TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Không được, cô nhất định không thể để Chiến Vân Khai nhìn thấy con trai cô.
Cô nhất định phải giấu con trai thật kỹ.
Chuyển câu chuyện về lâu đài.
Mộ Nhạc Nhạc đang ăn bữa sáng, nhưng cậu bé vẫn không quên những lời Chiến Cảnh Hi đã nói với minh.
Hôm nay là ngày nhận tiền tiêu vặt.
Cậu bé nhìn thấy Chiến Vân Khai mặc tây trang mang giày da chuẩn bị đi ra ngoài, cậu vội vàng đặt đồ ăn trong tay xuống khay, chạy theo ôm chặt chân bố: “Bố, tiền tiêu vặt con nhận ở chỗ bố, hay là đến phòng kế toán để nhận ạ?”
“Tiền tiêu vặt gì cơ?” Chiến Vân Khai xoay đồng hồ trên cổ tay, rũ mắt nhìn thằng con trai mới sớm tinh mơ đã treo trên đùi anh như gấu koala, hỏi bằng giọng thờ ơ.
“Bố có tiền như vậy, không phải là không muốn cho con tiền tiêu vặt đó chứ?” Mộ Nhạc Nhạc nghe giọng điệu này của Chiến Vân, thì nghĩ rằng Chiến Vân Khai muốn lừa tiền của cậu bé.
Nếu không phải “nể tình” tiền tiêu vặt, thì sao cậu bé lại trao đổi thân phận với Chiến Cảnh Hi chứ?
“Cậu chủ nhỏ, đầu mỗi tháng cậu chủ đều chuyển tiền tiêu vặt cho cậu vào tài khoản của cậu.
” Lần đầu tiên quản gia Trình thấy cậu chủ nhỏ đòi tiền nên hơi tò mò.
“Vậy mau đưa cho cháu!” Mộ Nhạc Nhạc nghe vậy, vội vàng nhảy xuống khỏi đùi Chiến Vân Khai, vui vẻ đi tới trước mặt quản gia Trình đòi tiền.
“Cậu chủ nhỏ, mỗi tháng đều chuyển vào tài khoản mười triệu, nhưng số tiền đó phải đến năm cậu chủ nhỏ mười tám tuổi mới có thể cho cậu.
” Quản gia Trình nói.
Mộ Nhạc Nhạc lập tức tính nhẩm, một tháng mười triệu, một năm mười hai tháng, qua một năm sẽ được một trăm hai mươi triệu, mười tám năm, thì sẽ được hai tỷ một trăm sáu mươi triệu.
Mười tám năm mới kiếm được hai tỷ một trăm sáu mươi triệu, vậy thì ít quá đó!
“Hả, mười tám năm mới được có hai tỷ một trăm sáu mươi triệu thôi? Có ít quá không vậy?” Mộ Nhạc Nhạc lập tức bày vẻ mặt ghét bỏ vừa nói.
Nếu như cậu bé làm việc chăm chỉ, đừng nói hai tỷ, hai mươi tỷ cậu bé cũng kiếm được.
Mấy chục tỷ hay mấy trăm tỷ gì đó, chỉ là chuyện cậu bé động ngón tay vài giây mà thôi.
“Bố, làm con trai bố cũng mệt quá đi.
Làm con trai bố tận mười tám năm mà chỉ kiếm được hai tỷ mốt.
Sao bố keo kiệt quá vậy, vợ bố bỏ chạy cũng là đúng.
” Mộ Nhạc Nhạc lập tức trở nên buồn bã, ỉu xìu.
Uổng công cậu bé nghĩ bao là cách tiêu tiền nữa cơ.
Ai ngờ thế mà Chiến Vân Khai không cho Chiến Cảnh Hi tiền tiêu vặt.
Lại còn giữ giùm nữa!
Còn không bằng mẹ cứ cuối tuần nào cũng cho cậu bé một ngàn để tiêu đâu!
Qua đây, cậu bé lại thấy mẹ mình đúng là vừa đẹp người vừa đẹp cả nết mà!
Bố xấu xa đúng là keo kiệt thật, nhà giàu số một thế giới thì sao chứ?
Cậu bé bị Chiến Cảnh Hi lừa rồi!
“Ăn no rồi thì đi học.
” Chiến Vân Khai nói với Mộ Nhạc Nhạc.
Mộ Nhạc Nhạc nhanh nhẹn đi lấy cặp sách, cậu bé sợ Chiến Vân Khai không cho cậu bé đi học.
Nếu như cậu bé không đi học thì sẽ còn mệt hơn nữa.
Nếu mẹ biết cậu bé tích cực đi học như vậy, chắc chắn sẽ rất khiếp sợ.
Chờ cậu bé đến trường nhất định sẽ dạy dỗ lại Chiến Cảnh Hi mới được.
Đến trường, Mộ Nhạc Nhạc đã nhìn thấy một bóng người quen thuộc đứng cách đó không xa, là mẹ!
Mẹ đã dẫn Chiến Cảnh Hi vào trường học, khi định lên xe rời đi, cậu bé lại giả vờ như mình chẳng quen Mộ Minh Nguyệt, chỉ về phía cô đang đứng cách đó không xa, nói: “Nếu như mẹ con đẹp như vậy, coi như đời này của con không uổng rồi.
”
Chiến Vân Khai nghe thấy giọng nói thì thầm của con trai, nhìn qua bên ngoài, vừa hay nhìn thấy Mộ Minh Nguyệt.
“Cậu chủ…” Quản gia Trình cũng thấy mợ chủ đứng bên ngoài, vẻ mặt có hơi kích động, quay đầu lại nhìn Chiến Vân Khai.
“Bố, cô gái kia có phải rất đẹp hay không? Con muốn để cô ấy làm mẹ con, bố thấy thế nào? Bố có định kiếm cho con một người mẹ không?” Mộ Nhạc Nhạc thẳng thừng bỏ qua mẹ của Chiến Cảnh Hi, bây giờ cậu bé chỉ muốn cùng mẹ sống thật vui.
Cậu bé nể tình Chiến Vân Hi trông giống hệt cậu bé, nên sẽ dốc sức mình để cho mẹ cậu bé gả cho cái người giàu có số một Chiến Vân Khai này.
Mặc kệ liệu cậu bé có phải con trai của Chiến Vân Khai hay không, chỉ cần Chiến Vân Khai lấy mẹ cậu bé, vậy thì cậu bé đã trở thành nửa con trai của Chiến Vân Khai rồi.
Thế là, sau này cậu bé cũng có cơ hội thừa kế tài sản của Chiến Vân Khai.
Dù Chiến Vân Khai có chia đều cho cả hai đứa, thì nhất định cậu bé cũng sẽ được chia rất nhiều tiền.
“Xuống xe đi học đi.
” Chiến Vân Khai nói.
Bạn đang đọc bộ truyện Nhật Ký Lừa Ba Của Bảo Bảo tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Nhật Ký Lừa Ba Của Bảo Bảo, truyện Nhật Ký Lừa Ba Của Bảo Bảo , đọc truyện Nhật Ký Lừa Ba Của Bảo Bảo full , Nhật Ký Lừa Ba Của Bảo Bảo full , Nhật Ký Lừa Ba Của Bảo Bảo chương mới