TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN

Nguyễn Trần Ân Tĩnh

Chương 33: 2: Quyển 6 - Chương 28


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Dịch: Duẩn Duẩn

Sau đó anh nghe thấy giọng thầm thì của cô...

"Đằng kia có camera giám sát."

Đây là lần thứ hai.

Ngay trong nhà của anh, dưới mí mắt của anh, chỉ cách nhau vài tháng, lại phát hiện thêm một máy giám sát.

Còn là hiệu X-G. Nhãn hiệu này không thể so với những loại tầm thường khác. Nó đã được bổ sung thêm chức năng ghi âm, có thể quay được người đứng xa tận mười mét, thậm chí rõ cả lỗ chân lông. Nó từng xuất hiện một lần trong nhà họ Nguyễn!

Nếu chẳng phải sự tình quá nghiêm trọng, Nguyễn Đông Đình chừng như có thể dùng cả đêm để ca ngợi sự thông minh của cô. Bởi sau khi phát hiện máy theo dõi, cô vẫn tỉnh bơ như không, câu hoang đường như "không uống rượu giao bôi với em" cũng có thể thốt ra. Ha, không uống mới lạ đấy! Đêm tân hôn, cô nói đây là phong tục kết hôn ở Mân Nam, nhất quyết phải uống một ly cho bằng được. Năm ngoái sinh nhật cô, trong khách sạn hai người cũng từng uống...

Gượm đã, sinh nhật đêm đó, hai người uống chén rượu giao bôi dưới ống kính của kẻ vô danh, chẳng lẽ bây giờ...

Trong phút chốc, anh cũng kịp phản ứng, vì vậy mới có câu "bây giờ bổ sung, vẫn còn kịp chứ?".

Vợ chồng ăn ý, chính là như vậy. Hóa ra, hai người cũng có thể ăn ý đến thế.

"Em nghi cái máy theo dõi này có liên quan với cái máy bị phát hiện ở phòng bếp năm ngoái." Cả hai cùng nhau trở về phòng. Lúc cửa phòng vừa đóng, Ân Tĩnh bèn vạch rõ ngọn nguồn.

"Không phải nghi ngờ, liên quan rõ ràng." Nguyễn tiên sinh khẳng định một cách chắc nịch.

Ân Tĩnh đột nhiên không nói nữa.

"Sao thế?" Nguyễn tiên sinh nhớ tới chuyện náo loạn hồi chiều, lại hỏi: "Giờ em còn dám chắc cái máy là do Hà Thu Sương lắp không?"

Nào ngờ cách nghĩ của Ân Tĩnh hoàn toàn trái ngược anh: "Thật ra em cũng đang tính hỏi, bây giờ, anh còn dám chắc cái máy không phải là do cô Hà lắp không?"

Cô ta vừa mới đến, trong nhà lại xuất hiện thêm một máy theo dõi. Vô vàn điểm khả nghi đồng loạt chĩa hướng về người phụ nữ này, sự thật rành rành như nổi trên mặt nước. Vậy mà anh còn cố ý che mờ đôi mắt, không muốn nhìn cho rõ.

"Nguyễn tiên sinh, Sơ Vân là em gái của anh."

"Cũng bởi Sơ Vân là em gái của tôi cho nên chuyện này càng không thể cẩu thả. Hai cái máy được lắp cách nhau lâu như vậy, Ân Tĩnh, em thấy Thu Sương là người kiên nhẫn như vậy ư?"

Cô cười nhạt, không còn gì để nói.

"Em thấy Thu Sương là người kiên nhẫn như vậy ư?" Hai cái máy được lắp cách nhau lâu như vậy, thời gian ấy càng phải kiên nhẫn chứ sao? Nói thẳng ra, chẳng phải vì người đó tên Hà Thu Sương ư?

Bạn đang đọc bộ truyện Nguyễn Trần Ân Tĩnh tại truyen35.shop

Cô nhướng môi châm chọc - nếu vậy, thì chính là vậy đó.

Chẳng nói chẳng rằng, cũng chẳng thèm nhìn anh, cô xoay người, đi thẳng vào phòng tắm.

"Trần Ân Tĩnh!" Ai ngờ động tác này đã bén rỡ ngọn lửa giận trong anh. Sau khi chắc chắn cánh cửa đã đóng chặt, cô mới yên tâm cởi quần áo, nào đâu cửa phòng bỗng dưng "ầm" một tiếng đinh tai nhức óc như muốn long hẳn ra.

Ân Tĩnh giật nảy mình: "Anh làm gì thế?" Chiếc đầm vừa bị kéo lên đến ngang ngực liền nhanh chóng thả xuống: "Em muốn tắm!"

"Thì sao nào?"

"Thì anh mau ra ngoài!"

"Ra ngoài làm gì? Có phải là chưa từng thấy đâu."

Thôi đấy... Người này bị gì thế?

Cô chỉnh lại áo xống cho gọn gàng: "Vậy anh muốn thì dùng đi."

Ân Tĩnh nhấc chân ra ngoài. Dù sao nhà này cũng không phải chỉ có độc cái phòng tắm. Ấy thế mà cô vừa đi sượt qua vai anh, cổ tay đã bị kéo giật lại, cả người chúi nhủi về phía anh: "Không nói cho rõ ràng thì đừng hòng đi đâu."

"Anh muốn em nói gì chứ?"

"Thái độ em kiểu gì đấy?"

"Thái độ em làm sao?"

"Tôi còn chưa nói hết em đã nguây nguẩy quay đi. Đây là thái độ nói chuyện với chồng mình đấy hả, Trần Ân Tĩnh?"

Ân Tĩnh há miệng, một chữ cũng chẳng thể thốt nổi. Đúng thật, cô không biết phải phản bác lại người này thế nào!

Thái độ cô làm sao? Cô nói nhiều như vậy, một chữ anh cũng không lọt tai. Được rồi, thế thì cô nhận thua, cô trốn tránh, cô đi tắm, vậy mà anh còn hoạnh họe cô.

"Nói đi chứ, rốt cuộc em muốn sao? Không hợp ý một cái liền hất mặt bỏ đi, tôi tử tế với em quá rồi phải không?"

Gương mặt Ân Tĩnh vốn bình lặng, nghe được câu đó, bèn bật cười thành tiếng: "Anh tử tế với em quá ư?" Sự mỉa mai hiếm có quấn quanh hàng mày cô: "Trong phòng một người, ngoài phòng một người. Nguyễn tiên sinh, đây là cái anh gọi là tử tế ư?"

Thậm chí Marvy còn lôi cả thành ngữ "Tề nhân chi phúc" ra nói, anh tưởng đấy là tử tế với cô ư?

Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Nguyễn Trần Ân Tĩnh, truyện Nguyễn Trần Ân Tĩnh , đọc truyện Nguyễn Trần Ân Tĩnh full , Nguyễn Trần Ân Tĩnh full , Nguyễn Trần Ân Tĩnh chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top