TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Sau khi nán lại cửa một lúc lâu, cuối cùng Lâm Ỷ Miên cũng để Hứa Nguyệt Lượng vào trường.
Dãy nhà dạy học của năm ba bên trái, năm hai bên phải, vừa bước vào cổng trường thì hai người phải tách ra.
Khi Lâm Ỷ Miên ở cửa đã trêu chọc người đủ, cảm thấy mỹ mãn giời gót sang trái.
Lần này, chính Hứa Nguyệt Lượng là người kéo tiến độ đi học của hai người.
Nàng đi ra ngoài hai bước, sau đó đột nhiên quay lại tiến lên một bước nhỏ, đứng cách Lâm Ỷ Miên một thước, nói: "Em có một chuyện muốn hỏi."
Lâm Ỷ Miên rất tò mò: "Hỏi gì?"
Hứa Nguyệt Lượng cắn môi, "Lâm...!học tỷ, tâm tình của chị tốt hơn chưa?"
Đây là lần đầu tiên Hứa Nguyệt Lượng gọi cô là Lâm học tỷ.
Trước kia hay khi lớn lên nàng cũng gọi như vậy.
Khi trêu chọc, khi chọc cười, hoặc muốn thêm một chút gia vị vào sinh hoạt về đêm của hai người.
Đều không phải tư vị hiện tại.
Đứng đắn đến cứng nhắc, nghiêm túc như hài tử ngốc.
Lúc này, Lâm Ỷ Miên phải thừa nhận cô có chú ghen tị khi Hứa Nguyệt Lượng luôn kêu Tiểu Nghệ học tỷ.
Dễ nghe đến làm người ngứa ngáy, khóe môi bất giác nhếch lên.
Lâm Ỷ Miên cười nói, "Ừm, tốt hơn nhiều rồi."
Hứa Nguyệt Lượng rất vui.
Lâm Ỷ Miên nói thêm, "Yên tâm đi, tôi sẽ tốt tốt đi học."
Hứa Nguyệt Lượng mừng rỡ đến muốn bay lên.
"Được a!!!" Nàng vang dội trả lời, sau đó nhanh chóng quay đầu bỏ chạy.
Lâm Ỷ Miên tiếp tục nhìn bóng lưng của nàng khuất dần trong góc, lúc này mới sờ sờ lên gương mặt đang cười, chậm rãi đi đến lớp học.
Có chút phát sầu, làm thế nào để qua thời gian tiếp theo.
Về tiếng Anh toán lý hóa, Lâm Ỷ Miên không muốn nghe giảng trong bốn tiết học buổi sáng.
Lúc này, các lão sư sẽ không nói những lời vô nghĩa không liên quan gì đến kỳ thi tuyển sinh đại học.
Đồng học cũng mệt mỏi kiệt sức, ngoại trừ ngủ thì chính là làm bài, từ sáng đến tối cũng không có gì mới.
Còn 18 ngày...!à không, hiện tại chỉ còn 17 ngày nữa là đến kì thi quan trọng rồi.
Đùa a, Lâm Ỷ Miên cô phải trải qua một lần nữa sao?
Hứa Nguyệt Lượng kém cô một lớp, nếu thời gian có thể kéo dài đến thời gian đó, thì cô sẽ học lại một năm, cùng Hứa Nguyệt Lượng vượt qua kỳ thi tuyển sinh đại học.
Hoàn mỹ.
Lâm Ỷ Miên nhẹ nhàng búng tay trong lòng.
Khi lên lầu, tốc độ thả lỏng, tư thế ung dung, cuối cùng là một người thoát khỏi chế độ thi vào đại học, khác hẳn học sinh cùng lão sư vội vàng lướt qua.
Lâm Ỷ Miên đến lớp học, khi nhét ba lô vào ngăn bàn, cô đưa tay vào, sờ soạng.
Hôm nay không có gì mới, đương nhiên là hôm nay không có gì mới, nhưng Hứa Nguyệt Lượng hôm nay đến trường cùng cô, cho dù có cái gì, bọn họ cũng phải tìm cơ hội khác.
