TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Mọi người truyền nhau rằng, bạn học mới có việc, buổi sáng chỉ tới phòng hiệu trưởng trình diện, phải đến chiều mới có thể chính thức đi học, vì thế may mắn nhìn thấy bạn học mới cũng chỉ có vài người đi hướng phòng hiệu trưởng mà thôi.
Mà những người đó sau khi gặp Chiến Nhiêu đều tâng bốc nàng lên tận trời.
Nói tính cách nàng ôn nhu, đối nhân hiền lành.
Tướng mạo tuyệt mỹ, dáng người thướt tha, ngũ quan như bước ra từ truyện manga.
Nhất là đôi mắt, khi cười lên thì sao trời cũng khó sánh được.
Còn nói nàng thành tích ưu dị, đứng đầu cuộc thi toàn thành phố, môn nào cũng đạt điểm tối đa.
Quan trọng là, còn có người đồn, trước đây khi học cấp 2, số người theo đuổi Chiến Nhiêu không tới 1000 thì cũng là 800, nhưng là cho tới hiện tại Chiến Nhiêu chưa từng động tâm với ai.
Chiến Nhiêu yêu đương cùng ai, thành tích thế nào, dựa theo giấc mơ thì vị này hẳn là nữ chủ trong truyền thuyết, nhưng Giang Vận cũng hoàn toàn không có hứng thú, cô chỉ hứng thú với duy nhất một thứ —— vị bạn học mới này, thật xinh đẹp thế sao?
*
Xong tiết tự học sáng sớm, tất cả học sinh đều đến nhà ăn.
Ngay khi Giang Vận xách theo túi giữ nhiệt chuẩn bị đi nhà ăn, thì bị chủ nhiệm lớp thông báo cô phải đến phòng hiệu trưởng một chuyến.
Đây là thông lệ sau khi Giang Vận nhập học vào hệ thống trường học Ngân Xuyên.
Đại bộ phận học sinh trong trường đều là con cái gia đình nhà quyền thế, nên ban giám hiệu luôn đặc biệt chiếu cố, thêm nữa năm nay lại có hiệu trưởng mới nhậm chức, sẽ càng nâng cao tinh thần chiến đấu.
Trước đây Giang Vận rất trông chờ sự loại sự tình này, nhìn hiệu trưởng, chủ nhiệm và các lão sư khác ở trước mặt cô khúm núm, cô cảm thấy rất sảng khoái, rất đắc ý.
Thế nhưng là, Giang Vận hôm nay chỉ cảm thấy —— không thú vị.
Mọi người cung kính cô, cũng chỉ vì gia thế của cô, mà không phải chân chính vì bản thân cô.
"Lão sư, phiền cô nói với hiệu trưởng một tiếng, hội nghị thường kỳ năm nay em sẽ không đến.
Nhưng cũng nói cô ấy yên tâm, năm học mới này em sẽ chuyên tâm học, tuyệt đối không gây chuyện."
"Còn chuyện phát biểu ở lễ khai giảng..."
"Lão sư, cũng nên trao cơ hội phát biểu tại lễ khai giảng cho các bạn học ưu tú khác, cho nên, lần này em cũng sẽ không đi."
Trước đây cô vì Diêm Khoát mới giành lấy cơ hội phát biểu, vừa nghĩ tới có thể cùng Diêm Khoát đứng trên sân khấu trở thành giai thoại của trung học Ngân Xuyên cô liền hạnh phúc vô cùng, nhưng là bây giờ...!cô nhìn Diêm Khoát như kẻ đần, ở chung một giây đồng hồ cũng khiến cô chán ghét, làm sao còn muốn cùng hắn lên phát biểu?
"Lão sư, nếu không còn chuyện gì nữa thì em xin đi trước ~ tạm biệt lão sư." Cô lễ phép cúi chào, mang theo túi giữ nhiệt rời đi.
Chủ nhiệm lớp kinh ngạc.
Đây là Giang Vận tự cao tự đại, không biết lễ phép đó sao? Lại còn có một ngày hiểu phép tắc như vậy?
*
Giang Vận không có bạn cùng ăn, cô chuyển hướng muốn đi tiệm bánh ngọt, tất cả học sinh đều đến nhà ăn rồi, vì vậy trên đường không có ai.
Giang Vận đang nghĩ đến giấc mơ đêm qua, đột nhiên một bóng người phóng đến trước mặt.
Mắt nhìn thấy đối phương sắp ngã, Giang Vận theo phản xạ ôm lấy eo đối phương.
Cảm giác đầu tiên là —— thật mềm.
Vừa thon vừa mềm!
Nhất thời mất tự chủ, nhịn không được sờ thêm mấy cái.
"A ——" Nữ sinh nhẹ la một tiếng.
Giang Vận giật mình hoàn hồn, giữ lấy eo nhỏ mềm mại giúp đối phương ổn định.
Nữ sinh sau khi đứng vững, lui về phía sau một bước, vội vàng hướng cô xin lỗi: "Xin lỗi xin lỗi.
Tôi đụng trúng cậu rồi."
Nàng hơi khom người, tóc dài đen mượt lập tức tản ra, theo sau đó là một mùi hương thơm mát nhẹ nhàng, rất dễ chịu.
Thanh âm của nữ sinh này cũng rất êm tai, trong áy náy mang theo vài phần khẩn thiết.
Ngẩng đầu lên, khẩu trang đã che khuất nửa gương mặt, chỉ lộ ra đôi mắt, hai đồng tử trong vắt như nước hồ thu, thu nhận tinh túy trời đất.
