TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Nhược Ly và Vân Duyên đi vào tướng phủ, nhưng chia làm 2 đường.
Nhược Ly thi triển khinh công, từ cửa sau, không chút dấu vết đi vào phòng, âm thầm đổi lại với Mộ Dung Tuần, lúc này nghe ngoài cửa vang lên một tiếng: “Hoàng thượng di giá Mộ Dung phủ, mời Quý phi tiếp giá.”Hoàng thượng? Mộ Dung Tuần cả kinh, đang yên đang lành tại sao Hoàng thượng lại đi tới tướng phủ? Hắn quay đầu nhìn Nhược Ly, Nhược Ly cũng khiếp sợ không thua hắn.
Thu lại biểu tình, chỉnh trang váy dài, Nhược Ly cất bước ngoài cửa, dưới sự chỉ dẫn của mấy tên hộ vệ, đi tới tiền sảnh, liền thấy phụ thân, một vị phu nhân cùng toàn bộ gia đinh đồng loạt quỳ trên đất.Vân Hiên khuôn mặt lạnh lùng, tựa như có điềm báo mưa lũ sắp dồn dập đổ xuống.“Thần thiếp tham kiến Hoàng thượng” Nhược Ly giống với phụ thân quỳ xuống, nhưng trên mặt không có nửa phần kinh hoảng, Hoàng thượng để toàn bộ trên dưới tướng phủ phải quỳ xuống vì lí do gì? Dùng ngón chân cũng có thể nghĩ được, nhất định là cái tên nam không ra nam nữ không ra nữ Vân Mạt vào cung đã nói với Vân Hiên nhìn thấy Quý phi ở trên đường.Vân Hiên ngồi trên ghế sắc mặt đen xám nhìn Nhược Ly quỳ dưới đất, trầm giọng nói: “Nghe nói ái phi của Trẫm làm khách ở Hồng Tú phường?”Nhược Ly mỉm cười nói: “ Hồi Hoàng thượng, hôm nay thần thiếp đúng thực đã tới Hồng Tú phường.”“Ồ? Hay là hôm qua trẫm đã nghe lầm, trẫm nể tình huynh trưởng ái phi bệnh nặng qua đời mới ân chuẩn cho nàng trở về tướng phủ thăm viếng, vậy vì sao ái phi lại xuất hiện ở Hồng Tú phường?” Vân Hiên ‘bã’ một tiếng, đặt chén trà lên bàn, khiến cho những người quỳ dưới đất không khỏi run rẩy.Khuôn mặt Nhược Ly như cũ không đổi sắc, chợt hiện lên nét bi thương, nói: “Hoàng thượng có điều không rõ, gia huynh khi còn sống thích nhất là tơ lụa thượng hạng ở Hồng Tú phường, lúc thần thiếp nhập cung, trong thư gia huynh có nhắc tới, nếu sau này thành thân, không thể thiếu sự chỉ dẫn của thần thiếp, giá y (áo cưới) của đại tẩu phải được may bởi chính tay chưởng sự Hồng Tú phường, cho nên thần thiếp mới phải tới đó.”Vân Hiên nghe Nhược Ly nói rõ ràng từng chữ, lập tức nhíu chặt chân mày, chăm chú nhìn khuôn mặt tràn đầy bi thương của Nhược Ly, đợi khi Nhược Ly không hề chớp mắt nói xong chữ cuối cùng, sắc mặt hắn vô cùng phức tạp, khi thì nhíu mi, khi thì giãn ra, lặp đi lặp lại mấy lần, không đồng tình, nói: “Là Trẫm trách lầm ái phi, nhạc phụ đại nhân cũng thỉnh đứng dậy.”Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều kinh ngạc, nhưng không ai dám biểu lộ thần sắc khác biệt.
Điều khiến bọn họ kinh ngạc chính là câu ‘ Nhạc phụ đại nhân của Hoàng thượng, người người đều biết, cho dù là phụ thân Đỗ thừa tướng của hoàng hậu đến nay cũng không có được danh xưng ‘ Nhạc phụ đại nhân’ này.Trong lòng Nhược Ly biết, Vân Hiên là đang cảnh cáo nàng, cũng cảnh cáo phụ thân, đồng thời, nếu lời này truyền tới tai Đỗ thừa tướng, chắc chắn không tránh được một trận gió tanh mưa máu.
