TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
“Oa!” Hứa Nguyệt Lượng ôm ngựa gốm, kéo dài giọng đáp lại.
Nghiêm túc gật đầu, xem ra đã tán thành với lời nói của chú Lưu.
Chú Lưu bị chính mình làm cho sửng sốt, cười hehe, cuối cùng xe cũng nổ máy.
Hứa Nguyệt Lượng đã thắt chặt dây an toàn, cũng ôm chặt ngựa, ngồi thẳng, cả người tràn đầy khí lực.
Lâm Ỷ Miên vừa xấu hổ lại vừa muốn cười, cho nên cô chỉ có thể quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ để bình tĩnh lại.
Xe nhanh chóng đến cổng tiểu khu, thường thì bảo vệ thấy quen sẽ trực tiếp cho bọn họ vào, hôm nay không chỉ rời khỏi phòng bảo vệ, còn cúi đầu chào hỏi chú Lưu đã hạ cửa kính xe xuống, hai người trò chuyện giống như một nghi lễ bàn giao thần bí nào đó, ngữ khí rất hào sảng.
Lâm Ỷ Miên, "..."
“Oa...” Hứa Nguyệt Lượng thấp giọng cảm thán, khi xe vào cửa, nàng mới dám tới gần Lâm Ỷ Miên hỏi: “Nếu chị không mang em theo, em sẽ không vào được đây.
"
Lâm Ỷ Miên nói, "Chỉ cần cho bảo vệ biết tên của tôi là được rồi."
Hứa Nguyệt Lượng mang vẻ mặt sùng bái: "Oa."
Không biết đẫ tưởng tượng đi đâu.
Lâm Ỷ Miên cười cười, giơ lòng bàn tay lên, dừng lại trên đầu Hứa Nguyệt Lượng ở khoảng cách một cm, vuốt lại mái tóc đang giương đến ngốc của nàng.
Hứa Nguyệt Lượng đỏ mặt, quay đầu đi, một lúc sau mới lung tung đưa tay lên vuốt tóc.
Xe dừng lại, nhà Lâm Ỷ Miên có một hoa viên nhỏ trước và sau nhà.
Giữa mùa hè, khi cành lá đâm chồi nảy lộc, hàng rào sắt phủ đầy dây leo, bên cạnh lối đi vào nhà đã nở một chùm hoa hồng vàng rực rỡ.
Hai dì thường làm việc ở nhà Lâm Ỷ Miên, ăn mặc chỉnh tề đứng bên bồn hoa, nhìn thoáng qua là có thể nhìn thấy.
Khi Lâm Ỷ Miên và Hứa Nguyệt Lượng xuống xe, họ đều cúi đầu nói: "Đại tiểu thư! Đại tiểu thư vất vả rồi."
Lâm Ỷ Miên, "..."
Hứa Nguyệt Lượng không tiếng động mà "Oa" một tiếng.
Lâm Ỷ Miên nhìn chú Lưu đang chờ được khen.
Lâm Ỷ Miên nắm chặt tay, lần này cô không dè dặt như vậy, giơ tay nắm lấy cổ tay Hứa Nguyệt Lượng, sải bước đi vào, "Nóng quá, chúng ta vào nhà đi."
Hứa Nguyệt Lượng, "Đại tiểu thư, nhà chị có hoa viên a..."
Lâm Ỷ Miên, "Không được gọi..."
Hứa Nguyệt Lượng hoàn toàn không nghe thấy giọng của cô, ánh mắt ái mộ nhanh chóng đặt vào những thứ mới mẻ xung quanh, trong đầu không khỏi lung tung lộn xộn, "Đại tiểu thư, hoa viên nhà chị thật xinh đẹp a..."
Lâm Ỷ Miên ngừng nói, đưa Hứa Nguyệt Lượng vào nhà, không cần thay giày, cô trực tiếp lên lầu.
Dì giúp việc ở tầng dưới nhìn lên, hét, "Đại tiểu thư, hoa quả và món tráng miệng đã sẵn sàng, cơm trưa ngài muốn đồ ăn Trung hay đồ Tây?"
Hứa Nguyệt Lượng thường xuyên quay đầu lại, cuối cùng Lâm Ỷ Miên đã kéo nàng vào phòng ngủ của mình, một tay đóng cửa lại.
Thế giới cuối cùng cũng yên tĩnh lại, ngoại trừ cái giường lớn trong phòng, còn có cả một bức tường sách.
Đối với Lâm Ỷ Miên, phong cách trang trí của ngôi nhà cổ này có chút khoa trương.
Nhưng trong mắt Hứa Nguyệt Lượng, đó là lâu đài của công chúa.
Khi nàng bước vào phòng ngủ, đôi mắt nàng an tĩnh một giây, sau đó quay cuồng không kiểm soát được.
Những lời cảm thán đó giấu trong cổ họng, nhưng không thể che giấu những biểu hiện quá rõ ràng.
Nhìn chằm chằm, mím môi, thật sự rất khó kìm lòng.
Mà trong mắt Lâm Ỷ Miên chỉ có nàng, nhìn chằm chằm vào tóc mái dày của Hứa Nguyệt Lượng, từ chóp mũi xuống dưới trong vài giây.
Cuối cùng, cô bất lực nhìn sang chỗ khác, nói: "Em tùy tiện xem đi, tôi thay quần áo".
Hứa Nguyệt Lượng siết chặt cặp sách "ò" một tiếng.
Lâm Ỷ Miên đi đến phòng quấn áo, động tác chậm rãi, để lại đủ thời gian cho Hứa Nguyệt Lương tự mình quan sát.
Khi đi ra một lần nữa, cô mặc một chiếc áo sơ mi dài thoải mái và chiếc quần bó sát rất ngắn.
Đôi chân dài đều lộ ra, cổ áo rộng mở, vô tình lộ ra nốt ruồi.
Đó đều là những thứ mà Hứa Nguyệt Lượng thích.
Hứa Nguyệt Lượng vẫn ở bên cạnh cửa, ánh mắt lóe lên.
Lâm Ỷ Miên đi đến bàn, kéo ghế đẩu ra, "Đến, ngồi ở đây."
Hứa Nguyệt Lượng ngoan ngoãn đi tới, ngồi xuống.
Lâm Ỷ Miên cầm điện thoại, gửi một tin nhắn, dì giúp việc nhanh chóng mang mâm đồ ăn đến, Lâm Ỷ Miên ra cửa không cho bà vào phòng ngủ.
Có trái cây, đồ uống và bánh kem mà Hứa Nguyệt Lượng thích ăn, đó là do Lâm Ỷ Miên chuẩn bị vào sáng sớm.
Bạn đang đọc bộ truyện Nguyệt Lượng Vì Người Mất Ngủ tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Nguyệt Lượng Vì Người Mất Ngủ, truyện Nguyệt Lượng Vì Người Mất Ngủ , đọc truyện Nguyệt Lượng Vì Người Mất Ngủ full , Nguyệt Lượng Vì Người Mất Ngủ full , Nguyệt Lượng Vì Người Mất Ngủ chương mới