TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Thấy điệu bộ phủ nhận của cậu em, Chiến Cảnh Hi không nhịn được mà bật cười.
Sau đó cậu bé đưa tay ra xoa xoa cái đầu nhỏ của Mộ Nhạc Nhạc: “Được rồi, anh biết rồi.
”
“Đã nói bao nhiêu lần rồi, đây mới là anh nhé!” Mộ Nhạc Nhạc vừa nghe thấy Chiến Cảnh Hi cướp “vị trí” anh trai thì lập tức nổi giận.
Nhạc Nhạc tức lắm rồi đấy!
Cái kiểu dỗ cũng không nên thân!
Chiến Cảnh Hi gật đầu một cái “rụp”, đôi mắt đen to tròn của cậu bé khẽ liếc nhìn Mộ Nhạc Nhạc: “Ừm, anh biết rồi.
”
Thấy đôi mắt to tròn lấp la lấp lánh của Chiến Cảnh Hi, Mộ Nhạc Nhạc nói tiếp: “Nhóc Hi Hi, để anh nói cho mà nghe, tốt nhất là đừng có đi phá hỏng tình cảm của bố và mẹ nữa, nếu không thì em sẽ gặp báo ứng đó.
”
Chiến Cảnh Hi nghe xong, cảm thấy hơi kỳ quặc bèn hỏi: “Báo ứng gì cơ?”
“Em ngăn cản người khác được hạnh phúc, cẩn thận sau này lớn lên em sẽ không lấy vợ được đâu.
” Mộ Nhạc Nhạc làm bộ hù dọa Chiến Cảnh Hi.
“Không đâu.
” Chiến Cảnh Hi nói.
“Sao em biết là sẽ không?” Mộ Nhạc Nhạc nhướng mày hỏi.
“A Nhạc, anh đúng là… người thì bé tí mà chuyên gia làm trò quỷ quái, anh mới năm tuổi thôi mà đã nghĩ tới chuyện lấy vợ rồi!” Chiến Cảnh Hi bất lực nói: “Anh có biết lấy vợ nghĩa là làm gì không?”
“Đương nhiên là biết! Lấy vợ để phục vụ cho mẹ đó, với lại anh cũng muốn lấy vợ để sinh cho mẹ vài đứa cháu chơi!” Mộ Nhạc Nhạc nói rất nghiêm túc.
“Để mẹ chơi? Chứ không phải sinh con ra để mẹ phải hầu hả?”
Chiến Cảnh Hi khẽ nhíu mày: “Con của anh thì anh đi mà nuôi, sao lại làm phiền đến mẹ chứ?”
“Lúc nào em bé không khóc thì anh sẽ để mẹ bế, lúc em bé khóc thì anh bế.
” Hai cánh tay Mộ Nhạc Nhạc ôm ngực, giống như đang tuyên thệ gì đó trang trọng lắm.
Chiến Cảnh Hi nghe xong vẫn cảm thấy không vừa ý lắm, nhưng vẫn gật đầu nói: “Vậy xem ra anh còn hiểu chuyện chút.
”
Chiến Cảnh Hi ngẩn người một lát rồi như nhớ đến gì đó, cậu bé lại hỏi dò Mộ Nhạc Nhạc: “A Nhạc, tối nay em có thể ngủ chung với mẹ không?”
Có trời biết cậu bé muốn ôm mẹ đi ngủ nhiều như thế nào!
Mộ Nhạc Nhạc nghĩ ngợi rồi nói: “Vậy anh sẽ sang ngủ với bố sao?”
“Anh mang luôn người bố đó đi cũng được!” Chiến Cảnh Hi vô cùng hào hứng nói.
“Không đưa đi được, dù sao đó cũng là bố em, là người đàn ông của mẹ mà.
” Mộ Nhạc Nhạc lắc lắc đầu, ríu rít nói: “Tối nay anh muốn ôm bố đi ngủ cơ!”
Có trời biết cậu bé muốn làm nũng với bố nhiều như thế nào!
