TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN

Nguyễn Trần Ân Tĩnh

Chương 43: 8: Quyển 7 - Chương 37


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Dịch: Duẩn Duẩn

Tối đó, cô quyết định bỏ qua bộ lễ phục màu đen đặt mua tại một cửa hàng nổi tiếng, mà thay vào đó bận một chiếc dầm dài màu đỏ để lộ vai. Chiếc đầm được may bằng chất liệu thường dùng để làm long phượng bào, thanh lịch mà phóng khoáng, nền vải nhung trơn, điểm nhấn duy nhất là bông hoa lan tử la được thêu bằng tơ vàng ở góc váy. Lan tử la chính là loài hoa mà anh yêu thích nhất, từng đóa từng đóa một kéo dài từ chéo váy lan dần lên ngực áo.

Những đóa hoa tinh tế mà khéo léo, dệt bằng những sợi tơ vàng óng, Ân Tĩnh mặc vào lại càng bật lên vẻ kinh diễm của nó, vì thế khi người đàn ông đi tới cửa phòng, vừa lúc cô xoay người, bốn mắt nhìn nhau, anh đờ đẫn tại chỗ.

Đúng vậy, chính là Nguyễn Đông Đình đã lâu không gặp.

Cảnh tượng mười ngày trước khi cô ấm ức khóc lóc trong phòng làm việc của anh vẫn còn vẹn nguyên trong đầu cô, "Nguyễn Đông Đình, tại sao anh lại như vậy? Tại sao anh lại như vậy chứ?"

Nhưng tất cả những cảm xúc mãnh liệt ấy đã bị bó trong bộ váy dài màu đỏ. Cô nhìn anh, mỉm cười: "Em còn tưởng anh sẽ đến muộn."

Trong âm điệu không có một chút ai oán nào, thật sự, một chút cũng không có. Cô chỉ ngậm ý cười, cầm túi xách đi đến chỗ anh.

Sải từng bước vững vàng trên đôi giày cao gót bốn tấc, mềm mại uyển chuyển di chuyển tới gần anh: "Em đã chuẩn bị xong hết rồi."

Trông cô tựa như đóa sen hồng, e ấp mà ngào ngọt, tỏ bày tin mừng và ý hỷ bằng chính sắc đỏ thắm hồng của bản thân.

Anh khẽ cười: "Đẹp lắm."

Từ đầu đến chân cô chỉ thuần một sắc đỏ, ngay cả giày cũng đượm một màu đỏ. Cô dịu dàng hỏi anh: "Có phải anh cũng nghĩ như người khác, rằng tối nay em sẽ mặc màu đen không?"

Màu sắc tịch mịch như vậy, cũng không phải chưa từng lóe lên trong đầu anh. Bấy giờ, Nguyễn Đông Đình chỉ nắm tay cô, không đưa ra câu trả lời trực tiếp: "Màu sắc này quả thật rất phù hợp với em."

Phải vậy chứ? Chẳng lâu sau trong hội trường, bao nhiêu ống kính cùng đồng loạt hướng về phía cô. Nguyễn phu nhân hôm nay không bận một màu trắng ảm đạm, cũng không bận một màu đen tịch mịch. Người con gái luôn thích tông màu lạnh, lần đầu tiên mặc một màu đỏ thẫm nơi công cộng, vậy mà vẫn mang lại hương vị tươi mới như những người mẫu trong tạp chí thời thượng.

Dĩ nhiên sau một phen kinh ngạc, thứ mà mọi người cảm thấy thú vị nhất vẫn là tin bát quái. Vì vậy buổi lễ ra mắt vừa kết thúc, vô số phóng viên cùng những cái micro đã chen chúc trước mặt vợ chồng họ. Với những người khác, đám phóng viên chỉ hỏi cảm nghĩ về buổi họp báo, còn với vợ chồng họ thì cứ hỏi chăm chăm vào chuyện riêng: "Có tin đồn là cuộc hôn nhân của Nguyễn tiên sinh và Nguyễn phu nhân sắp đi đến hồi kết..."

Câu hỏi thẳng thừng ấy khiến Nguyễn Đông Đình sầm mặt ngay tức thì, dẫu sao thì ai cũng biết tính tình anh không tốt. Tên phóng viên ấy cũng không cảm thấy đắc tội gì với anh, ngược lại còn cố gắng hỏi tới: "Nếu tin đồn này là giả vậy Nguyễn tiên sinh đã chuẩn bị những gì để xóa tan tin đồn này chưa?"

