TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN

Nguyễn Trần Ân Tĩnh

Chương 54: 10: Ngoại truyện Hà Thu Sương: DÃ VÔ PHONG VŨ DÃ VÔ TÌNH


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Dịch: Duẩn Duẩn

Ngày anh hủy đơn yêu cầu bồi thường trước mặt tôi, thành phố mà tôi đang sinh sống bắt đầu tiến vào một mùa mưa.

Địa điểm hẹn gặp là trong tửu lâu hải sản của anh. Chuỗi khách sạn thương hiệu mới nổi này có tên là "Ân Tĩnh", chúng đột nhiên mọc lên như nấm khắp Mân Nam sau khi "Hà Thành" phá sản vì một vụ bê bối.

Lúc hủy đơn bồi thường, anh nói rằng anh cũng đã rút lại hết những cáo buộc về tội trộm cắp bí mật thương mại, và Trần Ân Tĩnh cũng đã bỏ qua cáo buộc về vụ án cướp bóc. Không biết có phải vì ngày hôm đó tôi đã chủ động đưa máy ghi âm cho cô ấy với thái độ đầu hàng nên cô ấy mới quyết định không tố cáo cha nữa hay không, mà tóm lại cả hai cáo buộc đều bị hủy bỏ hết.

Có điều sau khi cha bị bắt lần nữa, khách sạn Hà Thành cũng nhanh chóng lụn bại, những quản lý cấp cao người thì nhảy việc, người thì rời khỏi cương vị công tác, giữa lúc đầy rẫy những khó khăn, doanh nghiệp thiếu điều đã tuyên bố phá sản này càng đè nặng áp lực lên vai tôi, khách sạn Hà Thành với cái tên người chịu trách nhiệm trước đó không biết tự bao giờ đã đổi thành "Hà Thu Sương".

Nhưng rõ ràng tôi chẳng có dã tâm, cũng chẳng nó năng lực như vậy.

Dù rằng mười mấy năm trước tôi đã từng học quản lý khách sạn ở Anh quốc, nhưng khi ấy ước vọng của tôi trong tương lai là gả cho Nguyễn Đông Đình và trở thành Nguyễn phu nhân yêu kiều. Trước khi tiếp quản khách sạn Hà Thành, tôi vẫn sống một cuộc sống vui vẻ và hạnh phúc của một thiếu phu nhân, để rồi sau khi tiếp quản khách sạn Hà Thành, tôi sẽ ném nó lại cho anh, rồi tiếp tục an nhàn hưởng thụ cuộc sống hạnh phúc của một đời vợ trẻ.

Nhưng cuối cùng tôi lại không thể đi đến được ngày đó, Nguyễn phu nhân trong quá khứ không phải tôi, và đoan chắc rằng Nguyễn phu nhân trong tương lai cũng chẳng phải là tôi, cho dù cả hai đã ký tên lên thỏa thuận ly hôn và mãi lâu sau vẫn không nghe thấy tin tức họ tái hôn.

Song tôi biết, họ yêu nhau, lần này là thực lòng yêu nhau.

Nền công nghiệp giải trí ở Hồng Kông bỗng lên nhanh như diều gặp gió, tôi thường tình cờ đọc được tin tức về Nguyễn tiên sinh và Trần tiểu thư từ các kênh khác nhau: Nguyễn Đông Đình qua đêm ở căn hộ của Trần Ân Tĩnh; Hai người tay trong tay đi tản bộ ở công viên; Nguyễn Đông Đình muốn mua một căn nhà sang trọng trong nước để lấy lòng cha mẹ vợ tương lai; Nguyễn tiên sinh...

Nguyễn tiên sinh, Nguyễn tiên sinh, tôi đã từng yêu Nguyễn tiên sinh bằng cả sinh mạng mình.

Để rồi cuối cùng, anh vẫn thuộc về một người khác.

Sơ Vân từng hỏi tôi, quá yêu một người là cảm giác thế nào? Tôi bảo rằng: "Là em chẳng cần mặt mũi hay sĩ diện. Là em bận tâm mọi thứ về anh ấy, và em cũng có thể tha thứ mọi thứ vì anh ấy."

Bạn đang đọc bộ truyện Nguyễn Trần Ân Tĩnh tại truyen35.shop

Vậy nên kể từ khi anh kết hôn với Ân Tĩnh, tôi hay kiếm chuyện với Ân Tĩnh, cô ấy đụng phải góc áo anh tôi cũng rất để ý. Nhưng cuối cùng anh vẫn yêu cô ấy.

Lần gặp mặt ở tửu lâu Ân Tĩnh, trước khi rời đi tôi có nói với anh: "Thật ra em biết, anh bỏ em vốn dĩ không phải vì những gì mà cha em đã làm mà là vì anh đã thay lòng rồi. Thật ra anh đã yêu Ân Tĩnh từ rất lâu rồi, phải không?"

Chốn thương trường phong vân quỷ quyệt, đây chắc chắn không phải là lần cuối cùng họ gặp nhau trong đời. Nhưng cả tôi và anh đều biết đó chắc chắn là lần cuối cùng chúng tôi có thể thoải mái thổ lộ tâm tình cùng nhau. Thế nên anh không hề ngần ngại, cũng chẳng cần nghĩ ngợi, cúi đầu nói với tôi một câu: "Xin lỗi em, Thu Sương."

Xin lỗi em? Xin lỗi em vì gì chứ? Xin lỗi vì cuối cùng anh lại là người thay lòng đổi dạ, hay xin lỗi vì cuối cùng anh đã phụ tình em?

Nhưng rõ ràng anh biết, dẫu anh có không nói lời xin lỗi thì cuối cùng em vẫn sẽ tha thứ cho anh.

Bởi chẳng phải yêu là bận tâm mọi thứ về anh ấy, và có thể tha thứ mọi thứ vì anh ấy hay sao?

Có một điều mà tôi chưa từng nói với anh, kỳ thật khi anh đang điều tra cha tôi, tôi biết chứ... đâu chỉ biết, tôi còn chủ động phối hợp với anh, dưới ánh đèn flash, tiếp tục làm một Hà Thu Sương cao ngạo, một Hà Thu Sương xem thường và khinh bỉ Ân Tĩnh, nở nụ cười tủm tỉm khoác cánh tay anh.

Thế nhưng đâu ai biết, bên ngoài ánh đèn flash, giữa tôi và anh đã cách một Ân Tĩnh.

Và anh biết chứ, cho dù tôi không nói anh cũng vẫn nhận ra.

Thế nên khi tôi nói với anh rằng "Đây là thỉnh cầu cuối cùng của em trong cuộc đời này", thái độ vốn cứng rắn của anh cuối cùng cũng dịu xuống. Sau đó anh hủy đơn yêu cầu bồi thường trước mặt tôi.

Từ đó hết thảy ân oán đã thanh toán xong hết, bãi bể nương dâu dầu có xoay vần đổi dời thế nào đi chăng nữa thì giữa tôi và anh cũng chỉ là người dưng.

Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Nguyễn Trần Ân Tĩnh, truyện Nguyễn Trần Ân Tĩnh , đọc truyện Nguyễn Trần Ân Tĩnh full , Nguyễn Trần Ân Tĩnh full , Nguyễn Trần Ân Tĩnh chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top