TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Bến đò Ngân Hà dựng phim trường trong một con ngõ cạnh khu nhà xưởng cũ, Dụ Hà chưa đến gần đã nhìn thấy người được đám đông vây quanh, Chử Hồng bảo cậu dừng ở đây.
Chỗ gửi xe có xe công vụ màu đen, Chử Hồng mở khoá ra hiệu Dụ Hà lên xe đợi: "Khương Hoán còn một lúc nữa, hôm nay hoàng hôn đẹp làm đạo diễn Nghê phấn khích quá, tranh thủ nắm bắt cơ hội, chắc phải hơn tiếng nữa mới tan làm... À đúng, cậu có kế hoạch gì khác không?"
"Không." Dụ Hà trả lời thành thật: "Hôm nay tôi muốn tạo bất ngờ cho anh ấy."
Chử Hồng thoáng ngập ngừng rồi nói với Dụ Hà: "Cơ mà... Thật ra Khương Hoán không thích bất ngờ lắm đâu."
Dụ Hà không hiểu vì sao hắn lại chia sẻ với mình những điều này, cảm giác đây giống như kinh nghiệm quá khứ giúp quan hệ giữa cậu và Khương Hoán xuôi chèo mát mái hơn. Tuy đã không còn quá bài xích Chử Hồng nhưng cậu vẫn không rõ phải cư xử với hắn thế nào cho ổn, biết hắn là người hẹn hò với Khương Hoán lâu nhất thì vừa chạm mặt nhau trong lòng đã khó chịu không sao giải thích được.
Dụ Hà "à" lí nhí, tâm trạng không mấy vui vẻ: "Tôi tưởng anh ấy sẽ vui."
"Chắc sẽ vui." Chử Hồng nói: "Cậu xem cậu ta đoán được đấy thôi."
"Nhưng anh nói anh ấy không thích bất ngờ còn gì." Thái độ của Dụ Hà trông hơi oán trách, nhận ra giọng mình gay gắt rất không lịch sự với Chử Hồng gặp mặt lần đầu, cậu vội vàng nhận sai: "... Xin lỗi anh."
Trong xe công vụ, Dụ Hà ngồi ghế sau, Chử Hồng ngồi ở ghế lái liếc cậu qua gương chiếu hậu, xoay người toan nói gì đó thì phát hiện cậu buồn bã cúi gằm đầu, chỉ thấy xoáy tóc tràn đầy sầu muộn.
Chử Hồng cảm thấy có lẽ mình đã lo chuyện bao đồng.
"Tôi không giỏi diễn đạt cho lắm, cũng không phải Khương Hoán không thích bất ngờ, cậu ta khá..." Có vẻ Chử Hồng muốn an ủi Dụ Hà, nhưng dù sao mới lần đầu gặp hai người cũng không thân quen, đành vụng về bổ sung: "Đôi khi tư duy của cậu ta khá phi tuyến tính." [1]
[1] Tư duy phi tuyến tính cách giải quyết vấn đề thông qua cách tiếp cận gián tiếp và sáng tạo, mà nếu tư duy theo cách logic thông thường sẽ không giải đáp được.
"Vâng."
"Nếu không theo kịp nhịp độ của cậu ta thì sẽ xuất hiện hiểu lầm."
Giống anh sao, tự dưng Dụ Hà muốn đâm chọc Chử Hồng một câu, nhưng cậu biết mình không thể mất lịch sự nên lại trầm giọng gật đầu, nỗi xoắn xuýt không cách nào biến mất, sau cùng vẫn quyết định nói: "Đây là việc của tôi với Khương Hoán."
"... Ôi đệt, không phải, hình như tôi lại nhiều chuyện nữa rồi." Chử Hồng cởi mũ bóng chày vuốt mạnh quả đầu húi cua, nét mặt đầy bối rối, cứ cảm thấy mình đang vô tình bắt nạt cậu bạn nhỏ của Khương Hoán: "Ý tôi không phải cậu đến là không đúng, chỉ... Quên đi, tôi với Khương Hoán cũng lâu rồi không gặp, bây giờ cậu ta thay đổi rất nhiều, cậu coi như chưa nghe gì nhé, lỗi của tôi."
Dụ Hà nắm điện thoại, miết đi miết lại cạnh kim loại.
Thôi xong, không nói nữa rồi.
... Cáu thật đấy.
Chử Hồng như bị đánh một đòn cảnh báo, ngay khi hắn đang nghĩ nát óc phải xoay chuyển cuộc đối thoại này làm sao thì cửa ghế sau mở ra lần nữa, cả Dụ Hà lẫn Chử Hồng đều nhìn sang.
Khương Hoán mặc đồng phục nhân viên cửa hàng tiện lợi, mặt hờ hững đứng ở đó.
"Ế, cậu đây rồi." Chử Hình nhìn thấy anh như gặp cọng rơm cứu mạng, cuống quýt đẩy cửa xe vòng xuống ghế sau, hận không thể lập tức chừa không gian cho Khương Hoán: "Quay xong chưa?"
