Phong Nguyệt thở ra một hơi, mặc dù nàng không định làm gì Dương Quân, nhưng mà muốn để nàng tha thứ cho ông ta, điều này không có khả năng.
Đem những ý nghĩ ném ra sau đầu, Phong Nguyệt lại quay lại chuyên tâm làm chính sự.
Nếu như Dương Phong biết được những việc này, cũng không biết hắn sẽ có phản ứng gì.
...
Mấy người Dương Phong lúc này đang đứng trước cửa cung điện dành cho năm nhất.
Không thể không nói, từ xa quan sát đã cảm thấy hoành tráng. Nhưng khi tới gần liền cảm giác hoàn toàn khác hẳn. Một loại cảm giác cổ kính cùng khí tức niên đại lâu dài đập vào mặt.
Dương Phong lúc này có cảm giác như thể chỉ cần khẽ chạm là có thể gây hư hỏng bộ phận nào đó trên cánh cửa.
Đương nhiên, cũng chỉ có hắn nghĩ như vậy. Phong Thiên cùng Doanh Thiến không nghĩ nhiều, hai người họ trực tiếp đẩy cửa đi vào.
Két!
Cánh cửa cung điện mở ra, đập vào mắt bọn họ là một đại sảnh cực kỳ rộng lớn, họ dám nói bên ngoài nhìn vào tuyệt đối không có cảm giác lớn như vậy. Nhưng mà tiến vào bên trong, nó thực sự cực kỳ rộng lớn.
Xung quanh có rất nhiều người nhìn về phía họ. Toàn bộ đều là học viên năm nhất.
Dù sao nơi này cũng chỉ dành cho học viên năm nhất, không có người ngoài, càng không có học viên năm hai ở trong này.
Học viện cũng không muốn thấy hình ảnh ma cũ bắt nạt ma mới. Họ sợ tâm lính đám nhỏ này không chịu đựng nổi.
Nhìn một vòng, người mặc dù nhiều, nhưng cũng chỉ có vài chục người. Toàn bộ năm nhất của khu A có trên ngàn người, tiến vào khu trung tâm cũng phải có 300 người trở lên.
“Hắc. Ta còn tưởng là ai. Đây không phải là cuồng nhân tu luyện kia sao? Vẻn vẹn một tháng liền vào y viện hơn mười lần”.
“Nhìn bộ dáng này, hắn còn chưa hiểu được nơi này đi? Nghe nói Hàn lão đang giảng giải hắn liền bỏ đi. Thật ngông cuồng”.
“Nhỏ giọng một chút, nghe nói hắn thân phận không nhỏ, đừng nói khó nghe quá”.
“Sợ cái gì? Chẳng lẽ hắn còn có thể cắn ta hay sao? Thật cho rằng trở thành Nguyên Đồ cảnh nhất trọng liền ngon? Làm như ta không phải Nguyên Đồ cảnh không bằng”.
Đám người kia thấy mấy người Dương Phong liền xì xào bàn tán. Trong đó có không ít lời nói khó nghe, điểm này làm Dương Phong có chút khó hiểu.
Mặc dù hắn bỏ đi trong khi Hàn lão đang nói, xác thực có chút phách lối, nhưng nhiều nhất cũng liền như vậy, làm sao đột nhiên trở thành toàn dân công địch rồi?!
“Ngươi cùng chúng có mâu thuẫn?”.
— QUẢNG CÁO —
Event
Doanh Thiến mang tâm tình cực kỳ vui vẻ tiến vào đây, nhưng hiện tại nàng lại vô cùng thấp thỏm.
Đám người này... có chút đáng sợ.
“Mặc kệ chúng”. Dương Phong không rõ, cho nên liền không quản, chỉ cần họ không chọc hắn là được.
Dứt lời, hắn liền cất bước đi tới, ánh mắt nhìn quanh. Có vài nơi hấp dẫn sự chú ý của hắn.
Mặc duc đại sảnh rất lớn, nhưng mà trong này có thứ còn lớn hơn. Đó là một cánh cửa đá cực kỳ to lớn, phải cao tới hơn 10m. Bên trên khắc lấy vô số hoa văn kỳ lạ.
Trên đỉnh có hai chữ cực kỳ bắt mắt – Ma Tháp.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!