TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Đồ ăn đã mang lên đủ, Chu Nịnh Nịnh nhìn lướt qua món ăn trên bàn, cơ bản đều là món cô thích, cô mừng rỡ ngồi xuống, chút chuyện nhỏ vừa rồi coi như đã bị cô ném ra sau đầu rồi.
Chu Dục Thân nhắc nhở: “Đừng ăn nhiều quá, để bụng lát nữa ăn món tráng miệng.”
Đúng vậy nha, cô còn chọn vài món tráng miệng nữa, anh trai lại không thích ăn ngọt, chỉ còn mình cô có thể ăn, nghĩ vậy chiếc đũa trên tay Chu Nịnh Nịnh chậm dần, sau đó lại gọi cho Tằng Tiểu Mông.
“Alo, Tiểu Mông, tớ cùng anh trai đang ăn cơm ở ngoài, lúc nãy cậu gọi cho tớ là do tớ không cẩn thận đụng vào người khác.” Chu Nịnh Nịnh giải thích nguyên nhân cô cúp máy.
“Chu Tiểu Nịnh, gần đây cậu rất xui xẻo đó. Lần trước là tông xe, bây giờ lại đụng người, Lucky của cậu mang may mắn cho cậu vậy hả.”
“Thật ra… Người lúc nãy tớ đụng vào chính là chủ nợ…” /(tot)/~~
“Phụt… Khụ khụ khụ… Hai người thật sự là có duyên!” Đang uống nước, Tằng Tiểu Mông lại muốn cười vì thế bị sặc đến ho không dứt.
Chu Nịnh Nịnh ngẩng đầu bắt gặp ánh mắt nghiên cứu của anh trai, cô hàn huyên với Tằng Tiểu Mông vài câu, hẹn thời gian địa điểm tối mai gặp mặt mới cúp điện thoại.
Quả nhiên, Chu Dục Thân hỏi cô: “Lúc trước em tông vào xe người ta, chủ xe chính là người đàn ông đó sao?”
Chu Nịnh Nịnh gật đầu: “Ừm… Mấy ngày trước em có gặp anh ta, anh ta nói gần đây rất bận, xe còn chưa mang đi sửa, khi nào sửa xong sẽ gọi cho em.”
Đôi mắt sắc của Chu Dục Thân có hơi thay đổi, dặn cô: “Anh ta liên lạc với em, em chỉ cần lấy số tài khoản là được, không cần đi gặp mặt.”
Cô cũng không muốn phải gặp mặt anh, hai lần đều là tình cờ mà thôi. Chu Nịnh Nịnh gần đây rất nghe lời anh trai, nói: “Dạ, em biết rồi.”
Một lát sau, Chu Nịnh Nịnh buông đũa xuống, Chu Dục Thân gọi phục vụ mang món tráng miệng lên. Chu Nịnh Nịnh cười tủm tỉm chờ đợi, có một anh trai anh tuấn chu đáo như vậy, cô cũng phải khen bản thân mình tốt số.
Ăn xong món tráng miệng mỹ vị, lại gói cho cha mẹ một phần, Chu Nịnh Nịnh xoa bụng, cảm thấy mỹ mãn đi theo anh trai rời khỏi nhà hàng. Chu Dục Thân nói: “Anh đưa em về.”
“Dạ được.” Chu Nịnh Nịnh theo Chu Dục Thân đi về phía thang máy.
Thang máy nhanh chóng lên đến nơi, Chu Nịnh Nịnh đi theo đám đông vào thang máy, lúc cửa thang máy đang muốn khép lại, dáng người thon dài cao ngất của chủ nợ liền xuất hiện ở bên ngoài.
Phản ứng đầu tiên của cô là muốn nhấn nút giữ cửa thang máy, nhưng đáng tiếc là cô đứng khá xa, tay ngắn không đủ trình độ, cửa thang máy cứ vậy mà khép lại, cô ngẩng đầu lần nữa liền bắt gặp ánh mắt anh. Không biết có phải do cảm giác của cô không, ánh mắt của anh lại nhàn nhạt như lần đầu gặp mặt, hoàn toàn khác với sự ôn hòa tối hôm đó và lúc gặp phải vừa nãy.
Cửa thang máy chậm rãi đóng lại, hai người đối mặt, có một loại cảm giác bất đắc dĩ khi cách nhau bởi cánh cửa.
Ngài chủ nợ, thật xin lỗi, anh chỉ có thể đợi chuyến tiếp theo mà thôi.
