TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Khi đến sân bay Tô Đường còn có chút lưu luyến.
Đám cua nhỏ cậu cùng Đồng Thịnh Chử bắt không được mang lên máy bay, lại không kịp làm thủ tục vận chuyển nên chỉ có thể giao cho bên công ty chuyển phát nhanh đến nhà.
Tô Đường ngồi trên ghế vuốt miếng ngọc hình hoa đặc biệt mua làm kỉ niệm, lấy một cái ngọc lục sắc cho Đồng Thịnh Chử: "Tớ đã gom hết tiền tiêu vặt để mua đó, đây là hai cái nhìn đẹp nhất, cho cậu."
"Tớ đối với cậu tốt lắm đúng không?" Tô Đường tràn ngập đắc ý, nhấn mạnh một lần nữa: "Tụi mình là bạn thân, cậu về sau cũng phải đối xử thật tốt với tớ mới được đó nha!" Ngàn vạn lần không được lật mặt, rồi đối đãi với cậu như cách khiến nguyên chủ sống không bằng chết.
Đồng Thịnh Chử nắm miếng ngọc lục sắc trong tay, nhìn thoáng qua một cái y hệt màu xanh da trời Tô Đường đang cầm, trịnh trọng gật đầu: "Tôi hứa."
Nghe Đồng Thịnh Chử hứa hẹn, tuy rằng tương lai không biết thật hay giả nhưng Tô Đường vẫn thấy vui.
Phảng phất như đang nhận được một tấm kim bài miễn tử.
Cơ thể Tô Đường vẫn còn nhỏ, mấy ngày nay lại vận động chơi đùa điên cuồng như thế rất nhanh đã thấm mệt, khi lên máy bay một chút đã lăn ra ngủ.
Đồng Thịnh Chử ngồi bên cạnh thấy đối phương đang ngủ liền lặng yên ngã ghế dựa cho cậu một chút, đem chăn đắp lên người sau đó dựa vào đầu Tô Đường nhắm mắt nghỉ ngơi.
Tô Triết lái xe đưa Đồng Thịnh Chử về mái ấm Hạnh Phúc trước, sau đó lại vào nội thành.
Bởi ngày mai phải đến công ty làm việc, nếu còn về nhà chính thì hơi vất vả, đơn giản chạy về căn nhà nhỏ của ba người.
Về đến nhà thoải mái tấm nước ấm, đợi Tô Đường đi ra liền nhìn thấy Lan Tĩnh ngồi trên ghế sa lông ngoắc tay ý bảo cậu đến đó.
Tô Đường lạch bạch chạy qua, bò lên ngồi kế bên người cô, nghiêng đầu nhỏ hỏi: "Mẹ ơi?"
Lan Tĩnh nhìn con trai đáng yêu, ánh mắt cười cong cong sờ mái tóc lông xù mềm mại, xúc cảm thật tốt làm cô không muốn buông ra.
Tô Đường chờ rồi lại chờ nhưng vẫn chưa thấy Lan Tĩnh mở miệng nói chính sự, ngược lại mái tóc vừa được tắm rửa chải chuốt đã bị vò đến rối tung lên.
Tô Đường không còn lời gì để nói, cậu nghiêm túc kéo cánh tay của Lan Tĩnh xuống: "Mẹ ơi, mái tóc đàn ông không thể sờ loạn, nếu không thi cử sẽ không đạt 100 điểm."
"Ai nói?" Lan Tĩnh buồn cười búng trán Tô Đường: "Con nghe ở đâu mấy lời này hả?"
"Chú nói mà!" Tô Đường không chút lưu tình đem bán Tô Học.
Trước đây khi Tô Học mang cậu ra ngoài chơi gặp được một bạn nữ, bạn nữ ấy vừa nhìn liền muốn đưa tay sờ đầu cậu, Tô Học chính là dùng lý do không đáng tin này để đuổi người.
Lan Tĩnh cười cười: "Chú lừa con đấy." Cô vô tình vạch trần Tô Học: "Chú của con hồi nhỏ cũng thường xuyên bị mấy cô mấy dì chung xóm xoa đầu, cuối cùng vẫn luôn đứng nhất trong trường."
Lan Tĩnh và Tô Triết quen biết nhau từ nhỏ, hai người vốn là thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên, hai bên gia đình lại là hàng xóm lâu năm.
Chính vì vậy Tô Học cũng coi như lớn lên dưới mí mắt của cô, ngoại trừ những chuyện riêng tư bí mật, còn lại Tô Học làm gì cô cũng biết khá rõ.
Nói đến đây đôi mắt Tô Đường liền sáng lên: "Mẹ ơi, lúc chú còn bé có làm gì đáng kể không?" Tốt nhất là cực kì xấu mặt, về sau khi Tô Học động tay động chân với cậu, cậu có thể đánh đòn phủ đầu, hung hăng ngăn chặn y.
"Qủy nhỏ." Lan Tĩnh sao có thể không biết tình huống giữa hai chú cháu nhà này.
Tô Đường giấu đầu lòi đuôi, cô liền biết con trai có chủ ý gì.
"Muốn biết gì thì tự đến hỏi chú đi." Lan Tĩnh vô tình cự tuyệt Tô Đường, sau đó nghiêm mặt nói: "Lần này mẹ muốn thương lượng với con một chuyện."
Hiếm khi nhìn thấy thần sắc nghiêm túc của Lan Tĩnh, Tô Đường cũng ngồi thẳng thắt lưng, bày ra dáng vẻ chăm chú lắng nghe: "Mẹ nói đi!"
"Chuyện này chủ yếu vẫn nên hỏi ý của con, nếu con không muốn cũng không sao, chính vì vậy con phải trả lời thật cho mẹ biết hiểu chưa? Chỉ cần tự hỏi lòng mình muốn hay không muốn, những cái khác không cần quan tâm, dù sao con với ba của con mới là hai người quan trọng nhất trong lòng mẹ." Lan Tĩnh nói sơ qua yêu cầu của mình.
Nhận nuôi Đồng Thịnh Chử là chủ ý của cô, nhưng cô thật tâm hi vọng sẽ không ảnh hưởng đến không khí gia đình, cũng không muốn Tô Đường phải buồn.
Tô Đường nghi hoặc, mặc cho não bộ suy nghĩ cỡ nào cũng không đoán ra được Lan Tĩnh muốn nói chuyện trọng yếu gì.
Tô Đường chỉ biết nó có liên quan đến cậu.
Bạn đang đọc bộ truyện Nhân Vật Phản Diện Siêu Đáng Sợ tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Nhân Vật Phản Diện Siêu Đáng Sợ, truyện Nhân Vật Phản Diện Siêu Đáng Sợ , đọc truyện Nhân Vật Phản Diện Siêu Đáng Sợ full , Nhân Vật Phản Diện Siêu Đáng Sợ full , Nhân Vật Phản Diện Siêu Đáng Sợ chương mới