TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Dịch: LTLT
Hai người trong mỗi căn phòng, chỉ có một người có thể sống sót.
Bạn sẽ chọn giết người kia không?
Đây là câu hỏi mà Trì Thanh đã suy nghĩ hết lần này đến lần khác trong vô số đêm.
Thời gian bảy ngày… đủ để thay đổi một con người.
Trì Thanh nhớ rõ ràng, mới đầu Mắt Kính ở cùng phòng với anh ngày đầu tiên chỉ biết run rẩy, dáng vẻ như lúc mới đến, co ro trong góc giọng nói run run hỏi anh: “Làm sao đây…”
Cậu ta suýt nữa thì khóc thành tiếng, giống như đã nhìn thấy kết cục cuối cùng của bản thân: “Tớ muốn về nhà, ba mẹ tớ còn đang chờ tớ ở nhà. Cả nhà chúng tớ sắp đi du lịch cùng nhau. Tớ thi được thành tích tốt, bọn họ còn chưa khen tớ nữa. Khi nào tớ mới về nhà được, tớ không thể ở đây nữa… Tớ sẽ chết, sẽ chết mất.”
Đến ngày thứ hai.
Mắt Kính nói ít hẳn đi.
Phần lớn thời gian cậu ta đều lẳng lặng nhìn chằm chằm một chỗ ngây người, có đôi khi nhìn vào bức tường, có đôi khi là mặt đất lồi lõm không bằng phẳng, có khi là cánh cửa sổ chỉ mở một khe hở nhỏ. Ngoài cửa tối đen như mực, cánh cửa này cũng chẳng đem lại bất cứ hy vọng nào.
Trì Thanh ngủ không sâu, cách một khoảng thời gian sẽ tỉnh một lần.
Trong màn đêm, anh chậm rãi mở mắt, phát hiện lần này Mắt Kính đang nhìn nơi khác rồi.
Lần này chỗ Mắt Kính nhìn… là anh.
Trong môi trường tối đen này, gương mặt của Mắt Kính hướng về phía Trì Thanh. Cậu ta không ngủ, mắt mở trừng trừng, đang nhìn chằm chằm Trì Thanh.
…
Trì Thanh không thể xác nhận có phải cậu ta đang ngẩn người hay không.
Bởi vì ánh mắt ấy, ánh mắt rất giống loài dã thú nào đó đang im lặng ẩn nấp, chờ đợi thời cơ.
Cách âm của nơi này không tốt lắm, bình thường lúc nói chuyện hay bàn bạc tuy không truyền qua hết nhưng tiếng hét thảm thiết thê lương có thể xuyên thủng tất cả.
Đêm thứ ba, khoảng hơn 2 giờ sáng, tất cả mọi người đều nghe thấy tiếng kêu thảm thiết đầu tiên từ sau khi kẻ kia nói “trò chơi bắt đầu”.
Kèm theo tiếng hét thảm đó còn có tiếng vật nặng đập dữ dội.
“Á!”
Hình như có người đang đập đầu vào tường.
Nói cách khác… là bị người ta ấn đầu đập vào tường.
Người hét thảm vài lần muốn nói gì đó nhưng chỉ có thể phát ra mấy chữ mơ hồ không rõ ràng từ cổ họng, sau đó bị tiếng va chạm cực lớn nhấn chìm.
Tất cả mọi người đều nghe thấy động tĩnh này, không ai nói chuyện.
Nhưng bọn họ đều biết, sau đêm nay sẽ có rất nhiều chuyện thay đổi.
Trong phòng không có bất cứ dụng cụ nào như dao, dây thừng, gậy gỗ, nhưng nếu như muốn giết một người thì có rất nhiều cách.
Trì Thanh không nghi ngờ gì nếu người chết đêm hôm đó không chỉ có người hét thảm thiết kia, chắc chắn có người bị bóp cổ, bịt mũi, không phát ra được âm thanh nào đã chết rồi.
Đêm nay, mọi người đều mở to mắt không ngủ.
Khuya, Mắt Kính bỗng nhiên hỏi anh: “Cậu sẽ giết tớ sao?”
Lúc đó bệnh ưa sạch sẽ của Trì Thanh chưa nghiêm trọng đến thế, nhưng cũng thích sạch sẽ hơn người bình thường một chút. Anh lấy nước uống còn lại để rửa tay.
Qua một lúc lâu, lâu đến mức chủ đề này trông như đã là chuyện ở quá khứ, Trì Thanh đưa ra câu trả lời.
“Sẽ không.”
—
Trì Thanh không ra tay, không có nghĩa anh sẽ dễ dàng tha cho đối phương ra tay với mình.
Nửa đêm, anh đang trong giấc mộng thì cảm thấy ngạt thở, trạng thái thiếu oxy ép anh tỉnh giấc. Đôi tay bóp cổ anh đang tàn nhẫn siết chặt. Khi con người bị ép, so với việc dùng các thủ đoạn gián tiếp thì họ luôn chọn cách đơn giản thô bạo nhất.
Thậm chí còn không cần tính nhẫn nại, cẩn thận tìm kiếm hung khí, hoặc là hao tâm tổn sức lập mưu tạo hiện trường phạm tội khiến người khác thấy giống “cái chết tự nhiên”. Chỉ cần có một suy nghĩ duy nhất, đó chính là “gi ết chết người đó”.
Tất cả tế bào ở khắp nơi trên cơ thể đều đang kêu gào điều này.
Giết kẻ đó.
Giết kẻ đó.
Bạn đang đọc bộ truyện Nhân Cách Nguy Hiểm tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Nhân Cách Nguy Hiểm, truyện Nhân Cách Nguy Hiểm , đọc truyện Nhân Cách Nguy Hiểm full , Nhân Cách Nguy Hiểm full , Nhân Cách Nguy Hiểm chương mới