TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Đêm ở Xuân Minh trầm lắng hơn thị trấn Lâm Thuỷ, màn trời đen đặc, sao không còn uyển chuyển và gió cũng nặng nề hơn, thổi lá cây nghe xào xạc.
Đánh răng rửa mặt xong đã gần một giờ, Dụ Hà ra khỏi phòng tắm, trông thấy Khương Hoán đang vừa đạp rơi một chiếc giày vừa cởi áo.
Trong chốc lát chạm mắt nhau ngắn ngủi, Khương Hoán quăng áo giấu tay trái vào chỗ tối.
Nhà nghỉ thanh niên dùng bóng đèn sợi đốt, ánh sáng ấm áp tràn ngập không gian nho nhỏ, vải dán tường màu be như có thể làm nhiệt độ không khí cao lên, chăn ga gối đệm màu trắng sạch sẽ hơi nhăn nhúm. Không có điện thoại để nghịch, Dụ Hà bứt rứt chui vào chăn, như thể thật sự được trải nghiệm cảm giác xưa cũ thời gian như thoi đưa.
Cậu trở mình nhìn tấm lưng được đèn soi tỏ của Khương Hoán, nhận ra tóc anh dài che hết xương bả vai, nhưng nó lộn xộn dài ngắn không đều giống như người say rượu run tay mới cắt được.
Khương Hoán không chút e dè c ởi trần mặc quần ngắn, chăn đắp ngang eo, dựa vào đầu giường nhìn chăm chú màn hình điện thoại.
Dụ Hà kéo chăn che nửa khuôn mặt, hỏi ồm ồm: "Sao tóc anh nham nhở vậy?"
Khương Hoán đã quen với những câu hỏi kỳ lạ bất thình lình của cậu, chẳng hề ngước mắt: "Lúc quay Va phải đá ngầm có một cảnh cắt tóc, Hứa Vi Thuỷ kêu tôi chọn tạo kiểu xong rồi quay hay tự do phát huy, tôi chọn tự do phát huy. Một cái kéo, không có gương, cắt ba bốn nhát thì tóc thành thế này."
"Về sau không đi sửa lại ạ?"
Câu hỏi chỉ cần trả lời có hoặc không, nhưng Khương Hoán chần chừ rất lâu: "... Về sau tôi không nghĩ đến việc ấy."
Dụ Hà nửa hiểu nửa không, "à" một tiếng.
Cậu hy vọng có thể nói chuyện với Khương Hoán về bộ phim Va phải đá ngầm vừa đóng máy, các thông tin có thể tìm kiếm trên mạng rất ít ỏi, gồm đạo diễn Hứa Vi Thuỷ, diễn viên chính Khương Hoán - Thái Tử Đồng, còn một thanh niên nghiệp dư tên Cốc Phi Vũ. Hứa Vi Thuỷ kiêm luôn biên kịch, rất nhiều người cho rằng đây là bộ phim thứ hai Hứa Vi Thuỷ đo ni đóng giày cho Khương Hoán.
Có trang web phê bình phim ảnh ghi nội dung như sau: Để lấy được tài trợ, một hoạ sĩ nghèo cố tình gặp gỡ một phụ nữ giàu có ở goá đã lâu, chuyển vào biệt thự bắt đầu sống chung dưới danh nghĩa vẽ uỷ thác. Không lâu sau con trai nhà tài trợ về nước, hắn hết thuốc chữa phải lòng người tình của mẹ.
Đề tài có vẻ có quá nhiều không gian khai thác, nhưng hướng phát triển của câu chuyện không được tiết lộ, vậy nên càng khơi dậy lòng hiếu kỳ của khán giả.
Chưa kể toàn bộ quá trình quay phim đều bảo mật, đóng máy không tổ chức hoạt động chúc mừng, tiếp theo là thời gian chờ đợi dài đằng đẵng, lâu lâu lại có tin hình như dựng phim xong rồi, gửi đi xét duyệt rồi, xét duyệt thất bại rồi, song không ai biết thông tin chính xác.
Hứa Vi Thuỷ từ chối nhận phỏng vấn liên quan đến Va phải đá ngầm, cánh truyền thông bèn chặn đường các thành viên chủ chốt của đoàn phim. Tuy Thái Tử Đồng từng hai lần giành giải Hoa Hồng Vàng, một lần Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất của Đông Kinh, nhưng hiện tại đã gần rút khỏi giới giải trí, mà cậu diễn viên nghiệp dư thần bí ngay cả tên cũng không tra được, sau khi đóng máy càng như bốc hơi trên cõi đời, không có tin tức gì.
Cộng thêm Khương Hoán không thích góp vui...
