TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Nhâm Kiện Nhân không biết Từ Khiêm đã nói chuyện với Dương Minh rồi, cũng không biết hồi nãy hai người vừa đi ăn về, cho nên Nhâm Kiện Nhân nghĩ lấy tên của Từ Khiêm ra có vẻ càng thêm chính nghĩa.
" Từ Khiêm hả?" Dương Minh hứng thú nhìn Nhâm Kiện Nhân, cái tên Từ Khiêm này cũng có phản ứng nhanh thật, trước đó mình đã làm khó xử hắn, bây giờ hắn liền phái Nhâm Kiện Nhân đến gây phiền phức cho mình. Tốc độ cũng nhanh thật, xem ra cái tên chủ tịch hội sinh viên không phải là để gọi chơi rồi.
Nhưng mà, lại phái một phế vật đến đây, thì có thể làm gì được mình? Dương Minh có chút buồn cười, mình đang lo không có tiết mục biểu diễn trong ngày lễ nghệ thuật, thì tên này lại đưa đến cửa.
Cảm thấy tên này cũng giống như Từ Khiêm, đều không cho rằng mình thật sự biết công phu gì, hoàn toàn là dựa vào ăn may và đánh lén? Nhưng mà, nếu bọn chúng đã cho rằng như vậy, thì Dương Minh đương nhiên cũng lười giải thích, tên này muốn đi lót nền cho người ta thì Dương Minh cũng sẽ cho hắn điều hắn muốn.
"Đúng vậy, là Từ Khiêm, chủ tịch hội sinh viên" Nhâm Kiện Nhân gật đầu, hắn còn tưởng rằng Dương Minh coi trọng Từ Khiêm, cho nên đắc ý nói.
"Anh ấy gọi anh đến tìm tôi?" Dương Minh nhìn Nhâm Kiện Nhân hỏi : "Vậy tôi có được lợi ích gì?
"Hả?" Nhâm Kiện Nhân sửng sốt, không ngờ rằng Dương Minh lại thực tế như vậy, trực tiếp đòi lợi ích, nhất thời không biết nên nói sao cho phải. Nhưng mà nghĩ đi nghĩ lại, Dương Minh vừa đi học đã làm ra chuyện như vậy, loại sinh viên như Dương Minh, thì cái gì cũng có thể làm cả, đòi lợi ích cũng chẳng có gì là lạ, vì vậy nói : "Cậu muốn lợi ích thế nào?"
"Kiếm chổ ngồi nói chuyện đi" Dương Minh muốn chơi với tên này một chút.
"Được thôi, đi, đến Tụ Duyến Xuân bên cạnh trường học!" Nhâm Kiện Nhân nói.
Dương Minh vốn đã ăn cơm no rồi, nhưng mà nếu tên Nhâm Kiện Nhân này mời khách, thì Dương Minh có ăn thêm cũng không sao, dù sao thì với suy nghĩ của Dương Minh là muốn tên này lót nền cho mình, nhưng không thể để cho hắn nhìn ra, nếu không hắn khẳng định sẽ bỏ trốn.
Hai người sóng vai nhau đi ra ngoài, đến quán ăn Tụ Duyến Xuân gần trường. Đây là quán cơm tốt nhất gần trường, rất nhiều sinh viên thường mời khách ở đây, lúc đầu Tôn Chí Vĩ cũng đã từng mời khách ở đây một lần rồi.
Hai người lấy một phòng nhỏ, giống như là hai người bạn thân đi vào trong, người phục vụ đưa thực đơn đến, Nhâm Kiện Nhân sợ Dương Minh giở trò, cho nên cầm lấy thực đơn gọi món.
Dương Minh cười thầm, cái tên Nhâm Kiện Nhân này cũng không ngu lắm, còn thông minh hơn Từ Khiêm nhiều, biết nắm quyền chủ động gọi món ăn, phỏng chừng là cái thực đơn này mà nằm trong tay mình thì mình cũng sẽ làm ra những chuyện ác tâm thôi.
"Cá chiên, thịt kho, rau muống luộc và khổ qua nhồi thịt đi" Nhâm Kiện Nhân gọi một hơi bốn món, đều là những món rẻ tiền cả, bữa cơm này tính ra cũng chưa đến một trăm đồng.
"Tốt" Người phục vụ cũng không kỳ quái, quán cơm sinh viên mà, bán mắc quá thì làm sao sinh viên ăn được : "Hai người muốn ăn với cơm không? Uống rượu hay nước?"
Hồi nãy chỉ ăn hải sản với Lâm Chỉ Vận, không có bỏ hột cơm nào vào bụng, bây giờ Dương Minh đã có chút xót ruột rồi.
"Vậy cho hai chén cơm lớn đi" Nhâm Kiện Nhân dặn dò người phục vụ : "Cho hai chai bia luôn!"
Dương Minh cũng không quan tâm, thầm nghĩ, tên này cho rằng công phu của hắn rất lợi hại sao?
