TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Nếu Tả Thiên Dương ở đây, anh ấy nghe xong lời Vương Ung Ung nói, chắc chắn sẽ nghĩ, lịch sử thế mà lại lặp lại lần nữa.
Vương Ung Ung nói công ty họ muốn tạo ra nghệ sĩ phát triển toàn diện về mọi mặt, chuyện này có mới không? Không hề!
Từ khi chương trình tìm kiếm tài năng bắt đầu xuất hiện, tuy hình thức thi đấu đều là ca hát, nhưng nghệ sĩ từ chương trình đi ra có mấy người vẫn còn là ca sĩ? Ai cũng đều ca hát một chút, diễn kịch một chút, tham gia gameshow một chút, còn có người thì thành MC. Phần lớn đều chuyển hình từ ca sĩ sang diễn viên.
Nguyên nhân cũng rất nhiều, nhưng chủ yếu là: Đại đa số các ngôi sao, tầm 98%, không có tài năng hơn người về mặt ca hát. Vì thế họ chỉ có thể có việc gì thì làm việc đó. Mỗi con đường đều xem qua, sau đó dần dần tìm được con đường mình có thể đi.
Năm đó Quảng Điện ra tay, hủy bỏ phương thức bình chọn bằng phiếu bầu của chương trình tìm kiếm tài năng, từ đó chương trình không thể dùng tiêu chuẩn bình chọn của người xem để đánh giá xếp loại thí sinh, chỉ có thể đi theo con đường chuyên nghiệp.
Vì thế chương trình tìm kiếm tài năng mấy năm nay đều đánh giá dựa trên trình độ ca hát của thí sinh. Nghệ sĩ được tuyển chọn thường có tài năng nhất định, tỉ lệ sau chương trình thành công trở thành ca sĩ cũng cao hơn trước.
Thời buổi các chương trình giải trí ngày càng hiện đại, gameshow giải trí càng ngày càng hot, ca sĩ chân chính, thậm chí diễn viên chân chính cũng không còn mấy người. Lấy một lưu lượng đang hot trong nước ra hỏi người qua đường, hỏi đây là ai, người qua đường chắc chắn biết; nhưng hỏi người này làm gì? Có bài hát nào hay diễn bộ phim nào? Người qua đường sẽ không trả lời được, chỉ biết đó là một minh tinh.
Ý nghĩa của việc đào tạo ngôi sao hiện giờ không còn giống như trước. Trước đây nếu muốn đào tạo một ngôi sao, thường chú ý đến cảm giác thần bí, có giá trị cao. Nhưng giờ đây, nếu không thường xuyên xuất hiện thì chính là đang đi vào con đường chết. Vì thế các công ty quản lý mặc kệ có hợp hình tượng hay không cũng cố nhét nghệ sĩ nhà mình vào gameshow cho bằng được. Có một số nghệ sĩ yên tĩnh làm bình hoa còn được người khác thích, cho lên show một cái lộ ra tính cách thật, bị người khác mắng cho đầy đầu.
Quay lại chuyện hiện tại.
Lý Hi Hạnh không ghét những công việc ngoài ca hát. Đừng nói riêng cô, cho dù là ngôi sao ca nhạc đang hot nhất, nào dám nói với ông chủ tôi chỉ ca hát thôi, không diễn phim, không nhận quảng cáo, không lên gameshow --- xin lỗi chứ, chả ông chủ nào dám nhận đâu, tốt nhất là tự đi mở công ty làm ông chủ đi bạn nhé.
Nhưng bây giờ, Vương Ung Ung đưa chuyện này ra, hơn nữa chưa nói điều kiện khác đã đưa ra điều kiện này ngay, vậy ý của họ chính là – Nếu họ ký hợp đồng với Lý Hi Hạnh, thì tương lai họ muốn đào tạo cô thành một thần tượng biết ca hát mà thôi.
Lý Hi Hạnh mở miệng, muốn nói gì đó, nhưng không nói nên lời.
Nếu vài phút trước đối phương nói lời này ra, cô chắc chắn sẽ nói, xin lỗi, sợ là chúng ta không cùng quan điểm. Nhưng đối phương lại nói trước, họ có thể giúp cô phát hành album. Chuyện này làm cô do dự.
Vương Ung Ung biết cô còn do dự.
"Em biết mà, phát hành album không kiếm được nhiều tiền". Vương Ung Ung nói trắng ra, "Trước đây còn phải bù lỗ, giờ đến thời đại bản quyền, cuối cùng có thể kiếm được một chút tiền. Nhưng vất vả khổ cực bận rộn mấy tháng, bỏ ra bao nhiêu sức người sức của, cuối cùng còn không bằng nhận một quảng cáo đại diện sản phẩm. Cho nên công ty chỉ có âm nhạc bây giờ không thể sống nổi; ca sĩ chỉ có ca hát, cũng không có đủ cơm mà ăn".
Người Bảo Hộ Âm Nhạc được Tả Thiên Dương coi là công ty đáng tin cậy, vì trước đây, họ là công ty kinh doanh âm nhạc đáng tin cậy. Nhưng chuyện đáng tin cậy này thật hay không, chỉ có công ty họ mới biết.
Người Bảo Hộ Âm Nhạc đang có ý định chuyển hình, trọng tâm tương lai không định đặt trên âm nhạc nữa, mà đặt trên quản lý các nghệ sĩ dưới tay công ty – đây mới là thứ chân chính giúp họ kiếm tiền trong thời đại hiện đại hóa này!
Là một người đáng tin cậy mấy năm rồi, trong lời nói của Vương Ung Ung cũng khó tránh khỏi mang theo ý tứ phàn nàn và oán giận.