Lâm Ỷ Miên mở ba lô, làm bộ làm tịch lấy ra một cuốn sách, đó là một bài đọc ngoại khóa mà cô đã chọn trong phòng học tối qua.
Cuốn tiểu thuyết thực sự rất hay, Lâm Ỷ Miên ngồi thẳng lưng, thích thú mà đọc.
Ngày càng có nhiều học sinh trong lớp học, âm thanh đọc bài ngày càng trở nên phức tạp.
Có người chạy đến cửa lớp, nhìn vào trong.
Lâm Ỷ Miên nhướng mi, nhìn thấy Hoàng Tiểu Nghệ thời cao trung.
Thực sự...!khó hiểu còn hơn trong trí nhớ, chỉ là biểu tình được khoa trương như một tên ngốc.
Hai người chạm mắt nhau, Hoàng Tiểu Nghệ dùng sức vẫy tay về phía cô.
Lâm Ỷ Miên cầm cuốn sách đi ra ngoài, Hoàng Tiểu Nghệ kéo cổ tay cô đến nơi không có ai, sau đó lo lắng hỏi: "Cậu không sao chứ?"
Lâm Ỷ Miên, "Tớ làm sao?"
Hoàng Tiểu Nghệ, "Làm sao cái gì, có chuyện gì mau nói đi."
Lâm Ỷ Miên, "..."
Lâm Ỷ Miên, "Cậu không sao chứ?"
Hoàng Tiểu Nghệ dậm chân: "Chuyện lớn a"
Nàng che miệng, nhưng giọng nói cũng không nhỏ, "Hôm qua cậu chạy tới tòa nhà năm hai làm gì? Hiện tại tất cả mọi người đều đồn cậu học đến ngốc, trước kỳ thi tuyển sinh đại học sẽ phát điên a."
Lâm Ỷ Miên, "..."
Hoàng Tiểu Nghệ xoay người sang một bên, lần này giọng nói của nàng thật sự rất thấp, bóp giọng nói chuyện tuyệt mật của bọn họ, "Có phải đi tìm Hứa Nguyệt Lượng không?"
Lâm Ỷ Miên phải thừa nhận mặc dù Hoàng Tiểu Nghệ ngốc nghếch nhưng vẫn khá thông minh.
Lâm Ỷ Miên không có gì phải che giấu, "Ừm."
Thậm chí còn nói thêm một câu "Đi qua nhìn em ấy."
Hoàng Tiểu Nghệ trợn tròn mắt không thể tin được.
Nàng sững sờ khoảng nửa phút Lâm Ỷ Miên Miên mới phản ứng lại, chính mình thời cao trung không thẳng thắn như vậy, còn nhờ Hoàng Tiểu Nghệ giúp hỏi về Hứa Nguyệt Lượng.
"Cậu vất vả rồi." Lâm Ỷ Miên chân thành nói.
Hoàng Tiểu Nghệ, "Cậu thật sự....!có chuyện đi?"
Lâm Ỷ Miên cau mày, cho tới lúc này, Hứa Nguyệt Lượng muốn cô có một trải nghiệm mới, cho nên cô cũng không ngại cho Hoàng Tiểu Nghệ một trải nghiệm mới.
Cô nói: "Thật ra tớ đã thông suốt rồi, theo đuổi người cần thoải mái hào phóng, như vậy mới không dễ dàng bỏ lỡ."
Hoàng Tiểu Nghệ che miệng, nhưng không che tiếng hét của mình, "A------"
Nàng điên cuồng lắc đầu, "Lâm Ỷ Miên, cậu thật sự điên rồi, sắp thi đại học rồi, sắp thi đại học rồi a."
Lâm Ỷ Miên nhìn bộ dạng điên cuồng của nàng, cảm thấy thích thú.
Bạn đang đọc bộ truyện Nguyệt Lượng Vì Người Mất Ngủ tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Nguyệt Lượng Vì Người Mất Ngủ, truyện Nguyệt Lượng Vì Người Mất Ngủ , đọc truyện Nguyệt Lượng Vì Người Mất Ngủ full , Nguyệt Lượng Vì Người Mất Ngủ full , Nguyệt Lượng Vì Người Mất Ngủ chương mới