"Nhưng mà... Ấy?" Ân Tĩnh giật mình trợn to hai mắt.
Anh, anh thế mà lại ngồi xổm xuống, đưa lưng về phía cô! Tấm lưng rộng rãi cứ vậy mà phơi bày trước mặt cô: "Leo lên."
Điều này có nghĩa là anh muốn cõng cô lên lầu? Đây là chuyện mà Nguyễn tiên sinh sẽ làm ư?
Nguyễn tiên sinh đã chứng thực bằng lời nói tiếp đó: "Chân em cần phải bôi thuốc ngay, mau leo lên!"
Có lẽ làm sếp lớn đã quen ra lệnh cho cấp dưới nên những lời tử tế lúc này của anh nghe vào tai cũng như kiểu ra lệnh.
Ân Tĩnh lúng túng: "Em thấy... hay là để tự em..."
"Lắm lời!"
"Ơ kìa..."
Cô còn chưa kịp nói hết câu thì người nào đó đã sốt ruột giơ tay, nắm chính xác hai chân cô rồi kéo về phía mình.
Ân Tĩnh sợ hết hồn.
Bấy giờ, cô mới sực nhớ mình chưa thay quần áo, lúc chiều vẫn bận chiếc váy ngắn màu đen. Vì vậy khi anh tiện tay bắt lấy chân cô ở phía sau, thì thứ mà anh đang nắm chính là phần đùi trơn láng mềm mại của cô. Truyện Thám Hiểm
Một sự bối rối to lớn ập đến với Ân Tĩnh: "Nguyễn tiên sinh..."
Nhưng đã bị anh nhanh tay lẹ mắt ghìm lại: "Chết tiệt! Em không thể đàng hoàng một tí à?"
Nhưng mà, nhưng mà...
Giờ phút này cô hoàn toàn choáng váng - cô thật sự sắp điên rồi! Tay anh lại cầm...
"Anh, tay anh... anh mau buông tay ra!"
Cô xấu hổ muốn chết! Kéo qua kéo lại một hồi, tay anh đã dời lên tầng tấc một dọc theo bắp đùi cô, đầu ngón tay vô tình chạm vào khớp gối cô!
Ôi Trời ạ! Trong phút chốc, Nguyễn Đông Đình cũng nhận thức được mình đụng vào cái gì, cơ thể thoáng cứng đờ.
Còn cứng hơn cả là người phụ nữ trên lưng anh: "Nguyễn, Nguyễn tiên sinh..."
"Im lặng!"
"Nhưng tay của anh..." - Cô căng thẳng đến mức suýt khóc! Bàn tay để ở đó, ấm áp đến lạ kỳ, rõ ràng không có chút mập mờ nhưng lại khiến cô thấy gượng gạo đến nỗi không biết phải làm sao: "Nguyễn tiên sinh, Nguyễn tiên sinh..."
"Im lặng!" Anh cũng không giải thích được nạt nộ cô một câu, song lần này anh đã dời tay đi, ra vẻ tự nhiên giữ lấy bắp chân cô: "Người em chừng đúng hai lạng thịt, tưởng tôi hứng thú sao?"
Ân Tĩnh xấu hổ muốn chui luôn xuống hố.
"Ôm chặt vào! Còn tuột xuống nữa là tôi ném em vào bồn rửa bát đấy!"
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!