"Đúng vậy, đúng vậy!" Một phóng viên nằm ở chuyên mục khác cũng lên tiếng phụ họa.

Lố trớn hơn là người kế tiếp lại hỏi: "Nếu cuộc hôn nhân của Nguyễn tiên sinh và Nguyễn phu nhân chưa đụng phải sóng ngầm, vậy tại sao năm nay không nghe thấy Nguyễn tiên sinh chuẩn bị tiệc sinh nhật gì cho phu nhân?"

Bạn đang đọc bộ truyện Nguyễn Trần Ân Tĩnh tại truyen35.shop

Câu hỏi này là quá đáng nhất, tuy nhiên nó đã đập thẳng một gậy vào đầu anh. Sinh nhật?

Hoảng nhiên, anh quay đầu nhìn cô gái đang đứng bên cạnh mình. Chỉ một cái giơ tay nhấc mày, mọi người cũng biết Nguyễn tiên sinh đã hoàn toàn quên mất sinh nhật của Nguyễn phu nhân!

Ngày 30 tháng 12 âm lịch, chết tiệt, hôm nay là ngày bao nhiêu? 29 tháng 12 âm lịch!

Cô gái bên cạnh chỉ nở một nụ cười điềm đạm, không dấu vết siết chặt cánh tay đã cứng ngắc của anh: "Sao lại không có chứ? Nếu chẳng phải Nguyễn tiên sinh dày công chuẩn bị bộ đồ này cho tôi, thì dựa vào mắt thẩm mỹ của tôi, làm sao có khả năng xuất hiện với màu đỏ thẫm này chứ."

"Lẽ nào... bộ đồ này chính là quà sinh nhật Nguyễn tiên sinh tặng cho phu nhân sao?"

Cô từ tốn mỉm cười, nom tự nhiên, đứng đắn đến mức không nhìn ra nổi sự dối gạt.

Đương nhiên vẫn có người không tin, nhưng cũng chẳng sao cả, chí ít cô đã để anh bước xuống một bậc thang.

Chuyến về nhà đêm nay đặc biệt dài, chiếc xe xuất phát từ đảo Hồng Kông hướng về phía bán đảo Cửu Long, gần như đi qua hết toàn bộ thành phố. Ánh đèn nê ông hắt lên cửa sổ xe, bị nhòe đi bởi màn mưa rệu rã đập xuống mặt kính mỏng, trông hết sức hiu quạnh và tẻ ngắt. Cô đột nhiên lên tiếng: "Trời mưa rồi." Anh cũng phá vỡ sự yên lặng: "Đây là lần thứ mấy em nói dối giúp anh trước mặt cánh báo chí?"

Chẳng bao lâu trước đây, anh từng nói với cô "Tài nói dối của em dở tệ y như ngón nghề nấu ăn của em vậy", nhưng nếu nghiệm lại cẩn thận thì không phải như thế. Lấy nhau đã nhiều năm như vậy, biết bao lần, đối mặt với vô số ánh đèn flash choáng ngợp, cô luôn rất tự nhiên thêu dệt lên những câu chuyện giả dối đầy hư ảo giúp anh.

Ân Tĩnh vẫn nhìn những sợi mưa cô đơn đọng lại trên tấm kính, giọng nói phảng phất sự vui thích: "Anh hỏi thế là vì lương tâm thấy có lỗi nên muốn báo đáp em sao?"

Gương mặt người đang ông in hằn trên tấm kính đang nhìn cô với đôi mắt thâm trầm.

Ân Tĩnh xoay đầu lại: "Nếu anh muốn báo đáp thì hãy tặng em một món quà sinh nhật thật sự đi."

"Quà sinh nhật?"

Cô chợt có ý nghĩ nông nổi, cặp mặt tròn trong suốt thấp thoáng niềm vui sướng, bèn quay qua bảo với cậu tài xế: "A Trung, cậu về nhà trước đi, cho chúng tôi xuống ở trạm xe buýt phía trước là được rồi."

"Dạ?" A Trung khẽ ô một tiếng, còn Nguyễn tiên sinh thì trợn mắt.

Ân Tĩnh cười tủm tỉm nói: "Anh ngồi xe buýt với em một lần được không? Coi như là quà sinh nhật ạ."

Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Nguyễn Trần Ân Tĩnh, truyện Nguyễn Trần Ân Tĩnh , đọc truyện Nguyễn Trần Ân Tĩnh full , Nguyễn Trần Ân Tĩnh full , Nguyễn Trần Ân Tĩnh chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top