"Tôi không sao."
Nữ sinh nghe thanh âm ôn nhu của đối phương mới thở phào nhẹ nhõm: "Thật ngại quá, tôi hơi lo lắng nên đã không nhìn đường.
Bạn học, nếu cậu đã không có chuyện gì, tôi có thể...!đi trước hay không?"
Nàng nhẹ gật đầu nhanh chóng lách người rời đi.
Giang Vận nhìn theo bóng lưng của nàng, lúc này mới phát hiện một tay đối phương bắt chéo ra sau lưng giữ chặt lấy váy, mà hình như trên đó có vết tích màu đỏ...
Nhớ lại dáng vẻ vừa xấu hổ vừa lo lắng vừa rồi của nàng, Giang Vận: "..."
Chiến Nhiêu cảm thấy xấu hổ chết rồi, nàng vốn là đến phòng hiệu trưởng trình diện, hoàn tất thủ tục nhập học, không ngờ "bà dì cả" lại đến trước hạn, hiện tại bụng dưới như dời sống lấp biển, váy còn dính bẩn, mà đen đủi hơn nữa là nàng chưa có thẻ của trung học Ngân Xuyên, trong trường lại không dùng tiền mặt, một miếng băng vệ sinh nàng cũng không mua được.
(*bà dì cả: ngày đèn đỏ, ngày rụng dâu.)
Bây giờ nàng chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi trường học.
Đột nhiên bị người ngăn lại, ngay sau đó là một chiếc áo khoác mới tinh quấn quanh hông, che đúng chỗ váy khiến nàng xấu hổ.
Chiến Nhiêu:??
"Tới nhà vệ sinh với tôi."
Nữ sinh thản nhiên nói.
Thanh âm thanh lãnh, thế nhưng vào giờ phút này, Chiến Nhiêu lại cảm thấy như thiên sứ ấm áp.
Có chút...!ngượng ngùng.
Chiến Nhiêu cúi đầu đỏ mặt cùng nữ sinh kia bước đi.
Nhìn cô quen đường dẫn nàng đến khu nhà vệ sinh, sau đó lại đến máy bán hàng tự động trong nhà vệ sinh nữ, dùng thẻ trường học mua một gói băng vệ sinh cùng quần lót dùng một lần.
"Đây, cho cậu.
Cậu vào thay xong thì cũng ở trong đó chờ tôi một chút, tôi đi lấy váy mới cho cậu."
"Cảm ơn."
Mặt Chiến Nhiêu đỏ như muốn tươm máu, tiếp nhận đồ vật lập tức đi vào buồng vệ sinh, nhưng là không động tác tiếp theo, đến khi nghe tiếng bước chân nữ sinh kia rời đi, nàng mới nhẹ nhàng thở ra, lúc này mới bắt đầu thay đồ.
Sau đó không lâu, người nọ đã mang váy đến, từ khe cửa trên cao đưa vào cho nàng.
Là một chiếc váy chữ A màu trắng, góc bên phải còn có hình một bé gấu nâu đáng yêu đang ôm viên ngọc màu xanh.
||||| Truyện đề cử: Bán Thân Cho Tên Ác Ma |||||
Chiến Nhiêu cảm kích vạn phần, thay xong váy nàng mở cửa đi ra muốn nói lời cảm ơn, nhà vệ sinh đã không có người.
Chiến Nhiêu rửa tay vội vàng đuổi theo, nhìn thấy trên kệ ngoài cửa có một chiếc túi giữ nhiệt tinh xảo, màu xanh có họa tiết hoa, chính là chiếc túi vừa rồi nữ sinh kia cầm, bên cạnh còn có một tờ giấy —— "Đã ăn sáng chưa? Bên trong có bánh trôi đậu đỏ nóng."
Trái tim Chiến Nhiêu thoáng cái ấm lên.
Nàng một tay xách túi giữ nhiệt, một tay cầm chiếc áo khoác đồng phục màu xanh mực, nhìn kỹ lại, trên ngực áo dưới huy hiệu trường, có hai chữ thêu vàng kim tinh xảo —— Giang Vận.
*
Thời điểm Giang Vận trở lại lớp học, các học sinh đã sớm cơm nước xong xuôi trở về.
Cô bạn cùng bàn trông thấy cô chỉ mặc sơ mi trắng, không khỏi cảm thấy có chút kỳ quái.
"Giang Vận, áo khoác của cậu đâu?"
"Cho một bạn học nữ mượn rồi." Giang Vận trả lời cô bạn, sau đó lấy trong hộc bàn ra quyển sách toán học mới tinh, mở ra.
Lê Nguyệt cảm thấy có chút khó tin.
Giang Vận cho người khác mượn áo khoác đồng phục sao? Quen Giang Vận nhiều năm rồi, đây là lần đầu tiên cô ấy nghe nói điều này.
Giang Vận người này, thân là tiểu công chúa của tập đoàn Giang thị, từ nhỏ đã có tính tiểu thư rất nặng.
Bạn đang đọc bộ truyện Nghịch Thiên Cải Mệnh Giữ Lấy Nữ Chủ tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Nghịch Thiên Cải Mệnh Giữ Lấy Nữ Chủ, truyện Nghịch Thiên Cải Mệnh Giữ Lấy Nữ Chủ , đọc truyện Nghịch Thiên Cải Mệnh Giữ Lấy Nữ Chủ full , Nghịch Thiên Cải Mệnh Giữ Lấy Nữ Chủ full , Nghịch Thiên Cải Mệnh Giữ Lấy Nữ Chủ chương mới