Đối diện, Kỷ Tinh Vũ tựa hồ cũng đang đợi Lâm Y Nhân nói.
Chỉ là thấy Lâm Y Nhân trầm mặc, liền dời đi ánh mắt.
Lúc này, bát quái Tiểu Hoa đột nhiên ra tiếng
"Ký chủ, ký chủ!"
"Ân?"
"Nàng là Y Nhân"
"Ta biết"
"Không, không phải, tên Lâm Y Nhân, cùng tên với bản tình ca đầu tiên của Kỷ Tinh Vũ."
Tô Yên trầm mặc, ngẩng đầu lại nhìn hai người kia liếc mắt một cái.
Kỷ Tinh Vũ bằng vào album tình ca 《 Y Nhân 》 nổi tiếng đến rối tinh rối mù.
Nghe nói là ca khúc đề tài yêu thầm.
Ân, có biến.
Bất quá Tô Yên không phải Tiểu Hoa, cô không bát quái.
Chỉ là biết điều này, cũng đã rõ vì cái gì Lâm Y Nhân đối với Kỷ Tinh Vũ có thái độ đặc thù.
Nhưng mà cũng may, quảng trường Kim Đỉnh cách biệt thự của Kỷ Diễn cũng không xa, rất nhanh đã tới nơi.
Tô Yên vừa xuống xe, lực chú ý liền không ở trên hai người kia.
Kéo ra cửa sắt bên cạnh, đi vào bên trong.
Không có hình ảnh bác sĩ hộ sĩ một đoàn khẩn trương ra ra vào vào như trong dự đoán.
Mà lại rất an tĩnh.
Kỷ Tinh Vũ từ trên xe xuống, sau đó móc ra chìa khóa mở cửa phòng ra.
Hắn nhanh chóng nói qua một chút tình huống.
"Anh tôi từ buổi sáng hôm nay vẫn luôn bọc thảm nằm ở trên giường. Vừa mới bắt đầu, bác sĩ Trương không để ý, nhưng là mãi cho đến hiện tại, vẫn còn nằm, bác sĩ Trương sợ xuất hiện cái gì ngoài ý muốn, liền bảo tôi kêu cô giáo đến xem."
Từ buổi sáng đã thế.... cũng chính là từ khi cô đi đến bây giờ vẫn luôn ngốc ở trong chăn?
Chưa uống một giọt nước?
Tô Yên nghĩ nghĩ liền đi vào bên trong.
Mặt khác một bên, bác sĩ Trương nhìn màn hình theo dõi trong phòng, người kia vẫn không nhúc nhích.
Thực nghiêm túc.
Bên cạnh, bác sĩ vệ sĩ sớm đã làm tốt chuẩn bị, chỉ cần vừa xuất hiện cái gì ngoài ý muốn, lập tức trước tiên chạy qua.
Bác sĩ khoa ngoại sắc mặt có vẻ không tốt.
Nhìn đến máy theo dõi thấy Tô Yên xuất hiện, nhịn không được hỏi