Nguỵ Vô Tiện rời khỏi Loạn Tán Cương hơn một tháng, những tẩu thi hắn bố trí tuần tra dưới chân núi hơi bị thiếu hụt, có lẽ là mấy con hung tính lệ tính lớn, suốt ngày lang thang khắp nơi, thoát khỏi sự phong toả của bùa chú, nhưng đa số vẫn cố thủ đúng vị trí, người nào việc nấy. Bởi
vậy khi dưới chân núi truyền đến một loạt tiếng người ồn ào náo động khí thế ầm ầm, Nguỵ Vô Tiện không khỏi chấn động, vê vê một lá bùa cháy rụi trong nháy mắt ở đầu ngón tay, liếc nhìn nhau với Lam Vong Cơ: "Trận
pháp cảnh báo dưới chân núi đã bị phá". Ôn Tình, Ôn Ninh nghe tiếng động chạy đến, "Chuyện gì xảy ra?" Nguỵ Vô Tiện nói: "Nhanh chóng cho mọi người vào Phục Ma động tránh đi một
chút, người Lan Lăng Kim thị có thể sẽ tấn công lên đây". Ôn Ninh hừ lạnh: "Lan Lăng Kim thị? Bọn họ lại muốn làm gì?" Nguỵ Vô Tiện nói: "Không kịp giải thích, nhanh lên, vào động đi!" Dẫn tu sĩ Ôn gia đi vào sâu trong Phục Ma động, sau đó Nguỵ Vô Tiện dặn Ôn
Ninh: "Ngươi ở đây bảo vệ bọn họ, trước khi có xác nhận cuối cùng là đã
an toàn, ngàn vạn lần đừng đi ra ngoài!" Ôn Ninh nóng nảy nói: "Công tử, vậy còn ngươi thì sao?" Nguỵ Vô Tiện vỗ vỗ bờ vai của y, hơi mỉm cười: "Có Hàm Quang Quân của ngươi ở đây, ta sẽ không sao". Lúc xoay người đi ra khỏi động, dưới chân ẩn ẩn cảm nhận được rung động,
giống như là một đại đội nhân mã đang tràn lên núi, lại đi rất thuận lợi không bị cản trở, nhanh như chớp vậy. Nguỵ Vô Tiện nói với Lam Vong Cơ: "Lam Trạm, ngươi thấy thế nào?"
Lam Vong Cơ nói: "Có người thay bọn họ tiêu diệt đám tẩu thi". Nguỵ Vô Tiện gật đầu: "Hơn nữa là ngay sau khi chúng ta lên núi, hành động
nhanh chóng, nếu nói là người bình thường thì cũng coi nhẹ quá, người có thể làm tới thế này, sợ rằng chỉ có một người". Lam Vong Cơ nói: "Người có bàn tay lửa". Nguỵ Vô Tiện nói: "Hắn đã có thể thần không biết quỷ không hay lẻn vào Loạn
Tán Cương, tất nhiên cũng có thể vẫn luôn giấu mình trong bóng tối, bởi
vậy muốn bắt được hắn, e là không dễ". Lam Vong Cơ suy nghĩ một
hồi, nói: "Lần này hắn âm thầm giúp sức cho Kim thị, sợ là muốn Kim thị
chiến đấu với chúng ta, đợi khi hai bên cùng thiệt hại, thì phát động
hoả thi tấn công bất ngờ, thu lưới một lần". Nguỵ Vô Tiện cười
lạnh một tiếng, ánh mắt hơi tập trung lại, nói: "Tính toán hay đấy. Nếu
hắn muốn làm bọ ngựa bắt ve, thì chúng ta đây, sẽ là chim sẻ ở phía
sau". Lam Vong Cơ hơi nhúch nhích, "Ngươi có kế gì?" ***
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!