“Phong ca, mau dùng đi. Thứ này có vị đào, rất thơm”. Cẩm Nam mang theo dịch dinh dưỡng chạy tới đưa cho Dương Phong cười nói.
“Ngươi không cần phải như vậy”. Dương Phong vừa đi ra khỏi Ma Tháp liền thấy được Cẩm Nam mang theo dịch dinh dưỡng chạy tới, hắn bất đắc dĩ cười khổ nói.
Hắn cũng không phải chán ghét Cẩm Nam, chỉ là đối với nàng có chút không biết nên nói gì mới tốt. Đương nhiên không phải vì mục đích của nàng là gì, mà là thái độ của nàng quả thực quá rõ ràng.
Đừng nói là hắn, những người khác đều có thể nhìn ra được mục đích của Cẩm Nam là cái gì. Dù sao Cẩm Nam xuất thân chỉ là một gia đình bình thường, thậm chí có thể nói là túng thiếu vô cùng.
Khi nàng mới chỉ năm tuổi, cha nàng liền đã chết trong miệng nguyên ma, mẹ nàng một mình nuôi nấng nàng trưởng thành cho tới bây giờ. Xuất thân bần hàn, lại không có thiên phú tu luyện, cũng chỉ có thể làm công cho người khác.
Đủ để biết tuổi thơ của Cẩm Nam thiếu thốn ra sao.
Tuy rằng có một chút thành kiến, nhưng hắn thật không ghét nổi. Có lẽ là do thương hại, hoặc là cảm thấy Cẩm Nam quá ngây thơ. Bất kể là lý do gì, Dương Phong cũng tốt, người khác cũng được.
Tất cả mọi người đều rất rõ ràng, nhưng không có ai mở miệng châm chọc hay khiêu khích gì Cẩm Nam cả.
Dù sao, đây là thực tế, không phải trong tiểu thuyết, không phải ở đâu cũng xuất hiện những tên nhân vật phụ não tàn nhảy ra tìm cảm giác tồn tại như trong truyện.
Ngược lại, những người này đa phần đều xuất thân không tầm thường, giáo dưỡng quả thực là không thể chê được. Cho nên tình cảnh kia cũng không có xuất hiện.
Dù cho người có tình cảnh giống như Cẩm Nam cũng không nói gì. Dù sao Cẩm Nam mặc dù muốn trèo cao, nhưng người ta có thiên phú, đồng thời cũng rất nỗ lực.
Có thể nói được cái gì?!
“Không sao, Phong ca, mau uống đi”. Cẩm Nam cười nói.
Dương Phong thở dài bất đắc dĩ uống hết ly dịch dinh dưỡng, sao đó giao lại cho nàng.
Cẩm Nam vui vẻ nhận lấy, sau đó lại giống như ngày thường, bắt đầu trở lại phòng tu luyện luyện tập.
“Phong ca, không động tâm sao?”. Phong Thiên đi tới, nhìn về phía Cẩm Nam rời đi cười hỏi.
“Nếu ngươi động tâm, có thể đi thử”. Dương Phong liếc mắt hắn nói.
“Nói đùa. Nàng trong mắt cũng chỉ có ngươi, lại nói, ta cũng không thích nàng”.
“Đã ngươi nói như vậy, vậy hẳn cũng hiểu được nàng cũng không có thích ta, không phải sao”.
“Quan trọng không?”.
— QUẢNG CÁO —
Event
“Đối với ngươi không quan trọng, nhưng đối với ta rất trọng yếu. Ta cũng không phải loại người thấy nàng xinh đẹp liền thèm thân thể nàng. Hơn nữa, người như Cẩm Nam, rất dễ đoán. Ngươi biết, kiểu ngươi như nàng, nếu như ta thật sự đem nàng mang về nha, hậu quả kia rất nghiêm trọng”. Dương Phong bình tĩnh nói.
Nghe vậy, Phong Thiên cũng không nói gì thêm.
Tuy rằng hắn biết Dương Phong rất chuyên tình, nhưng không nghĩ tới lại nghiêm túc tới mức này. Thậm chí vừa rồi hắn còn muốn nói để cho Dương Phong đem Cẩm Nam bao nuôi.
Nhưng mà nghĩ tới gia cảnh của Cẩm Nam, hắn liền không có nói ra.
Dù sao thân thế của Cẩm Nam thật rất khiến người khác đồng cảm, dù cho nàng có tư tâm, nhưng lại không biết cách che giấu.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!