TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Edit: Miee (OnhaMiee)
Beta: Phở
______________________
Hai người ầm ĩ đến gà bay chó sủa một hồi, lúc này đầu Diêu Nguyên Trạm mới ỉu xìu tựa vào lòng ngực Vân Khương.
Cự vật giữa háng vẫn chưa có dấu hiệu mềm xuống, tinh thần mười phần phấn chấn, theo động tác hết lay động mà còn lắc lư, chả khác nào cùng Vân Khương cúi đầu chào hỏi.
Y tức giận nhẹ nhàng vỗ đầu hắn, còn hắn liếc mắt liền nhìn thấy sâu trong ống tay áo hơi lộ ra thịt vú trắng như tuyết, phía trên còn có vết đỏ đêm qua Diêu Nguyên Trạm không nặng không nhẹ mập mờ lưu lại, núm vú màu hồng phấn chợt lấp ló lướt qua.
Diêu Nguyên Trạm vừa trông thấy, bèn vội vã dời tầm mắt nuốt nước miếng, khẩn trương liếc Vân Khương một cái, sợ phu nhân nhà mình lại nổi giận.
Trời đất chứng giám, hắn thật sự không phải cố ý! Là vì thê tử quá đẹp, so với mẫu thân còn đẹp hơn, bất quá làm Diêu Nguyên Trạm không dời tầm mắt được, hắn lớn thế này, còn chưa từng gặp qua ca ca xinh đẹp như vậy.
Phụ thân tìm cho hắn bạn chơi ai nấy đều cao lớn, thô kệch, bình thường thích nhất là giơ đao múa kiếm, nào có đẹp bằng Vân Khương, tuy rằng rất hung dữ nhưng bàn tay vuốt ve bả vai hắn lại ôn nhu, giống như móng vuốt mèo con đang cào cào.
Đương nhiên mới khai trai lần đầu, ăn được chút ngọt ngào liền không thể vãn hồi.
Vân Khương nhìn hắn cứ tiếp tục như vậy thì chắc cả ngày cũng chưa ra được cửa, không còn cách khác, dứt khoát ngồi xổm xuống, cởi quần dùng miệng làm Diêu Nguyên Trạm bắn ra.
Diêu Nguyên Trạm ban đầu còn ngăn cản y, không cho Vân Khương đi liếm chỗ mình đi tiểu:
"Nương tử, đừng...!Ở đây...!Ôi, ôi!"
Mặc dù hắn đều tắm rửa sạch sẽ mỗi ngày, nhưng nơi đó vẫn rất bẩn! Tay hắn kéo quần liền bị ánh mắt hung ác của Vân Khương trừng, vội rút trở về.
Lát sau tựa như trải qua kích thích cực lớn, hơi thở gấp gáp nhìn dương v*t mình bị khoang miệng ấm nóng, ẩm ướt của Vân Khương bao bọc, từ trên xuống dưới phun ra nuốt vào, đôi môi đỏ tươi lúc này càng thêm ướt át, kiều diễm.
Vân Khương nâng mắt lên nhìn hắn, con ngươi tựa như móc câu, câu mất hồn hắn đi, dồn hết sức hút một cái, thắt lưng Diêu Nguyên Trạm phút chốc mềm oặt, lập tức xuất ra ngoài.
Từ trước tới nay Khương chưa bao giờ làm loại chuyện kia, chẳng hề đề phòng do vậy bản thân cũng nuốt xuống không ít, thẹn thùng đem bạch trọc còn dính bên miệng lau sạch sẽ, đứng dậy lấy nước súc miệng.
Vừa lẩm bẩm "Đêm nay không cho ngươi lên giường ngủ" vừa quay đầu nhìn Diêu Nguyên Trạm, tên ngốc mặt còn đỏ hơn y, túm góc áo hơi thở dồn dập, xem nhẹ cự vật lớn ỉu xìu giữa háng, giống như tiểu tức phụ bị chà đạp.
Phục hồi tinh thần thì phát hiện Vân Khương nhìn mình chằm chằm, tiến lại gần mổ một ngụm trên mặt y, ngây ngô hớn hở:
"Ta thật thích nương tử!"