Thế là hai đứa trẻ đồng ý hoán đổi đối tượng muốn ngủ cùng, sau đó mỗi đứa một phương đi tìm người mình muốn.
Mộ Nhạc Nhạc đã tắm rửa sạch sẽ thơm tho, cậu bé mặc một bộ đồ ngủ in hình cánh dơi rất đáng yêu, tay ôm gối da chạy đến gõ cửa phòng phủ của Chiến Vân Khai.
“Bố ơi, đêm khuya rồi, mau tới chỗ chúng con ngủ đi!” Mộ Nhạc Nhạc cũng coi như đánh tiếng trước, rồi sau đó cậu bé đẩy cửa vào trong, tiếp theo nhanh thoăn thoắt đã trèo lên giường.
Thấy Chiến Vân Khai từ trong nhà tắm đi ra, thằng bé bèn vỗ vỗ chỗ trống bên cạnh mình, đồng thời nhướng mày với anh.
Dưới thân Chiến Vân Khai chỉ quấn độc một chiếc khăn tắm màu trắng, trên cơ thể trắng trẻo ngon trai vô cùng kia còn vương lại mấy giọt nước.
Nhìn thấy con trai đang ngồi trên giường, anh hơi nhíu mày: “Không đi tìm em yêu Tiểu Nhạc của con sao?”
Dạo gần đây tâm trạng của thằng nhóc này rất thất thường, cảm xúc biến đổi nhanh chóng cả mặt.
“Cậu em đó nói là muốn ngủ cùng mẹ rồi.
” Mộ Nhạc Nhạc nằm xuống giường, một tay chống đầu, bày ra cái dáng vè mê người như muốn dụ dỗ Chiến Vân Khai, hai con mắt như ra đa của thằng bé đảo qua đảo lại người Chiến Vân Khai một lượt.
“Ừm, body đẹp hết ý, bụng tám múi, rất là ngầu! Giống như trong tiểu thuyết hay nói, đó là mặc đồ vào thì gầy, cởi đồ ra thì toàn thấy cơ và thịt!”
Mộ Nhạc Nhạc vừa nói vừa thấy mừng thầm trong lòng, phen này mẹ chắc chắn chịu không nổi rồi.
“Con đang lẩm bẩm cái gì đấy? Mau đi tìm A Nhạc mà ngủ cùng, còn bố sẽ phụ trách cái việc đi dỗ mẹ Minh Nguyệt.
” Chiến Vân Khai đi tới, ném khăn lau đầu xuống giường, định bụng tống khứ ngay thằng con đi càng nhanh càng tốt.
Mộ Nhạc Nhạc dù có chết cũng không chịu đi, cứ ôm khư khư lấy một bên chân Chiến Vân Khai: “Không, tối nay con ngủ với bố cơ!”
Đã rất lâu rồi cậu bé không ôm bố như thế này!
Không biết đến bao giờ cậu bé mới có thể đường đường chính chính gọi anh một tiếng bố, dùng thân phận Mộ Nhạc Nhạc để ngủ chung với anh đây!
Chiến Vân Khai chưa từng nhìn thấy dáng vẻ này của con trai bao giờ, con bắt đầu làm nũng, bản thân anh cũng hết cách.
Cũng giống như lúc Mộ Minh Nguyệt làm nũng với anh, hoàn toàn khiến anh trở tay không kịp.
“Đợi bố mặc quần áo xong đã.
” Chiến Vân Khai không ngờ con trai lại chạy vào trong đây, anh chưa lấy quần áo để thay vào nữa.
Bạn đang đọc bộ truyện Nhật Ký Lừa Ba Của Bảo Bảo tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Nhật Ký Lừa Ba Của Bảo Bảo, truyện Nhật Ký Lừa Ba Của Bảo Bảo , đọc truyện Nhật Ký Lừa Ba Của Bảo Bảo full , Nhật Ký Lừa Ba Của Bảo Bảo full , Nhật Ký Lừa Ba Của Bảo Bảo chương mới