TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN

Nhân Gian Khúc

Chương 32: 32 Cầu đạo chi lộ tự bản tâm


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Chương 32 Cầu đạo chi lộ tự bản tâm
Có một điều thật sự phải công nhận Thanh Sơn thành là một nơi thiên linh địa tú đất địa phong thuỷ rất tốt có thể dưỡng ra nhân tài kinh thế một phương, dân chúng sinh ra và lớn lên ở trong thành so với người dân bình thường ở bên ngoài có khác biệt ở cả ngoài hình bên ngoài lẫn tố chất bên trong thân thể tương đối lớn. Tựa như da thịt hay là tướng mạo cho dù là xuất thân bần nông cùng khổ thì nam tử hay là nữ nhân so với nơi khác đều tốt hơn rất nhiều. Thiếu niên Bạch Thuần Lô trước mắt kia đương nhiên cũng không phải là ngoại lệ
Chẳng qua một thân cốt cách phong phạm đại thiếu gia của hắn sớm đã bị mỹ tửu giai nhân trong các kĩ viện lầu xanh vét sạch hết ngay cả chút nền tảng cũng không còn rơi vào trong mắt của bốn vị tiên nhân phong phạm tiên khí ngút trời kia nhìn càng là khó coi, mà lúc này Tần Phong hắn ở đây so sánh với thiếu niên càng là không thể dùng từ ngữ để miêu tả, tựa như dùng hình ảnh một vị đế vương có chân long hộ thể đi so sánh với một con chó sắp c·hết đói ở bên vệ đường cũng cảm thấy đã là đánh giá không tệ.
Bạch gia nắm trong tay sản nghiệp rất lớn mặc dù ở bề ngoài có vẻ như bị Tần gia đè ở chiếu dưới nhưng nếu như công tâm mà nhìn nhận theo suốt chiều dài phát triển của hai gia tộc để đánh giá thì có thể đảm bảo một câu Bạch gia so với Tần gia thật ra chênh lệch không có quá lớn. Nhất là ở nội tình ở bên trong hai cái gia tộc này đều là có chỗ nhìn không thấu được rốt cuộc đang ẩn chứa bao nhiêu bí mật.
Lại ở một góc nhìn khác cũng là gia tộc có nhiều nhánh tộc họ rời khỏi thành tìm kiếm kế sinh nhai nhất. Trong chuyện này có huyền cơ nào Tần Phong về cơ bản là nghĩ không thông cũng là lười suy nghĩ đến thiếu niên chỉ mặc định rằng đất lành chim đậu nếu như ở chỗ này không tốt di dời một chút tìm kế sinh nhai mới cũng là không tệ. Chỉ là theo như thiếu niên nhiều chuyện đi nghe ngóng thì những người từng rời khỏi Bạch gia lên đường tìm kế sinh nhai, kẻ đi mười phần hết tám chín phần chưa từng quay về, cũng không biết là do ở bên ngoài độc hưởng vinh hoa phú quý quên mất quê hương hay là đã chết trên đường tha hương cầu thực.
Lúc này thiếu niên đảo mắt nhanh hơn một chút chú ý đến Bạch gia đại công tử có cái tên Bạch Thuần Lô đứng co ro ở nơi cuối cùng của con thuyền lớn kia, ở trong dĩ vãng mà nói Bạch Thuần Lô cái tên Bạch đại công tử này thật sự là uy phong bát diện chưa từng có kiêng nể bất cứ người nào, đương nhiên đối với Tần Phong mà nói cũng không phải là ngoại lệ.
Chỉ là lúc này hắn dù đã đứng ở nơi cuối cùng của nhóm người, trước mặt lại có trưởng lão người trong nhà che chở nhưng thần sắc bất ổn, gương mặt nét tái nhợt hiện rất rõ ràng cả người không dám đứng thẳng cái lưng cứ cong veo như con tôm chút phong thái phá gia chi tử cũng không còn có chút giống như kẻ ăn trộm vặt sợ bị người phát hiện liền bị đánh một trận thịt nát xương tan.