Lần này thê tử không hung dữ với hắn, ngược lại sửng sốt đôi chút, biệt nữu quay mặt tránh đi, thúc giục hắn mau mau rửa mặt.
Sau đôi phu thê đều ăn mặc chỉnh tề rời khỏi phòng, cũng sớm qua giờ theo quy củ tức phụ mới vào cửa phải kính trà cho cô chương*, Diêu tướng quân lên triều từ sớm, trong lòng Vân Khương vẫn có ít thấp thỏm, chả biết có khi nào bị quân mẫu* làm khó làm dễ hay không.
[*Cô chương: Cha mẹ chồng]
[*Quân mẫu/cô: Mẹ chồng]
Xưa nay nghe đồn Diêu tướng quân cùng phu nhân tình cảm hết sức sâu đậm, hai vợ chồng mấy chục năm ân ái vẫn như lúc ban đầu, Diêu tướng quân cũng không nạp thê thiếp nữa.
Nhưng Diêu tướng quân đem thê tử bảo bối trong nhà mình giấu thật sâu, cơ hồ chẳng cho lộ diện, mọi người đều nói phu nhân nhà này tính tình kiều man lại quái gở, không thèm ra ngoài gặp người.
Diêu Nguyên Trạm dẫn y đi về phía sân viện của song thân, ngang qua hoa viên liền nghe được thanh âm ôn nhu của ai đó gọi.
"Nguyên nhi, rời giường rồi sao?"
Theo tiếng gọi đưa tầm mắt đến, tức khắc thấy một người khoác trường bào trăng ngồi trong đình bên cạnh ao, tay lột hạt sen, khóe miệng vươn lên cười tủm tỉm nhìn bọn họ.
Vân Khương đang bận nghi hoặc, Diêu Nguyên Trạm đã lôi kéo y chạy tới, vừa chạy vừa hô:
"Nương"
Tiến lại gần mới thấy rõ ràng, bộ dáng và thân thể Diêu phu nhân, thực chất là nam tử!
Ước chừng theo tuổi tác xem đã gần bốn mươi, thế nhưng hắn lại giống nam nhân vừa bước sang đầu hai chút đỉnh, nhìn không ra điểm nào đã bị năm tháng bào mòn, giơ tay nhấc chân đều toát ra khí chất được nuông chiều mà ra.
Khó trách Diêu tướng quân không bằng lòng cho phu nhân ra ngoài, thì ra nguyên do bởi vì cưới nam thê, không muốn để phu nhân của mình bị miệng lưỡi người đời dèm pha.
Thâm tâm Vân Khương còn đang lẳng lặng khiếp sợ, Diêu phu nhân đã xoa xoa đầu Diêu Nguyên Trạm, bảo họ ngồi xuống.
Ngồi trong đình hóng gió, trên bàn đá bày không ít điểm tâm, còn làm hai chén canh hạt sen ngân nhĩ ướp lạnh, thời tiết vừa nóng lên, uống thứ này lại vừa vặn.
Diêu phu nhân đẩy bát đến trước mặt hai người, ý bảo bọn họ ăn một miếng.
Diêu Nguyên Trạm ôm cái bụng đói cả buổi sáng, ngay bây giờ lại không vội ăn, lấy một miếng bánh sen đưa đến bên miệng Vân Khương, ánh mắt tha thiết muốn y ăn.
Tận mắt thấy Vân Khương nuốt xuống mới yên tâm cúi đầu, tiện tay ném hai miếng bánh gạo nếp vào miệng mình lấp đầy bụng.
Diêu phu nhân cười tủm tỉm xem động tác của hai người, mở miệng nói với Diêu Nguyên Trạm:
"Nguyên nhi, hạt sen nơi này nương không đủ ăn, ngươi đi hái cho chúng ta mấy nhánh nữa được không?"
Diêu Nguyên Trạm gật gật đầu đứng dậy, nhéo nhéo tay Vân Khương rời khỏi.
Bạn đang đọc bộ truyện Ngốc Tướng tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Ngốc Tướng, truyện Ngốc Tướng , đọc truyện Ngốc Tướng full , Ngốc Tướng full , Ngốc Tướng chương mới