TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Dịch: LTLT
Mấy tháng lạnh nhất của năm nay đã qua, sau khi nhiệt độ ấm lại cũng không hạ nhiệt độ nữa, người đi đường bước chậm rãi, cây xanh bên đường dần dần khôi phục sức sống, có vài cây đã nhú ra chút mầm xanh.
Mới sớm Giải Lâm đã xách theo bữa sáng, thành thạo nhập mật khẩu cửa nhà Trì Thanh, sau đó cửa kêu một tiếng “bíp”, mã khóa đã được mở.
Số lượng dép đi trong nhà ở cửa ra vào từ một đôi biến thành hai đôi, kiểu dáng của hai đôi ấy còn giống nhau. Đôi của Trì Thanh là tiện tay mua ở cửa hàng không biết tên nào đó lúc chuyển nhà, đã lâu lắm rồi, không ngờ còn được Giải Lâm hao tổn sức lực, vất vả cực khổ tìm thấy một đôi cùng kiểu ở trên mạng.
Người như Trì Thanh dù đang yêu đương nhưng cũng không có bất cứ tự giác của người đang yêu đương: “Anh rảnh lắm à? Dép mang được chẳng phải là được rồi sao?”
Hôm đó Giải Lâm mới từ công ty về, ngồi lướt điện thoại bên cạnh Trì Thanh: “Không được, điều quan trọng nhất của dép là mang vào à? Là để người khác vừa bước vào đã biết ngay hai người trong nhà là một đôi. Em nghĩ thử xem, nếu như có khách lạ nào đấy đến nhà tìm em, người đó thấy hai đôi dép giống nhau này chắc chắn sẽ hỏi đôi còn lại của ai, sau đó em có thể trả lời…” Giải Lâm nói đến đây thì ngừng lại, “Của bạn trai tôi.”
Trì Thanh có hơi hiểu.
Nhưng trong đây có một vấn đề…
Trì Thanh: “… Em sẽ không cho khách lạ vào nhà.”
Giải Lâm: “…”
Giải Lâm không thể phản bác.
Tỉ lệ Trì Thanh mời người lạ đến nhà mình làm khách gần như bằng không. Nhậm Cầm lầu dưới chuyển đến đây lâu như thế rồi cũng chỉ đứng ở cửa nói vài câu với Trì Thanh, ngay cả trong nhà như thế nào cũng chưa từng nhìn thấy.
Nhưng không có việc nào nói chắc chắn tuyệt đối được, vẫn có một khả năng người lạ vào nhà Trì Thanh.
Giải Lâm: “Lần sau lúc tòa nhà chúng ta lại có tên bi3n thái cuồng giết người đến…”
Trì Thanh ra hiệu cho hắn nói tiếp: “Hửm?”
Giải Lâm: “Tình huống này, không chừng hai người sẽ gặp mặt nhau trong nhà.”
Trì Thanh: “…”
Trì Thanh từ bỏ hoàn toàn việc hiểu phương thức suy nghĩ giữa những người yêu nhau, anh nhìn Giải Lâm bằng một ánh mắt nhìn kẻ ngu ngốc: “Vậy là kẻ cuồng giết người đến nhà em, em còn phải giới thiệu kỹ càng đôi dép ở cửa nhà với hắn ta.”
“Em thấy trên mạng có rất nhiều người nói một khi con người bắt đầu yêu đương sẽ trở nên ngốc đi.” Trì Thanh thở dài, “Không ngờ là thật.”
Giải Lâm: “…”
Nhưng dù Trì Thanh nói như thế, Giải Lâm vẫn kiên trì liên tục tìm trên mạng rất lâu, cuối cùng công sức không phụ lòng người, thật sự để hắn tìm thấy một đôi gần giống.
Giải Lâm mang đôi dép khó tìm ấy bước vào nhà, đầu tiên là đổ đồ ăn cho con mèo được gửi nuôi ở nhà Trì Thanh, sau đó đến gõ cửa phòng ngủ Trì Thanh: “Dậy ăn sáng.”
Trì Thanh còn đang ngủ mơ, chỉ nghe thấy tiếng gõ cửa, tự động bỏ qua nửa câu sau, thế là đáp lại tiếng gõ cửa kia, mơ màng không rõ nói một từ: “… Vào.”
Tay Giải Lâm đặt trên tay nắm cửa, bước chân định chuyển về phía nhà bếp khựng lại.
Bình thường hắn để tâm đ ến chứng ưa sạch sẽ của Trì Thanh nên rất ít khi vào phòng anh, Trì Thanh cũng không hiểu quá trình yêu đương thông thường, chuyện ở lại nhà chưa từng xảy ra, lần chủ động duy nhất chính là nụ hôn bất ngờ kia.
Buổi tối hai người chính thức xác định quan hệ, Giải Lâm ngơ ngác rất lâu, suy nghĩ mình được “chuyển sang chính thức” trì hoãn rất lâu mới dần dần xuất hiện trong não hắn.
Lúc Trì Thanh đến gần hắn, hắn ngửi thấy rất rõ mùi hương dầu gội đầu trên người Trì Thanh, có vẻ như là mùi bạc hà rất lạnh. Thay vì nói là “nụ hôn” chi bằng nói rằng là chạm vào. Nụ hôn ấm ấm, dính chút hơi nước rơi xuống.
Khi Giải Lâm hoàn hồn lại, trong đầu nổ tung một tiếng “bùm”, sau đó trước khi Trì Thanh muốn lùi lại, hắn đưa tay lên ấn xuống sau gáy Trì Thanh, mái tóc đã khô rũ xuống trên mu bàn tay hắn giống như đang gãi ngứa.
“Vừa rồi chưa kịp phản ứng.” Giải Lâm nói, “Hôn cái nữa nhé?”
Trì Thanh hiếm khi không nói “cút”.
Giải Lâm nghĩ đến một chuyện khác: “Em chắc chắn sáng mai thức dậy, em sẽ không hối hận rồi dẫn anh đi gặp bác sĩ tâm lý chứ?”
“…”
Trì Thanh đang nửa tỉnh nửa mê, mơ hồ nghe thấy tiếng vặn khóa cửa.
Anh bị một nụ hôn đánh thức.
Mở mắt ra, trước mặt là cái cằm nhọn và hầu kết nhô ra của đàn ông.
Giải Lâm hôn lên trán Trì Thanh.
“Dậy rồi à?”
Trì Thanh đang định nói “ai cho anh vào” thì Giải Lâm đã biết anh muốn nói câu này, giành trả lời trước: “Vừa rồi chính em cho anh vào, đừng có trở mặt không nhận người đó.”
Trì Thanh: “Vậy em bảo anh ra ngoài anh có ra không?”
Bạn đang đọc bộ truyện Nhân Cách Nguy Hiểm tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Nhân Cách Nguy Hiểm, truyện Nhân Cách Nguy Hiểm , đọc truyện Nhân Cách Nguy Hiểm full , Nhân Cách Nguy Hiểm full , Nhân Cách Nguy Hiểm chương mới