Đối mặt với khiêu khích, Tiểu Yến Tử chẳng hề quan tâm, ngược lại còn thẳng thừng thừa nhận.
Dương Phong nhìn qua, người lên tiếng là một nam tử, cũng không biết là năm mấy, có điều hắn lại có cảm giác, người này cũng không phải đang nhắm vào nữ nhân này.
Ngược lại giống như… cố ý gây chú ý.
“Đương nhiên có thể, nếu dám muốn bán, ta liền dám mua”. Nam tử kia mỉm cười nói.
“Ha ha, ngươi mua nổi sao?”. Tiểu Yến Tử bĩu môi nói.
“Sư đệ, đừng nghe nàng. Nàng chính là muốn hố tiền của ngươi. Ngươi tuỳ tiện tìm người khác đều có thể giúp ngươi, không cần thiết tốn tiền làm gì. Nếu cần, ta có thể giúp ngươi”. Nam tử kia nhìn về phía Dương Phong nói.
“Ngươi là…”. Dương Phong nghi ngờ hỏi.
Hắn cùng người này vốn không quen, vì cái gì người này muốn giúp hắn?!
“Quên giới thiệu, ta là Tiền Gia Long, học viên năm ba”. Nam tử kia mỉm cười nói.
“Ê, họ Tiền, ngươi đây là có ý gì? Người là ta phát hiện trước, ngươi cũng đừng cùng ta tranh đoạt”. Tiểu Yến Tử thấy vậy tức giận nói.
“Không thể nói như vậy, vị sư đệ này còn không có đáp ứng đâu, ngươi cũng không thể không nói lý lẽ chứ”. Tiền Gia Long cười nói.
“Lăn đi. Đừng tưởng ta không biết ý nghĩ của ngươi”. Tiểu Yến Tử trừng mắt nói.
“Cái đó… có thể nói cho ta biết là có chuyện gì sao?”. Dương Phong nhìn hai người tranh cãi khó hiểu nói.
“Phong sư đệ, ngươi cũng đừng dính tới hai người này, nếu không ngươi nhất định sẽ bị kẹp chết”.
Ngay tại lúc này, một âm thanh nữ tử khác lên tiếng.
Đám người nhìn qua, chỉ thấy một nữ tử đi tới. Người này không ai khác chính là Dạ Nguyệt.
“Dạ ma đầu, ngươi có ý gì?”. Tiểu Yến Tử tức giận đi tới chất vấn.
“Ta nói gì ngươi nghe không hiểu? Chuyện giữa hai người các ngươi, người nào không biết? Ngươi giúp hắn, còn không phải biết hắn là ai sao? Muốn lôi kéo hắn liền nói thẳng, dùng thủ đoạn như vậy không cảm thấy rất thấp kém sao?”. Dạ Nguyệt lạnh nhạt nói.
“Ngươi!”.
Tiểu Yến Tử muốn nói tiếp, nhưng mà bị Tiền Gia Long kéo lại.
“Nguyệt sư muội, không cần thiết nói nặng lời như vậy chứ? Chúng ta lại không có ác ý”. Tiền Gia Long nói.
“Ác ý hay không ta không quan tâm, đừng tới phiền hắn”. Dạ Nguyệt lạnh lùng nói.
— QUẢNG CÁO —
Event
“Ha ha, Dạ ma đầu, ngươi đây là thế nào? Xuân tâm bạo phát sao? Thế nào? Nhìn hắn thuận mắt? Nhìn không ra người như ngươi cũng biết yêu đương”. Tiểu Yến Tử nhếch miệng cười lạnh nói.
“Ngươi lập lại lần nữa?”. Dạ Nguyệt híp mắt lại, trân thân phát ra khí thế mạnh mẽ, giống như thể nếu Tiểu Yến Tử nói thêm một lời không đúng, nàng liền dám động thủ.
Dương Phong nhìn thấy cảnh này, ánh mắt hơi nheo lại. Sau đó liền trực tiếp quay người đi vào bên trong.
“Này, ngươi làm sao lại bỏ đi?”. Tiểu Yến Tử thấy Dương Phong muốn đi liền lập tức chạy tới ngăn lại.
“Sư tỷ, ta tới là để tìm vũ khí, không phải tới nghe các ngươi cãi nhau. Được chứ? Mấy ngày tới ta liền phải tham gia tỉ thí, nào có thời gian ở đây nghe các ngươi cãi nhau”. Dương Phong nhún vai nói.
“Không được, chuyện còn chưa có nói rõ ràng, ngươi không thể đi”. Tiểu Yến Tử nói.