“Ta hiểu được”. Dương Phong nghe vậy cũng hiểu ra.
Đồ án nguyên tố mỗi người đều không giống nhau, trải qua toàn bộ cảnh giới từ Nguyên Đồ cảnh nhất trong đến Nguyên Đồ cảnh bát trọng sẽ hoàn thiện hình thái đồ án nguyên tố, trải qua bát trọng hoàn thiện đồ án nguyên tố. Đây chính là Nguyên Đồ.
“Hiểu được thì tốt, ngươi vừa mới hình thành đồ án nguyên tố, cho nên đừng vội tăng lên nguyên năng, tốt nhất nên hoàn thiện lại hình thái nguyên tố, nhớ kỹ, một khi nguyên năng xây dựng nguyên đồ có dấu hiệu sụp đổ, tuyệt đối không nên tiếp tục hấp thu nguyên năng, hiểu không”. Nhan Tử Huyên dặn dò nói.
“Vì cái gì?”. Dương Phong khó hiểu hỏi.
“Bởi vì một khi có hiện tượng đó, là do nguyên năng ngươi hấp thu gây ảnh hưởng tới thân thể. Thân thể không theo kịp tốc độ hấp thu nguyên năng thường sẽ dẫn tới tình trạng này”.
“Cho nên ngươi tốt nhất cẩn thận một chút, đừng có giống như lúc luyện võ liều mạng như vậy, hiểu không”. Nhan Tử Huyên đáp.
“Ta hiểu được, đa tạ Nhan nguyên giáo nhắc nhở”. Dương Phong bình tỉnh, sau đó chân thành đáp.
“Không cần khách sáo, ta là nguyên giáo của ngươi, chỉ dạy ngươi là chuyện đương nhiên. Hiện tại cũng không còn sớm, ngươi vừa mới đột phá, trở về củng cố lại nguyên đồ đi”. Nhan Tử Huyên cười nói.
“Tốt, vậy ta đi trước”. Dương Phong hơi cúi người chào, sau đó liền đi.
Nhan Tử Huyên thở dài một hơi, ánh mắt lén lút nhìn về phía Triệu Huyền, liền thấy được ông ta đang trợn mắt nhìn mình.