TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Những đám mây đen ở phía đông thành phố trôi về phía nam thành phố sau hơn nửa giờ.
Gió mạnh nổi lên, bầu trời bỗng trở nên tối sầm lại.
Dì Ngô nhanh chóng đóng cửa cửa sổ tầng trên, tầng dưới và sân sau.
Sau khi chắc chắn mỗi căn phòng đều đã đóng kỹ cửa sổ, bà đi xuống lầu.
Bạn của tiểu thiếu gia, chàng trai tên là Hà Vũ, vẫn còn ở trong phòng khách, trong ánh mắt của dì Wu lóe lên một chút sự ngạc nhiên.
Bà kiểm tra từng phòng và cửa sổ trong nhà chắc phải mất ít nhất mười phút phải không?
Mặc dù trước khi lên lầu bà đã nói với Hà Vũ rằng bà sẽ lên lầu đóng cửa sổ nên Hà Vũ cứ tự nhiên nhưng đây chỉ là một câu nói lịch sự, suy cho cùng Hà Vũ vẫn là khách của thiếu gia, dì Ngô không thể đuổi khách đi.
Hà Vũ đã ở trong phòng khách đợi như vậy cũng đã hai tiếng rồi.
Dì Ngô ngập ngừng tiến về phía trước, khéo léo nói: "Hà thiếu gia, cậu xem, thời tiết bên ngoài đã thay đổi, có thể là sắp mưa. Thiếu gia không biết khi nào mới về, trời mưa đi lại rất bất tiện, nếu không thì cậu về trước đi, chờ thiếu gia về nhà, tôi sẽ kêu cậu ấy gọi lại cho cậu?"
Vinh Nhung sẽ không gọi lại cho hắn!
Hắn gần như đã gọi hàng trăm cuộc, nhưng Vinh Nhung không trả lời cuộc gọi nào chứ đừng nói đến việc gọi lại cho hắn!
Nếu như Vinh Nhung chịu nhận điện thoại vậy thì hắn cần gì với giống như tên ngu mà chịu ngồi ở đây nửa ngày!?
Hà Vũ gần như không kiềm chế được tính khí của mình nữa, nhưng hắn không thể nổi giận với người giúp việc của gia đình người khác.
Hắn không thể làm gì khác hơn là miễn cưỡng nặn ra lau một nụ cười méo mó, "Không sao. Tôi ở chỗ này đợi là được"
Dì Ngô bị sắc mặt khó coi của Hà Vũ dọa sợ.
Luôn cảm thấy vị Hà thiếu này hôm nay là lạ...
Với một tiếng "bíp", cánh cửa được mở ra.
Vinh Nhung hai tay ôm túi đeo trong ngực, toàn thân ướt đẫm trở lại.
"Tiểu thiếu gia, cậu về rồi —— bên ngoài, bên ngoài trời mưa sao? Cậu, cậu sao lại để bản thân ướt thành thế này?"
Dì Ngô giật mình khi nhìn thấy cả người Vinh Nhung ướt đẫm, tóc, áo đều đang chảy nước, hệt như cả người rớt xuống nước.
Bà ngạc nhiên nhìn ra ngoài, bên ngoài quả thực tối đen, hình như sắp mưa to, nhưng mưa vẫn chưa rơi.
"Chờ một chút, tôi đi lấy khăn tắm cho cậu ngay."
Dì Ngô chạy lên lầu lấy khăn tắm cho Vinh Nhung.
Vinh Nhung giống như cái gì cũng không nghe thấy, ôm túi, cúi đầu tự thay giày.
"Vinh Nhung!"
Hà Vũ từ trên ghế salon đứng lên, gọi Vinh Nhung.
Nghe tiếng của Hà Vũ, Vinh Nhung rốt cuộc có phản ứng.
Cậu ngẩng đầu lên, lạnh lùng nhìn Hà Vũ qua mái tóc dài bằng đôi mắt đen trong trẻo lạnh nhạt.
Ánh mắt càng lộ vẻ phiền muộn.
Hà Vũ cảm thấy da đầu tê dại không hiểu nổi.
Hà Vũ dịu lại thái độ nói: "Nhung Nhung, tối qua tôi say rượu, nếu bạn tôi nói sai khiến cậu không vui, tôi có thể xin lỗi cậu được không? Tôi..."
"388 vạn 5879, một xu cũng không thể thiểu."
Vinh Nhung lạnh giọng cắt đứt lời của Hà Vũ
Mánh khóe của Hà Vũ, Vinh Nhung đã quá rõ.
Nói những lời dễ nghe, rồi dùng mọi cách thuyết phục,
Muốn có thể giảm ít tiền đi một chút, hoặc là dứt khoát đều cho đi.
Ở trên thế giới này làm gì có chuyện dễ ăn như vậy.
Sắc mặt Hà Vũ nhất thời trở nên khó coi, hắn mắng Vinh Nhung: "Vinh Nhung! Tôi làm gì đắc tội cậu à!? Để cậu phải đối xử với tôi như vậy! Tôi đã dỗ dành cậu ngần ấy năm vẫn chưa đủ sao? Tôi con mẹ nó cũng chỉ thiếu coi cậu như tổ tông mà đối xử! Cậu còn chỗ nào không hài lòng" bạn? Cậu có phải ép tôi đến chết mới vui phải khong!?"
Hơn ba trăm triệu, hắn lấy đâu ra?!
Rõ ràng là muốn hắn chết!
Bạn đang đọc bộ truyện Nam Phụ Pháo Hôi Xé Kịch Bản Thiếu Gia Giả tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Nam Phụ Pháo Hôi Xé Kịch Bản Thiếu Gia Giả, truyện Nam Phụ Pháo Hôi Xé Kịch Bản Thiếu Gia Giả , đọc truyện Nam Phụ Pháo Hôi Xé Kịch Bản Thiếu Gia Giả full , Nam Phụ Pháo Hôi Xé Kịch Bản Thiếu Gia Giả full , Nam Phụ Pháo Hôi Xé Kịch Bản Thiếu Gia Giả chương mới