"Chỉ cần em có danh tiếng, cho dù em chỉ biết hát một bài hát thôi, thì với một bài hát này em tham gia biểu diễn thương mại cũng được mấy chục vạn đấy. Làm ra một album, chạy mấy show âm nhạc mới kiếm được chừng đó."
"Chị biết, một số nghệ sĩ thanh cao – chị không biết em có phải thế hay không – sẽ cảm thấy không hay, làm âm nhạc thì nên chăm chú vào âm nhạc, mình là ca sĩ cơ mà đâu phải idol chứ. Chị cũng từng nghe tiền bối trong nghề oán giận, thời đại này đang phá hoại, ngôi sao ca nhạc chẳng phải ngôi sao ca nhạc, diễn viên chẳng ra diễn viên, chính mình chẳng làm tốt chuyện của mình. Nhưng nói thật, chị thấy tiền bối này không đuổi kịp thời đại rồi!"
"Em nghĩ lại ca sĩ diễn viên mười mấy năm trước đi, thiếu tiền còn phải đi buôn bán. Ngôi sao nữ nào muốn cuộc sống nhẹ nhàng thì chỉ có thể lấy đại gia thôi. Nhưng giờ đâu giống thế nữa, vừa làm nghệ sĩ, vừa kiếm được tiền. Kiếm được đủ tiền rồi em muốn làm gì chẳng được chứ? Em muốn tìm ai chế tác album cho cũng được! Muốn bỏ bao nhiêu tiền làm album thì bỏ! Giờ chẳng phải đang lưu hành từ "tự do tài chính" à? Kiếm được đủ tiền mới tự do được chứ!"
Không thể không nói, miếng bánh nướng này rất mê người.
Lý Hi Hạnh yên lặng nghe cô ấy nói xong, mới mở miệng.
"Công ty chị trước đây chưa từng có thần tượng như vậy đúng không ạ?"
"....Đúng"
Người Bảo Hộ Âm Nhạc đang trong giai đoạn chuyển hình, cố ý muốn tìm Lý Hi Hạnh làm đối tượng thử nghiệm đầu tiên.
Vương Ung Ung cho rằng Lý Hi Hạnh lo lắng bọn họ không đủ tài nguyên cho cô, vội nói: "Em yêu, em yên tâm, quan hệ trong giới của ông chủ bên chị rất rộng, gameshow của nhiều đài đều có thể nhét người công ty mình vào, bên chị còn có..."
"Em nói," Lý Hi Hạnh cắt ngang lời cô, "Công ty các chị muốn làm thế nào?"
Vương Ung Ung sửng sốt.
"Em rất cảm ơn công ty bên chị công nhận em". Lý Hi Hạnh bình tĩnh nói, "Nhưng em không phải một người giỏi ở mọi mặt, gốc rễ của em, chỉ có âm nhạc."
Vương Ung Ung: "Gốc rễ của công ty là hiệu quả và lợi ích kinh doanh".
"Em hiểu". Lý Hi Hạnh nói, "Cho nên em mới hỏi mọi người muốn làm thế nào?"
Vương Ung Ung chớp chớp mắt. Cô ngồi ở đây lâu như vậy rồi mà lần đầu tiên không thể tiếp được chủ đề. Vấn đề Lý Hi Hạnh đưa ra, trong khoảng thời gian ngắn ngủi cô không thể trả lời được ngay.
Đúng vậy, công ty cần lợi nhuận, không có lợi nhuận công ty không thể tồn tại.
Nhưng công ty có thể tự quyết định phương hướng phát triển. Ví dụ một công ty âm nhạc sẽ cố tìm cách phát triển âm nhạc, làm tốt âm nhạc, họ mới kiếm được tiền. Nhưng một công ty chỉ muốn kiếm tiền, họ sẽ kiếm con đường đi kiếm được càng nhiều tiền càng tốt, sao có thể dừng bước để kiếm ít tiền hay không kiếm được tiền cơ chứ? Không thể vì một cá nhân mà thay đổi được. Còn bao nhiêu người cần tiền thưởng, bao nhiêu hợp đồng muốn chia hoa hồng kia kìa! Họ sẽ bị kéo đi càng đi càng xa – có tiền đương nhiên là tốt, nhưng chưa chắc càng nhiều tiền càng tự do.
Một lát sau, Vương Ung Ung móc ra một gói thuốc lá, tự mình ngậm một điếu, hướng bao thuốc về phía Lý Hi Hạnh: "Bảo bối, hút không?"
Lý Hi Hạnh lấy một điếu: "Cám ơn".
Vương Ung Ung châm lửa cho hai người, hút hai hơi thật sâu, nói: "Nói đi nói lại, công ty chị vẫn có tình cảm với em. Nếu không sẽ chẳng tìm đến em rồi, đúng không?"
Nếu những câu khen tặng lúc nãy đều có phần tâng bốc, thì những lời này của cô ấy đều là những lời thật lòng.
--- Nếu Lý Hi Hạnh không có tài năng âm nhạc, sao họ lại tới tìm cô chứ? Con đường quản lý phát triển nghệ sĩ này của họ thì đi tìm mấy hot girl hot boy nổi tiếng trên mạng cũng chẳng khác gì mà? Việc gì cần một Lý Hi Hạnh còn đang có một bản hợp đồng với công ty khác!
Bạn đang đọc bộ truyện Nghề Làm Fan tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Nghề Làm Fan, truyện Nghề Làm Fan , đọc truyện Nghề Làm Fan full , Nghề Làm Fan full , Nghề Làm Fan chương mới