Tiểu hài đồng nhìn tới phía đằng trước dường như phát hiện được cái gì đó trong hơi thở của tiểu thiếu niên có một chút ngưng trọng rõ ràng còn có thể nghe thấy được tiếng nhịp thở bị loạn thành một mớ, mà tiểu cô nương ở gần bên thôi hình như cũng phát giác được bóng người quen thuộc đang đứng ở góc phố nhìn đến nơi này.
Nàng gương mặt vừa ban nãy còn lem luốt mếu máo như mèo con dưới mưa chỉ nhìn thấy người ấy lập tức hồng thuận hẳn lên, chẳng cần lão nhân vỗ về nữa nàng cũng mim cười một hơi thật lớn so với đoá hoa đua thắm mùa xuân còn hồng nhuận hơn rất nhiều lập tức không nói không rằng cái gì nhảy xuống khỏi chiếc ghế dài chạy thẳng về phía trước bàn tay tiểu cô nương dang ra nhảy xổm lên ôm lấy người của Tần Phong đang chậm rãi đi tới, dúi gương mặt trẻ con ngây thơ vào lớp thanh sam y bào đã sòn cũ của hắn chẳng chút nào dáng vẻ xa lạ của người mới gặp lần thứ hai cất tiếng nói cười.
- Tần ca ca chúng ta gặp lại nhau rồi.
- Phải đó cổ nhân từng có câu hữu duyên thiên lí năng tương hội mà.
Thiếu niên bồng tiểu cô nương bước chân tới gần hơn cây hoa đào lớn nơi tụ họp của mọi người chỉ thấy lão nhân cao lớn với mái tóc đã phủ đầy bụi sương mai của thời gian kia chậm rãi đi ra đón nhưng mặt xám mày tro vô cùng ủ dột chắc là vừa rồi đã chịu phải một cái đả kích không nhỏ khi nhìn thấy tiểu thư nhà mình hành động thế kia. Ai nói nhan sắc tốt không có lợi chứ, đây không phải chính là lợi rồi sao chưa cần thể hiện nhiều cũng có thể khiến người khác yêu thích trong lòng.
Ngay cả phụ nhân mỹ miều cùng với tiểu hài đồng cũng dõi mắt đến không chớp lấy một cái, trong lòng phụ nhân có chút rúng động đối với loại nhan sắc cùng khí chất cơ thể bậc này thực sự là kinh động lòng người, nếu như nói bà không sinh lòng yêu thích nhất định là nói dối bởi vì dù cho là nữ nhân nào đi chăng nữa nhìn thấy một phen gương mặt cùng khí chất người đọc sách của Tần Phong đều sẽ nhất thời sinh ra lòng yêu thích.
Mà tiểu hài đồng kia vốn cũng được xem như hạt giống đọc sách không tệ cho dù là ở động phủ tu tiên của gia tộc đi chăng nữa cũng được xếp vào hạng kì tài tuyệt thế hiếm có trong thiên hạ, vậy mà giờ đây đứng trước một thiếu niên hương dã sinh ra ở nơi thành nhỏ vốn bị xem là chốn man di cô lậu lại cảm thấy một phần khí chất người đọc sách của mình liền đem đi so với hắn chẳng khác nào đom đóm đọ ánh trăng mà đánh giá bản thân tiểu hài đồng là đom đóm càng là đã quá mức đề cao.
Tiểu hài đồng cảm thấy trong lòng có một nỗi bi phẫn không tên trôi dậy khiến lòng ngực nóng. ran, cảm giác này thật sự rất đắng là trái đắng đầu tiên trong đời thiếu niên tuổi nhỏ vốn tâm tính cao cao tại thượng xem thường chúng nhân dưới núi phải nhận lãnh, đạo tâm trong lòng đối với thế sự trước mắt lung lay mãnh liệt sắp hoàn toàn sụp đổ.
