Dịch: Duẩn Duẩn Chọn yêu thương hay trăm năm cô độc Hóa ra, Yêu thương chính là không để ta phải cô độc trăm năm "Chờ em lớn lên, Tôi sẽ lấy em." "Thật chứ ạ?"
"Thật." *** Cảng Victoria, Hồng Kông, năm 1992. Ngày ở bến cảng Victoria luôn dài hơn so với đảo Kulangsu. Hiện tại đã năm giờ rưỡi chiều mà mặt trời vẫn còn treo lơ lửng trên biển không chịu xuống. Ánh hoàng hôn khoe sắc màu đỏ rực, tản mạn buông lơi khắp chân trời, nhuộm cả không gian và quá nửa thế giới một cảnh sắc mơ màng và bãng lãng quá đỗi. Sự tĩnh lặng tuyệt đẹp đến kỳ lạ ấy, lại khác xa ngàn dặm so với phía bên này của Hồng Kông. Ân Tĩnh chăm chú nhìn sự tĩnh lặng lạ kỳ ấy, đứng ngay ngắn vào chỗ, nhưng bên tai lại vang lên tiếng ồn ã giục giã.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!