Nhưng Nhược Ly cũng hết sức rõ ràng, bya giờ Vân Hiên vẫn không thể động tới Mộ Dung gia, nếu một ngày Mộ Dung Thái phi ‘vô cớ bệnh nặng qua đời’, mối nguy của Mộ Dung gia mới thực sự đến.Nét mặt của phụ thân rất khó coi, Nhược Ly nghe cũng hiểu được ý tứ trong lời Vân Hiên, nhưng trong miệng chỉ toàn là lời tạ ơn, không hề có từ ngữ khác.Lúc này, ngoài cửa có người thông báo: “Cung Vương gia giá lâm.”Nhược Ly không sợ Vân Hiên, nhưng một câu ‘Cung Vương gia giá lâm’ quả thật khiến Nhược Ly lau mồ hôi lạnh, Vân Hiên nếu đã biết nàng ở trên phố, làm sao lại không biết Vân Duyên cùng nàng ngồi chung một xe ngựa trở về tướng phủ, hành động lúc này của Vân Duyên sợ rằng sẽ khiến thánh nhan nổi giận.Đúng như dự đoán, sắc mặt Vân Hiên trắng bệch, hắn liếc về phía Nhược Ly đang đứng một bên, ánh mắt lạnh lẽo kia có thể sánh với tháng hai trời đông giá rét, khiến Nhược Ly chột dạ cúi đầu.Lúc này, Vân Duyên tiêu sái bước vào đại sảnh, miệng cười thỉnh an Vân Hiên, sau đó nói: “Thần đệ hôm nay đồng hành với quý phi đi tới tướng phủ, vốn muốn trực tiếp đi tế đường bái vọng, lại nghe quản gia nói nói hoàng huynh tới, thần đệ tiếp giá đến chậm, mong hoàng huynh chớ trách.”Mấy câu dịu dàng dễ chịu nhất thời làm cho bầu không khí trong đại sảnh hòa hoãn đi không ít, nhưng Nhược Ly càng không dám thở mạnh, nagng nhớ lại sau buổi tối yến hội hôm đó, Vân Hiên ở bên giường nói một câu: Đừng nên cùng Cung vương gia liếc mắt qua lại nữa, nếu không…Nhược Ly trong lòng suy nghĩ đối ứng, không biết làm thế nà cho phải.
Nàng đột nhiên nhanh trí, thân mật nắm áo Vân Hiên nói: “Vương gia nói đúng, Bổn cung vốn còn tưởng rằng Vương gia đã đi tới nới nào”, sau đó tay nhẹ nắm lấy tay Vân Hiên: “Hoàng thượng, hôm nay có thể đi tế vọng cho huynh trưởng thần thiếp không?”Động tác đột ngột, cùng lời nói này của Như Ly khiến cho mọi người xung quanh không thể giải thích được, chỉ có Vân Hiên khóe miệng lộ ra một tia cười nhạt, hắn trở tay cầm ngược lại tay Nhược Ly, giọng mập mờ: “ Vậy ái phi dẫn Trẫm đi đến tế đường, ngươi cũng đi trước đi.”Sắc mật Vân Duyên trầm xuống, nói: “Thần đệ lĩnh chỉ.”Nhược Ly không dám nhìn biểu cảm của Vân Duyên, nàng cúi đầu đi theo Vân Hiên ran tiền sảnh, tâm, bước qua người Vân Hiên đột nhiên một trận co rút, bước chân mất thăng thằng, chút nữa ngã xuống đất.
May mà Vân Hiên đỡ được nàng, còn bàn tay vừa duỗi ra kia của Vân Duyên cuối cùng lại chậm một bước, nhưng bàn tay đưa ra chậm chạp kia chưa từng buông xuống.Vân Hiên vốn cho rằng nàng đã giả vờ làm vậy, nhưng lúc nhìn thấy nàng bởi vì thống khổ mà nhíu chặt khuôn mặt nhỏ nhắn, như bị mê hoặc, hắn nhẹ nhàng đỡ dậy, mặt không vui nhìn về phía Vân Duyên, khuôn mặt anh tuấn tối lại mấy phần, sau đó đỡ Nhược Ly đi rời khỏi đại sảnh.Vân Duyên cũng không ở lại lâu, quay về phía phụ thân nói lời cáo từ, vội vã rời đi.Hoàng hôn chạng vạng, Vân Hiên đưa Nhược Ly rời khỏi tướng quân phủ, ngồi lên xa giá hoàng kim, không nhanh không chậm trở về hoàng cung.Giẫm lên từng phiến đã lạnh của hoàng cung, trong lòng Nhược Ly trở nên vô cùng nặng nề, không liên quan tới tình cảnh hiện tại, chỉ là không ngờ bản thân đã từng bước từng bước đi vào hoàng cung chướng khí mù mịt.Ánh nằng cuối ngày đỏ rực một mảng, đưa toàn bộ nguy nga lộng lẫy của hoàng cung nhuốm trong huyết sắc, khi những thứ này chiếu vào đôi mắt màu mực của Nhược Ly, lòng nàng cũng bị máu tanh nhuộm màu đỏ.Hôm nay Vân Hiên thực khác lạ, hắn đưa nàng vào trong Ngự thư phòng, lại để nàng một bên tới tận khuya, còn bản thân vẫn ngồi trước nhóm tấu chương trên ngự án.
Bạn đang đọc bộ truyện Nguyệt Đình Hoa Lệ tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Nguyệt Đình Hoa Lệ, truyện Nguyệt Đình Hoa Lệ , đọc truyện Nguyệt Đình Hoa Lệ full , Nguyệt Đình Hoa Lệ full , Nguyệt Đình Hoa Lệ chương mới