Dụ Trần Thư nhìn Thời Bắc Thanh xách vali lên lầu, không biết nên làm gì cho phải.
Tại sao hắn cứ có cảm giác người này như có hai linh hồn thế nhỉ?
Sau khi tự hỏi một hồi, Dụ Trần Thư vẫn quyết định đi theo cậu.
Thẩm Tinh Nịnh giúp Thời Bắc Thanh chuyển vali vào phòng rồi mới ra ngoài lấy hành lý của mình.
Vừa nhìn thấy Thẩm Tinh Nịnh đi ra, Thời Bắc Thanh vội vàng đặt hành lý xuống, chân bước lảo đảo, còn cố tình than thở một câu: "Ui cha... Nặng quá đi mất..."
Dụ Trần Thư:...
Giỏi thật, hắn cũng không biết người vừa vác cái vali lên tầng là ai luôn.
"Vất vả cho em quá." Thẩm Tinh Nịnh nói với Thời Bắc Thanh.
"Không sao đâu anh, không vất vả chút nào." Thời Bắc Thanh nhanh miệng trả lời, còn giả bộ xoa xoa cánh tay mình, lời nói ra đặc mùi trà xanh: "Chỉ hơi đau tay một tẹo thôi..."
"Hả... Đau lắm không em..." Thẩm Tinh Nịnh vừa sửng sốt vừa lo lắng nhìn Thời Bắc Thanh.
Thời Bắc Thanh chưa kịp trả lời Dụ Trần Thư lại đột nhiên lên tiếng: "Tôi có thuốc này, cậu lấy bôi đi."
"Thôi, không cần đâu." Thời Bắc Thanh thẳng thừng từ chối.
Sau đó tỏ vẻ yếu ớt bất lực nhìn về phía Thẩm Tinh Nịnh: "Giá mà được anh Tinh Nịnh bóp tay cho thì tốt quá..."
"Tinh Nịnh bê đồ từ nãy đến giờ chắc cũng mệt rồi, tôi khỏe hơn cậu ấy, để tôi bóp cho." Dụ Trần Thư nhanh tay tóm Thời Bắc Thanh đến chỗ mình.
Sau đó hắn dứt khoát kéo Thời Bắc Thanh đi về phòng của mình.
Vì đang ở trước mặt Thẩm Tinh Nịnh, Thời Bắc Thanh không dám giãy giụa nhiều, chỉ giơ tay đẩy nhẹ Dụ Trần Thư một cái: "Tiền bối, anh làm gì vậy, tôi không sao..."
Nhưng mà Dụ Trần Thư đã nhìn thấu bộ mặt trà xanh của cậu rồi, hắn không thèm để ý lời Thời Bắc Thanh nói cứ thế túm cậu vào phòng, đóng cửa lại.
Ngay lúc này Thời Bắc Thanh lập tức thay đổi vẻ mặt: "Rốt cuộc anh muốn làm gì? Liên quan gì đến anh hả?"
"Tôi chỉ muốn hỏi cậu một câu thôi, cậu có thành kiến với tôi à?" Dụ Trần Thư gằn ra từng tiếng.
Hắn tự nhận mình chưa làm gì đáng để Thời Bắc Thanh thù hắn, tại sao cậu lại đối xử kiểu tiêu chuẩn kép với hắn như vậy?
Thời Bắc Thanh vừa nghe thấy Dụ Trần Thư nói ra câu này, khóe miệng nhếch lên một nụ cười khinh bỉ.
Quả nhiên vị ảnh đế này đã quên xích mích lần trước giữa hai người rồi.
Sau này mà có nhớ lại chắc cũng xấu hổ muốn độn thổ mất thôi.
"Tôi làm gì dám có thành kiến với anh, anh nhạy cảm quá rồi đấy." Thời Bắc Thanh nói.
Dụ Trần Thư nhíu mày, đang định mở miệng nói gì đó thì cửa phòng đột nhiên mở ra.
Ngay sau đó, Thẩm Tinh Nịnh đứng bên ngoài ló đầu vào: "Này..."
Thời Bắc Thanh nghe thấy giọng nói của Thẩm Tinh Nịnh, lập tức ôm lấy cánh tay của mình, bày ra dáng vẻ nhu nhược đáng thương nhìn Dụ Trần Thư: "Cảm ơn tiền bối đã bôi thuốc cho em."
Dụ Trần Thư:???
Thời Bắc Thanh vẫn còn muốn diễn tiếp, cậu giả vờ như vô tình nhìn thấy Thẩm Tinh Nịnh, quang sang cười với anh: "Anh, sao anh lại tới đây?"
"À, xin lỗi, hình như vừa nãy anh chưa được hai người cho phép đã mở cửa rồi." Thẩm Tinh Nịnh ngượng ngùng nói.
"Anh có mang chocolate tự làm đến, lát nữa hai người đến phòng anh lấy nha."
"Thật không ạ?" Thời Bắc Thanh vui mừng reo lên: "Anh giỏi quá đi, còn biết làm cả chocolate nữa. Không giống em, chẳng biết làm gì cả."
Dụ Trần Thư:...
Đây chính là lời thoại kinh điển của trà xanh đấy cậu có biết không?
"Làm chocolate cũng không khó đâu, lát nữa hai người nhớ đến lấy nhé." Thẩm Tinh Nịnh được câu khen mà ngượng, sau đó nhẹ nhàng đóng cửa rời khỏi chiến trường.
Sau khi chắc chắn Thẩm Tinh Nịnh đã đi thật rồi, Thời Bắc Thanh mới thở phào nhẹ nhõm.
Nguy hiểm quá, suýt nữa thì lộ đuôi rồi.
"Cậu bị đa nhân cách à? Có cần đi khám bác sĩ tâm lý không?" Dụ Trần Thư đột nhiên hỏi.
Bây giờ thì hắn đã thấy được bộ mặt thật của Thời Bắc Thanh rồi. Ban đầu rõ ràng của có thiện cảm với cậu, hiện tại Dụ Trần Thư chỉ cảm thấy mắt mình thật sự có vấn đề.
Thời Bắc Thanh bị Dụ Trần Thư khịa như vậy thì quay sang nhìn hắn bằng ánh mắt khó chịu, quan sát từ trên xuống dưới một lượt, khẽ hừ một tiếng đầy bất mãn.
"Anh mới cần đi khám bác sĩ tâm lý ấy." Thời Bắc Thanh cũng chẳng thèm giận.
Nói xong, cậu mở cửa đi thẳng ra ngoài không quay đầu lại lấy một lần.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!