Bạn đang đọc bộ truyện Ngận Thuần Ngận Ái Muội tại truyen35.shop
"Thế nào rồi?" Dương Minh hỏi : "Chúng ta so cái gì?"
"không gấp, không gấp, so công phu thật thôi" Nhâm Kiện Nhân hoảng hốt, nghe Dương Minh nói vậy còn tưởng Dương Minh muốn đổi ý, vội vã nói : "Chúng ta so công phu thật"
"So công phu thật cũng được, nhưng mà phải có điều kiện" Dương Minh nói.
"Điều kiện gì?" Nhâm Kiện Nhân thầm nghĩ, Dương Minh quả nhiên là không sảng khoái đáp ứng, vì thế cũng hỏi lại.
"Rất đơn giản, chúng ta có thể so công phu nào cũng được, nhưng không chơi Tae Kwon Do, bởi vì tôi không biết cái đo" Dương Minh nói : "Trước đây không, bây giờ cũng không"
Nhâm Kiện Nhân nghe điều kiện của Dương Minh, nhất thời thở phào một hơi, chỉ cần là so công phu thật, không so Tae Kwon Do cũng được ; "không sao cả, tôi biết cậu không biết Tae Kwon Do, không so Tae Kwon Do cũng được, chỉ cần là công phu thật là được"
"Công phu thật à? Tôi cần phải suy nghĩ một chút..." Dương Minh làm ra vẻ trầm ngâm suy nghĩ.
"Ừ, vậy cậu suy nghĩ đi!" Nhâm Kiện Nhân cũng không quấy rối Dương Minh, để cho Dương Minh nghĩ, nếu không Dương Minh lại nói hắn quấy rầy Dương Minh nữa.
"A, anh cũng biết rồi, thứ tôi am hiểu nhất chính là vật lộn tự do, sử dụng bản chuyên nhiều, nói về vấn đề chúng ta so cái gì, thì tôi thật đúng là không nghĩ ra" Dương Minh rung đùi nói.
"Cái gì?" Nhâm Kiện Nhân nghe Dương Minhno Dương Minh nói xong, mặt lập tức tái đi, tên Dương Minh này lòng vòng một hồi, tại sao lại muốn so vật lộn tự do? Lần trước bị Dương Minh chơi chiêu này một lần đã bị ám ảnh rồi, Nhâm Kiện Nhân cũng không dám so vật lộn tự do với Dương Minh nữa, lỡ như lại thất bại nữa thì bó tay, vì thế nói : "Dương Minh, chúng ta nên so cái khác đi, đừng so vật lộn tự do làm gì, bởi vì chúng ta biểu diễn tiết mục cho lễ nghệ thuật là chính, tỷ thí là phụ thôi, chúng ta đến đó làm loạn thì còn ra thể thống gì nữa"
"A, nghệ thuật à?" Dương Minh làm bộ thất vọng, sau đó nói : "Hay là như vậy đi, chúng ta so phi đao?"
"Phi đao? Có ý gì?" Nhâm Kiện Nhân không hiểu ý của Dương Minh nói gì : "Cái này có gì mà tỷ thí?"
"Sao không có gì? Có thể so năng lực phản ứng của anh, người hợp tác của anh ném phi đao tới, anh có thể nhanh chóng dùng đầu đỡ phi đao... à không, dùng trái táo trên đầu" Dương Minh cười nói : "Như vậy cũng có thể tỷ thí dũng khí của chúng ta, nhất cử lưỡng tiện, lẽ nào lại không được?"
"Cái này..." Nhâm Kiện Nhân không biết nói gì, cái đề nghị của Dương Minh thật sự rất kì quái, cho đến bây giờ hắn cũng chưa từng nghe có cách tỷ thí nào như vậy cả, nhưng mà lời nói của Dương Minh tựa hồ có đạo lý, nhưng mà bản thân luyện Tae Kwon Do mà, chứ đâu có luyện ném phi đao đâu?
"Thế nào? Anh cảm thấy không thích hợp?" Dương Minh nhíu mày : "Anh muốn cùng tôi biểu diễn chung, mà đề nghị nào của tôi anh cũng nghĩ là không thích hợp, tôi thấy nên vật lộn tự do đi"
"Đừng... vậy cái kia đi" Nhâm Kiện Nhân không dám vật lộn với Dương Minh, tên tiểu tử này có đủ mánh khóe cả, lần này nếu như bị hắn lừa thêm một vố nữa, thì không biết mặt mũi sẽ để đâu luôn, Nhâm Kiện Nhân biết con người của Dương Minh cái gì cũng có thể làm ra được.
"Được, quyết định vậy nhé, để xem Tae Kwon Do của anh lợi hại, hay là vật lộn tự do của tôi lợi hại" Dương Minh nhìn Nhâm Kiện Nhân, cười hiền lành.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Ngận Thuần Ngận Ái Muội, truyện Ngận Thuần Ngận Ái Muội , đọc truyện Ngận Thuần Ngận Ái Muội full , Ngận Thuần Ngận Ái Muội full , Ngận Thuần Ngận Ái Muội chương mới