Xe đậu ở bãi đỗ xe tầng B1, Chu Nịnh Nịnh đi theo anh trai đi lấy xe, cô ăn quá no, bụng có chút khó chịu, đi chậm chạp để tiêu cơm, Chu Dục Thân chỉ có thể bước chậm lại để đợi cô.
Vì vậy, một chuyến thang máy nữa đi đến, Lục Cận Thâm cũng đã xuống tầng B1, nhìn thấy Chu Nịnh Nịnh và bạn trai cô đang đi phía trước.
Anh hơi dừng bước chân, thu hồi ánh mắt, lập tức bước nhanh đi đến chỗ xe mình, xe của anh đang đậu phía trước.
Chu Nịnh Nịnh chậm rãi bước đi, có đôi chân dài thật sự rất tốt, nhanh chóng đi lướt đến phía trước. Chu Nịnh Nịnh tất nhiên là nhận ra bóng lưng kia, ánh mắt của cô không khỏi dõi theo anh, Tằng Tiểu Mông nói không sai, dáng đi của anh thật sự nhìn rất đẹp.
Vừa cảm thán xong, anh đã dừng lại. Chu Nịnh Nịnh để ý xe của anh vẫn là chiếc SUV màu đen tối hôm đó cô nhìn thấy. Cô và anh trai cũng đã đi đến bên cạnh xe rồi.
Xe của Chu Dục Thân đậu ở bên trái, xe Lục Cận Thâm ở bên phải phía trên, cách đó không xa, ngẩng đầu đã có thể nhìn thấy đối phương, hiển nhiên Chu Dục Thân cũng đã nhận ra anh, anh nói với Chu Nịnh Nịnh: “Nịnh Nịnh, bây giờ em chạy qua đó xin số tài khoản của anh ta đi.”
Chu Nịnh Nịnh sửng sốt, sau đó tuân lệnh chạy tới phía trước.
Lục Cận Thâm đang định lên xe, khóe mắt liếc thấy bóng dáng nho nhỏ của cô đang chạy tới, lông mày nhẹ nhàng cau lại.
“Này… Tiên sinh.” Cô vẫn chưa biết tên anh, mỗi lần gọi anh đều có một loại cảm giác rất lạnh nhạt, loại cảm giác này khiến mỗi lần cô nói chuyện với anh đều không tự giác mà lại khẩn trương, mà loại cảm giác khẩn trương có thể khiến cho người ta không thể suy nghĩ được gì.
Ví dụ, ánh mắt lạnh nhạt của anh quét tới, miệng Chu Nịnh Nịnh bật ra một câu như thế này: “Chúng ta lại gặp nhau rồi, thật trùng hợp…”
Đôi mắt đen nhánh của Lục Cận Thâm nhàn nhạt nhìn cô, rất là trùng hợp đó. Nhưng mà, cô gái, bạn trai cô vẫn đang đứng đối diện nhìn qua, cô có thể thật sự đến gần tôi được sao?
Trong nội tâm nghĩ như vậy, trong miệng lại hỏi: “Có việc gì sao?”
À! Đúng đúng! Đúng là lời mở đầu này! (⊙▽⊙)
Chu Nịnh Nịnh vội vàng gật đầu, như gà con mổ thóc, mái tóc mềm nhẹ lắc lư, đôi mắt phát sáng nhìn anh, đầu óc lập tức thanh tỉnh, cô nói rõ ý định đi đến đây của mình: “Không biết xe anh đã sửa xong chưa, tôi lại không có cách liên lạc với anh, cũng không biết lúc nào mới có thể tình cờ gặp anh, cho nên tôi muốn hỏi anh xem, anh có thể cho tôi số tài khoản ngân hàng của anh không? Anh trai tôi nói sẽ giúp tôi trả tiền, trực tiếp chuyển khoản cho anh.”
“Anh trai của cô?” Anh lập tức bắt lấy trọng tâm.
“Ừm?” Cô nói dài như vậy mà trọng điểm lại là anh trai cô ư? Không phải đang nói chuyện số tài khoản sao?
Bạn đang đọc bộ truyện Nam Thần Kiêu Ngạo tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Nam Thần Kiêu Ngạo, truyện Nam Thần Kiêu Ngạo , đọc truyện Nam Thần Kiêu Ngạo full , Nam Thần Kiêu Ngạo full , Nam Thần Kiêu Ngạo chương mới