thật ra Độc Lão Nhi là người thân thiết với nguyên thân nhất.
Một người bạo ngược tàn nhẫn, một người tàn ác nham hiểm lại trở thành bạn bè.
Gã hạ độc giết chết giáo chủ trước kia, giúp nguyên thân trở thành giáo chủ Ma giáo.
Tô Yên liếc nhìn gã rồi bình tĩnh trả lời, "Đây là chuyện của ta."
Độc Lão Nhi trợn trắng mắt hừ lạnh, "Chắc ngươi không biết trên giang hồ có bao nhiêu người muốn lấy mạng của ngươi nhỉ? Ngươi cảm thấy ngươi có điểm nào hấp dẫn được hắn hả?"
Tô Yên nghe hắn nói vậy cũng suy nghĩ lại.
Hừm... hình như nàng không có ưu điểm gì cả.
Độc Lão Nhi ngồi đối diện vắt chéo chân, nói chuyện có chút không đàng hoàng, "Ta thấy vị nam sủng kia của ngươi cũng không phải là thứ gì tốt đâu đấy nhé."