Mỹ phụ nhân phát hiện trong lòng nóng như lửa đốt nhưng bà lại chẳng thể làm điều gì được cho con trai của mình, trên con đường cầu đạo thênh thang vô bò bến mà nói tranh đoạt đại đạo có kẻ thắng đi lên có kẻ bại ngã xuống, người đạo thắng thì đạo lộ thênh thang dương quan rộng mở, người đạo bại thì thân tử đạo tiêu cái đấy vốn là quy luật của tự nhiên của trời đất không ai làm trái được. Cầu đạo chỉ lộ vốn là nằm ở tại bản tâm của mỗi con người, mà trường sinh kiều cũng là bởi vì sự cứng rắn của bản tâm mà xây dựng nên.

Bạn đang đọc bộ truyện Nhân Gian Khúc tại truyen35.shop

Tần Phong nhìn thấy một màn thế sự này, tuy trong lòng thiếu niên có chỗ không hứng thú nhưng mà có người tu đạo chỉ vì sự xuất hiện của mình là đạo tâm lung lay cảm thấy có chút tự nhận lỗi, hơn nữ: nhìn thấy tiểu thiếu niên kia cũng xem như không tệ rất có cốt khí tiên nhân nhất thời cao hứng phun ra một câu xem như vãn hồi chút cố sự còn lại đểt phải xem vào duyên phận của thằng bé này. Hơn nữa có thể xem như mượn thêm một phần phúc duyên lớn của hai mẹ con kia, một công đôi việc thật sự là chuyện nên làm
- Hành tẩu thiên hạ nhớ lấy tám chữ, thiên ngoại hữu thiên nhân ngoại hữu nhân. Cho dù bản thân đã đứng ở đỉnh núi này cũng nên nhận thức mình chỉ là kẻ này đứng ở sườn ngửa đầu nhìn một ngọn núi khác..
Tiểu hài đồng đương cơn đau đớn như có lửa đốt nơi lồng ngực nghe thấy mấy lời của Tần Phong lập tức trong lòng trấn tĩnh hơn phần nào, cố gắng nhắm mắt không ngừng suy tư diễn giải cuối cùng thằng nhóc ấy vậy mà trên lan can của sụp đổ thành công kéo lại cây cầu đại đạo của mình đắp lại trường sinh kiều của bản thân.
Một phen có đốn ngộ này lợi ích thu về cực lớn, bởi vì đối với người tu hành mà nói đạo lí phần lớn đều là tự bản thân lĩnh ngộ được, mà đạo lí được người truyền dạy nếu từ bên trong ấy lại có đốn ngộ nhất định chính là đại cơ duyên đối với người tu đạo. Tiểu hài đồng thở thành từng hơi chậm rãi, chờ cho mình an ổn đạo tâm rồi lập tức cùng với mỹ miều phụ nhân đứng lên khỏi ghế ở phía trước của thiếu niên cùng ôm quyển khom lưng cảm tạ. Mỹ phụ nhân thanh giọng ngọt ngào nhu mì như nước khiến người ta say mê cất lời
- Tạ ơn tiên sinh khai
nhãn. Ân tình này thành Long Châu nguyện một đời không bao giờ quên.
- Ta chỉ có vài câu đạo lí treo cửa miệng, ngộ được là tiểu công tử học vấn không tệ cơ duyên rất tốt, còn phần ân tình này ta sẽ nhận. Phu nhân cũng đừng đa lễ như thế mạng nhỏ này của ta nhận không nổi.
Tần Phong nói rồi liền quay đi không để ý đến mỹ phụ nhân cùng với tiểu hài đồng đứng yên ở nơi đó nữa. Hắn không muốn cùng hai người này kéo dài quan hệ thế nên từ đầu đến cuối một cái liếc mắt qua cũng chẳng hề có, đầu tiên là vì mỹ phụ nhân này thân hình đẫy đà gương mặt thanh tao nhưng lại ẩn giấu nét khiêu gợi kì lạ, giọng nói ngọt liệm mê đắm lòng người.
