TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Tỉnh Lỗi sửng sốt, hắn theo bản năng mà nhìn về phía Viên Duy, tiếp theo có chút xấu hổ mà hỏi Tô Hữu Điềm: "Tớ? Dạy cậu á?"
Tô Hữu Điềm nói: "Cậu học tập tốt như vậy, còn có trách nhiệm nữa, trừ bỏ cậu tớ không biết rốt cuộc nên tìm ai nữa......"
Tỉnh Lỗi vuốt vuốt mũi nói: "Thế thì cũng không thể tìm tớ chứ, học tập tốt hơn so với tớ trong lớp mình không phải còn có rất nhiều ư? Ví dụ như Mã Tuệ, không phải ngồi cùng bàn với cậu hay sao?"
Tô Hữu Điềm nói thầm, Mã Tuệ vẫn luôn giúp đỡ Cam Văn Văn học tập, vốn dĩ Cam Văn Văn học tập khá kém, nếu thêm cô cái đồ bỏ đi này nữa, chẳng phải sẽ mệt chết cô nàng ư?
Tô Hữu Điềm gãi gãi đầu, nói: "Thôi kệ, để tớ tự lực cánh sinh đi vậy."
Tỉnh Lỗi có chút băn khoăn.
Vừa nói đến học tập, hắn theo bản năng mà nghĩ đến Viên Duy, thành tích của Viên Duy tốt như vậy, Thịnh Hạ cần gì phải đi vòng qua anh mà tìm mình?
Nghĩ ngợi như vậy, hắn lập tức nhìn về phía Viên Duy, lại thấy Viên Duy thu liễm mắt, nghiêng người mà đi qua.
Tỉnh Lỗi sửng sốt: "Viên Duy?"
Viên Duy bước chân không có dừng lại, nói thẳng: "Không cần lãng phí thời gian."
Nói xong, anh gõ gõ cửa văn phòng, xoay người liền đi vào.
Tỉnh Lỗi có chút xấu hổ mà nhìn về phía Tô Hữu Điềm, nhún vai một cái : "Hắn....!Luôn là như vậy.
Tớ đi trước dọn bài thi, về việc thành tích của cậu thì khi trở về nói sau."
Nói xong, hắn cũng đi vào văn phòng giáo viên.
Tô Hữu Điềm xoa xoa ấn đường, cô ngửa đầu, không còn gì luyến tiếc mà sống đi về phòng học.
Mã Tuệ ngồi ở ghế bên cạnh, nhìn cô trở về thì quay sang: "Thế nào? Có phải Trì Đức Thiệu đã phê bình cậu hay không?"
Tô Hữu Điềm nằm liệt trên bàn, thanh âm mơ hồ nói: "Không chỉ phê bình, còn uy hiếp tớ nữa."
Mã Tuệ đồng tình mà vỗ vỗ bả vai của cô.
Tô Hữu Điềm chậm rì rì mà cầm lấy sách vở, sau đó cưỡng bách hai mắt của mình dính ở trên sách: "Từ giờ trở đi, ai cũng đều không được quấy rầy tớ học tập, hiện tại tớ muốn bế quan."
Cam Văn Văn nghe thấy cô nói thế, cũng nhảy nhót mà chạy tới: "Cậu thật sự muốn một lòng học tập? Thế thì Viên Duy để ở đâu?"
Tô Hữu Điềm: "Manh chi xi xi, ôm bố mậu ti.
Phỉ tới mậu ti, tới tức ta mưu.......!Viên Duy? Viên Duy là ai? Tớ không quen biết."
Cam Văn Văn dựng thẳng ngón cái lên: "Cậu trâu đấy."
Tô Hữu Điềm rũ mắt xuống, mặt không đổi sắc: "Phỉ ta lỡ kỳ, tử vô lương môi.
Đem tử vô giận, thu lấy......!Đó là đương nhiên."
Cam Văn Văn nhìn cái thái độ nghiêm túc kia của cô, nhịn không được mà cười ra tiếng.
Mã Tuệ đập nhẹ nàng một cái: "Đừng cười, người ta vất vả lắm mới hạ quyết tâm được, cậu lại cười nó như thế xong nó lại như cũ thì làm sao bây giờ?"
Cam Văn Văn che miệng lại, lau lau nước mắt cả nửa ngày mới nghiêm túc nói: "Nếu quyết tâm của nó chỉ vì một câu nói của tớ mà không còn, thì quyết tâm đến mấy cũng vô dụng."
Tô Hữu Điềm: "Đã thấy phục quan, tái cười tái ngôn......!Tớ có thể làm được!"
Tròng mắt của Cam Văn Văn chuyển: "Vậy thì.....!Nếu Viên Duy đồng ý ở bên nhau với cậu thì sao đây?"
Tô Hữu Điềm ngừng lại, sau đó hừ một tiếng:
"Không có cửa đâu! Tang chi chưa lạc, này diệp ốc nếu.
Bạn đang đọc bộ truyện Ngược Mị Nhẹ Nhẹ Thôi Được Không? tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Ngược Mị Nhẹ Nhẹ Thôi Được Không?, truyện Ngược Mị Nhẹ Nhẹ Thôi Được Không? , đọc truyện Ngược Mị Nhẹ Nhẹ Thôi Được Không? full , Ngược Mị Nhẹ Nhẹ Thôi Được Không? full , Ngược Mị Nhẹ Nhẹ Thôi Được Không? chương mới