"Có một cảnh Tiêu Minh Hủy NG mấy lần, Nghê Gia Đình cho giải lao hai mươi phút." [2]
[2] NG (No good) là những cảnh quay phim bị lỗi hay không đạt chất lượng và bắt buộc phải quay lại.
Khương Hoán nói chuyện với Chử Hồng bằng giọng điệu y hệt AI được cài đặt sẵn cảm xúc, không dao động tình cảm hay nhấn nhá trầm bổng, âm lượng cũng nhỏ, không chú ý là sẽ bỏ sót thông tin quan trọng.
Có điều Chử Hồng không để bụng vì quen rồi: "Hai cậu nghỉ ngơi đi, tôi tới thăm thầy Thi, đi đây."
Thi Bằng Trình, quay phim kiêm giám đốc nghệ thuật của Nghê Gia Đình, Chử Hồng xem như một nửa học sinh của ông, lần này vốn dĩ hắn không đi qua Đông Hà, do Thi Bằng Trình mời nên mới vòng một đường xa từ Lâm Cảng tới đây. Hai ngày sau hắn sẽ đi tàu từ Lâm Cảng đến rừng mưa nhiệt đới ở Đông Nam Á.
Nghe hắn kể đầu đuôi ngọn nguồn, Khương Hoán lơ đễnh chốc lát mới nói: "Ừ, cảm ơn."
"Được cậu 'cảm ơn' mà khó ghê ấy, biết trước đã ghi âm làm chuông điện thoại." Chử Hồng vô thức nói đùa, thấy ánh mắt Dụ Hà nhìn mình và Khương Hoán thì lại hối hận hình như trò đùa này không thích hợp, lúng túng hắng giọng: "Gì nhỉ... Tôi đi trước nhé, cậu nói chuyện với người ta đi, chìa khóa xe."
Khương Khoán cầm chìa khóa, nghiêng người cho Chử Hồng lách qua người mình đi vào ngõ nhỏ chen chúc.
Loáng cái hai mươi phút giải lao đã trôi qua một nửa, xung quanh người thì hút thuốc, người thì mua nước, đâu đâu cũng là nhân viên đoàn phim với người hóng hớt, đứng đây nói gì cũng không tiện. Khương Hoán ngẫm nghĩ rồi cuối cùng vẫn lên xe, không vội bật đèn mà sáp lại hôn phớt chóp mũi Dụ Hà trước.
Mọi ấm ức và chua chát không rõ từ đâu ra lũ lượt tiêu tan, Dụ Hà vươn tay muốn ôm Khương Hoán, nhưng sau cùng chỉ víu áo anh.
Khương Hoán tưởng cậu chú ý quần áo đóng phim, lùi lại một chút tự cười mình: "Nhìn ngu nhỉ?"
"Bình thường." Dụ Hà đã quen với ánh sáng yếu, ngắm anh chăm chú: "Anh cắt một ít tóc hả?"
Mái tóc nham nhở dài gần đến ngực suôn mượt hơn nhiều, rõ ràng đã ngắn đi một đoạn, lại còn tỉa layer, nghĩ cũng biết là để lên hình cho đẹp, nhưng không cắt ngắn hẳn làm Dụ Hà hơi bất ngờ.
Khương Hoán như thể biết cậu nghĩ gì: "Ban đầu Nghê Gia Đình muốn cắt tóc ngắn cho nhân vật, sát với tạo hình thực tế hơn." Anh túm đuôi tóc dài, làm ra vẻ cắt cái "roẹt" rất nhẹ nhàng: "Nhưng tôi bảo tiếc, anh ta không thay đổi được tôi. Tiêu Minh Hủy cũng khuyên hộ là như thế có nét riêng, làm nhạt bớt đặc trưng thời đại... Thế nọ thế kia rồi cuối cùng để vậy."
Dụ Hà hỏi: "Sao lại tiếc ạ?"
Nghe cậu hỏi, Khương Hoán cụp mắt sờ chóp mũi.
"À, cảm thấy hình như em rất thích." Anh đáp tỉnh bơ: "Mỗi lần làm, làm xong em đều cầm nghịch một lúc lâu."
Khương Hoán dứt lời thì thời gian nghỉ cũng sắp hết, Dụ Hà không kịp ừ hử gì, anh lại ghé vào hôn khóe môi cậu một cách thân mật, giống như vụng về lấp liếm câu bày tỏ bất thình lình nhưng lại thành giấu đầu hở đuôi.
Bạn đang đọc bộ truyện Ngày Mai Mưa Tạnh tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Ngày Mai Mưa Tạnh, truyện Ngày Mai Mưa Tạnh , đọc truyện Ngày Mai Mưa Tạnh full , Ngày Mai Mưa Tạnh full , Ngày Mai Mưa Tạnh chương mới