Bản thân thiếu niên tuy là tuổi trẻ chưa trãi nghiệm sự đời, nhưng kinh nghiệm thông qua những buổi đọc sách trà chanh chém gió thì vẫn có loại phụ nhân này hắr đánh giá rất thấp tuyệt không muốn dây vào. Còn thiếu niên kia thì lại quá tâm cơ Tần Phong. cảm thấy kết bạn với loại người này xa xa mà nói còn không bằng hắn đi kết thân cùng với thiếu niên xúi quẫy ngõ không tên Trần Trường An kia còn có môn đạo hơn. Mộ điểm khác chính là hai người này dính đến rất nhiều nhân quả phiền phức là loại người mà Tần An ngại phải giao thiệp nhất.
Ra tay chỉ là tiện thời giúp đỡ, hơn nữa cùng muốn lấy một phần phúc duyên của họ chứ chẳng hề làm không công. Đương nhiên chỗ lón nhất vẫn là vì muốn xem thử cái thằng nhóc trước mắt hắn kia có thể một lần vượt qua tâm ma cầu đạo của mình hay không mà thôi, có kết quả rồi đương nhiên hài lòng không muống quan tâm thêm nữa. Mẹ con hai người cũng đều nhìn nhau trong ánh mắt trần ngập sự kính ngưỡng, cái này chính là phong. thái của vương giả chân chính.
Mà một màn này liền khiến cho tâm tình của vị Bạch gia chủ càng thêm xấu đi thấy rõ, khi nãy sự xuất hiện của Tần Phong trong lòng ông sớm đã cuộn trào một cơn sóng dữ. Thiếu niên mà người ta nói là tiểu thư sinh nổi tiếng nhất trong thành kia ở lần đầu mà ông nhìn thấy đây thực sự có cái khí chất của người đọc sách hơn bất cứ người nào ông từng gặp thậm chí so với Tề Long viện trưởng thư viên Thương Sơn còn đặc biệt hơn rất nhiều.
Ông không ghét hắn bởi vì thiếu niên quá giỏi dù sao có thể ngồi được đến cái ghế gia chủ này trong lòng mỗi người đều rất yêu chuộng người tài che dù không phải là người nhà mình cũng tuyệt đối không có ý sân hận ghét bỏ. Chỉ là nhìn qua thiếu niên xuất chúng quá đỗi này lại nhìn đến thằng cháu đích tôn của mình thật sự không thể không tức giận.
Người ta không cần làm gì nhiều chỉ cần một câu nói liền có thể đạt được mối quan hệ mà toàn bộ trên dưới Bạch gia lao tam khổ tứ cố gắng móc nối, cái này thì cũng. không quá giận đi dù sac người đọc sách gặp nhau kết bạn đương nhiên là dễ dàng. Cái khiến ông tức giận thật sự là thằng cháu đích tôn phế vật của mình từ khi Tần Phong xuất hiện ỏ chỗ này liền giống như chuột con gặp mèo già nấp nấp thân người ở đằng sau hai vị trưởng lão ngay cả tiếng thở cũng không. dám bình thường đều đặn, mà chính bản thân hắn so với Tần Phong còn lớn hơn đến hai ba tuổi chứ chẳng phải bạn bè cùng trang lứa nữa.
Mất mặt mũi một lần với tam đại gia tộc cũng bởi vì Tần Phong cùng với thiếu niên Tần An kia. Bây giờ đối với người ngoài cuộc ảnh hưởng trọng đại tới số phận của Bạch gia trong tương lai cũng là bị Tần Phong làm mất trắng thật sự cái thiếu niên kia chính là đại khắc tinh của Bạch gia rồi.

Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Nhân Gian Khúc, truyện Nhân Gian Khúc , đọc truyện Nhân Gian Khúc full , Nhân Gian Khúc full , Nhân Gian Khúc chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top