Khương Hoán nổi tiếng hơn hẳn sau Cái chết chim sơn ca, điều được biết đến rộng rãi là Hứa Vi Thủy không khác gì Bá Nhạc dìu dắt Khương Hoán như thầy như cha. Mọi người đều cho rằng Hứa Vi Thủy rất hiểu Khương Hoán, sẽ viết kịch bản ít mà chất lượng cho anh, chắc chắn lần này cũng có thể để lại một tác phẩm kinh điển và hoàn hảo hơn trong sự nghiệp diễn viên của Khương Hoán...
Những việc này chỉ là suy đoán của người bình thường, mà Dụ Hà nhận ra Khương Hoán đang không bình thường lắm.
Mặc dù Khương Hoán luôn nói chuyện thong thả chậm rãi, nhưng hiện giờ nhắc đến Va phải đá ngầm lại lề mề tới nỗi giống ngập ngừng, chừng như có gì đó bị anh chặn lại trong tối, canh phòng nghiêm ngặt không để lộ ra.
Lẽ nào khi quay Va phải đá ngầm đã xảy ra chuyện gì không vui?
"Nhưng phim quay xong lâu rồi mà." Dụ Hà như đang ám chỉ, cậu mong Khương Hoán đừng bị mắc kẹt.
Khương Hoán túm tóc dài đứt một nửa như thể rất không quen.
Anh thả tay: "Em nói đúng."
Nụ cười nhạt nhòa như tan chảy trong ánh sáng ấm áp, Khương Hoán tắt đèn trần, đèn đọc sách ở đầu giường trở thành nguồn sáng duy nhất. Anh nghiêng người quay mặt về phía giường Dụ Hà, tóc đen xõa trên vai, vẫn đang xem điện thoại.
Đôi bên cách nhau chưa đầy một mét, rèm cửa sổ ngăn bóng tối và gió đêm xào xạc, Dụ Hà cũng nóng dần theo màu vàng cam hắt lên mặt Khương Hoán. Nơi sâu trong cơ thể quen ăn bén mùi bắt đầu khô nóng không sao kiềm chế nổi, họ gần nhau quá, cậu có thể nghe thấy tiếng hít thở thi thoảng lại nặng nề hơn của Khương Hoán, nhìn rõ mũi anh khẽ chun lại.
"Anh đang xem gì?" Cậu hỏi, không để không khí im ắng tiếp tục thiêu đốt mình.
"Một cuốn tiểu thuyết vô cùng nhàm chán." Khương Hoán úp điện thoại xuống ga giường: "Làm ồn em ngủ à? Không đọc nữa."
"Chán đến mức nào?"
Khương Hoán cười: "Chán đến mức buồn ngủ."
Dụ Hà đòi đọc. Khương Hoán nhìn cậu, hai đốm sáng lấp lánh như đom đóm khẽ lay động trong mắt anh.
Anh chống người dậy nhích sang nửa kia giường, chừa khoảng trống đủ cho nửa người, là lời mời rất dễ hiểu. Mắt đen sâu thẳm, môi mím nhẹ, xương quai xanh và lồ ng ngực cậu từng phác họa, xuống dưới nữa là bóng đen uốn lượn, thu hẹp, thắt lại, chăn bông màu trắng bồng bềnh, tất thảy trở thành hình ảnh đặc tả ph óng đãng nhất.
Dụ Hà vô thức nuốt nước bọt.
Mới nãy ký ức đã ùa lên bủa vây cậu trong tiếng mưa rơi, cậu cảm thấy đây là ám thị Khương Hoán cho cậu, cũng biết mình không thể lại dễ dàng bị cám dỗ mà tiếp tục chìm sâu...
Nhưng đó đều là "lý trí" đang tự bảo vệ. Khi bản năng theo đuổi kh0ái cảm đánh úp, chúng mong manh tựa pháo đài bằng cát bị nước biển cuốn trôi.
Lúc giẫm lên thảm Dụ Hà còn hơi lâng lâng, cảm giác mát lạnh ở lòng bàn chân hệt chiếc gai mềm k1ch thích đầu m út thần kinh, và rồi cổ chân cậu bị nắm lấy. Cậu trở mình định lấy điện thoại của Khương Hoán, giả vờ chỉ quan tâm cuốn tiểu thuyết tẻ nhạt.
Tập ba Đi tìm thời gian đã mất...? [1]
[1] Đi tìm thời gian đã mất (tiếng Pháp: À la recherche du temps perdu) là bộ tiểu thuyết gồm 7 tập của nhà văn Pháp Marcel Proust.
Đọc xong tiêu đề Dụ Hà bật cười khanh khách, cùng lúc đó một cánh tay duỗi ra ôm cậu từ sau lưng.
Bạn đang đọc bộ truyện Ngày Mai Mưa Tạnh tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Ngày Mai Mưa Tạnh, truyện Ngày Mai Mưa Tạnh , đọc truyện Ngày Mai Mưa Tạnh full , Ngày Mai Mưa Tạnh full , Ngày Mai Mưa Tạnh chương mới