TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Tô Đường không cần nhìn cũng biết mình đang ở trong tình huống nào.
Từ sau khi cậu trưởng thành vẫn thường hay gặp phải tuy có chút ngượng ngùng nhưng phản ứng cũng không nghiêm trọng như bây giờ.
Dù sao đều là đàn ông, mộng tinh gì đó là chuyện rất bình thường.
Nhưng đối tượng lần này lại khiến cậu vô cùng hoảng hốt.
Cậu trong mơ đang mây mưa cùng Đồng Thịnh Chử, mặc dù ban đầu là do hắn cưỡng ép, nhưng về sau nhìn cậu có vẻ như rất sung sướng, nguyện ý cùng hắn triền miên.
Mấu chốt chính là Tô Đường vẫn nhớ rõ đến từng chi tiết.
Cậu nhớ bản thân mình đã ỷ lại hắn cỡ nào, ôm lấy bả vai dày rộng, để lại những vết cào rướm máu sau lưng hắn.
Chân quấn chặt hai bên hông của Đồng Thịnh Chử, cầu xin hắn tiến sâu hết lần này đến lần khác.
"A a a a a!" Cảnh tượng trong mơ lần nữa tái hiện lại trong đầu Tô Đường càng lúc càng rõ ràng, đến mức Tô Đường thậm chí còn nhìn thấy vẻ mặt tràn đầy khoái cảm của bản thân.
Tô Đường đưa tay bưng kín hai má nóng rực sắp phun trào như núi lửa, chân đá loạn trong chăn, cảm thấy mình không còn mặt mũi ra ngoài gặp Đồng Thịnh Chử nữa.
"Sao lại có thể mơ thấy chuyện hoang đường như vậy được chứ?" Tô Đường thấp giọng nói.
Cảm giác trong mơ thật sự quá chân thật, nhưng Tô Đường vẫn biết rõ đây chỉ là một hồi mộng tưởng.
"Nhất định là do hôm qua nghe thấy mấy lời đó của Đồng Thịnh Chử." Đà điểu Tô Đường lẩm bẩm âm mưu đội nồi cho hắn.
Sau khi đem toàn bộ ngọn nguồn đẩy qua cho Đồng Thịnh Chử, cậu vỗ hai má đỏ rực của mình: "Chỉ là mơ thôi, một lát liền quên ngay.
Đúng rồi, sẽ quên nhanh thôi."
Chuẩn bị tốt tâm lý, Tô Đường ôm chăn cẩn thận xem xét căn phòng mình đang ở.
Đêm qua tuy phát sinh nhiều chuyện nhưng Tô Đường vẫn nhớ rõ phong cách bày trí bên trong phòng khách sạn không lạnh lẽo như nơi này.
Khoan đã, có một thứ rất quen thuộc.
Tô Đường nghiêng đầu nhìn tủ đầu giường.
Trên đó có một tờ giấy A4 bởi vì lâu năm nên hơi ố vàng, nhưng vẫn được bảo quản rất tốt trong một cái khung kính.
Đây chính là bức tranh mà Tô Đường tự họa bản thân, sau đó trải qua chia cách tận mấy năm mới có cơ hội đem tặng cho Đồng Thịnh Chử.
Thật không ngờ Đồng Thịnh Chử lại giữ gìn kĩ đến như vậy.
Những cảm xúc rối loạn tức giận của Tô Đường nháy mắt khi nhìn thấy bức vẽ này đã tiêu tán đi một ít, cậu không kiềm lòng được đưa tay sờ nhẹ lên khung tranh, sau đó khẽ lộ ra một nụ cười dịu dàng.
Nhiều năm qua A Chử vẫn luôn trân trọng nó.
Tô Đường đang hạnh phúc hồi tưởng lại quãng thời gian trước kia thì cảm giác lành lạnh dưới quần lập tức kéo cậu trở về.
Tô Đường lúc này mới nhớ lại việc cấp bách bây giờ là giải quyết cái vấn đề xấu hổ này.
Đôi mắt nhìn lướt qua toàn bộ căn phòng một lần, sau đó liền vội vã xốc chăn chạy vào nhà vệ sinh để tẩy rửa.
Bạn đang đọc bộ truyện Nhân Vật Phản Diện Siêu Đáng Sợ tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Nhân Vật Phản Diện Siêu Đáng Sợ, truyện Nhân Vật Phản Diện Siêu Đáng Sợ , đọc truyện Nhân Vật Phản Diện Siêu Đáng Sợ full , Nhân Vật Phản Diện Siêu Đáng Sợ full , Nhân Vật Phản Diện Siêu Đáng Sợ chương mới