TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Lý Vi sinh con mà chẳng khéo chọn ngày.
Vừa lúc đương là khoảng thời gian cỗ tiệc linh đình mừng năm mới, cũng như năm ngoái, mỗi ngày Tứ a ca và phúc tấn đều phải vào cung lĩnh yến.
Năm ngoái việc quản lý sự vụ được giao vào tay đại ma ma và Lý Vi (trên danh nghĩa).
Năm nay ra cung dựng phủ, cả viện trong lẫn viện ngoài đều có quy định rõ ràng, nên nhiệm vụ ấy sẽ trao lại cho Tống cách cách cầm trịch (trên danh nghĩa), bốn bà ma ma ở nội viện và Tô Bồi Thịnh ở ngoại viện phối hợp trông giữ.
Để tiện cho việc dậy sớm, Tứ a ca đã dọn về thư phòng ở tiền viện.
Chẳng còn ai quản thúc Lý Vi, lại thêm cái bụng quả tình to quá khiến nàng không thể chểnh mảng, vậy là nàng bèn phát huy tinh thần AQ*, ha ha...! Thuyền đến đầu cầu ắt tự thẳng, thây kệ.
*AQ (vốn là tên một nhân vật trong tác phẩm "AQ chính truyện" nổi tiếng của Lỗ Tấn) điển hình cho phép "thắng lợi tinh thần" - khi bị hạ nhục, đánh đập, không dám đương đầu, mà lại tự an ủi mình, tự cho mình là người chiến thắng.
Dù sao đâu thể nghỉ sinh thật chứ.
Hằng ngày ngoài để Liễu ma ma sờ bụng xác định vị trí thai, thì nàng chỉ chơi với Bách Phúc, xem nó lăn tú cầu.
Lần trước nàng có may bộ áo chó nọ cho Bách Phúc mặc, Tứ a ca trông thấy, lại dặn các thợ thêu làm thêm mấy bộ khác, mỗi ngày Tiểu Hỉ Tử thay cho Bách Phúc một bộ.
Dạo này đang ăn tết, nên toàn cho mặc sắc đỏ.
Bách Phúc diện đồ đỏ lăn tú cầu lụa đỏ chỉ xanh, mắt hoa lên là chẳng phân biệt nổi đâu là tú cầu, đâu là chó nữa.
Sớm hôm nay, cả Tứ a ca và phúc tấn đều đi vắng.
Lý Vi vừa thức giấc, ngồi luôn trên giường vuốt bụng trầm ngâm nửa buổi trời, bảo với Ngọc Bình một câu làm nàng ta đánh rơi thứ đồ trong tay ngay tại chỗ.
"Hình như bắt đầu đau rồi."
Ngọc Bình sợ nhũn cả chân, mắt trợn lên to như cái chuông đồng.
Lúc này không dám hô hào, giọng run run nói với Ngọc Yên cũng đứng ngẩn trong phòng: "Mau, đi gọi Liễu ma ma mau, gọi ma ma đỡ đẻ tới đây."
Liễu ma ma dậy sớm, gần đây hai vị chủ tử vắng nhà luôn, vị chủ tử khác mà bà ta hầu hạ lại không phải người đáng tin, nên khi ngủ cứ phải dỏng tai lên vì sợ không nghe thấy người ở phòng bên kia gọi.
Vừa nghe thấy tiếng bước chân vội vã của Ngọc Yên, Liễu ma ma sải bước lao ra ngay, hai người vừa khéo va phải nhau.
"Chủ tử có chuyện gì rồi phải không?" Liễu ma ma vừa hỏi, vừa rảo bước nhanh sang phòng chính.
Mặt mũi Ngọc Yên tái mét vì sợ, tối hôm qua nàng ta gác đêm đấy! Nàng ta run rẩy nói: "Ma ma, cách cách bảo đau bụng." Vừa dứt lời, Liễu ma ma đã vọt chạy vào phòng chính.
Trong phòng, Lý Vi hít hà r3n rỉ: "Lại đau rồi...!lại đau nữa rồi..."
Liễu ma ma sờ bụng, c ởi quần nàng ra xem, tính thời gian lại thấy hơi bất thường, bà ta nói: "Cách cách, người bắt đầu đau từ lúc nào?"
"Không biết, ta đang ngủ mà." Lý Vi chưa thôi xuýt xoa, thực tình vừa thở đã thấy đau rồi.
Đau như thế mà vẫn ngủ cho qua được, chủ tử này thật là!!
Liễu ma ma không còn lời nào để nói, sai người nhanh chóng vào phòng sinh đốt giường lò.
May rằng ngày nào giường lò cũng được đốt một lần cho ấm phòng, không thì sẽ không thể xua tan đi khí lạnh ngay được.
Dù bây giờ đốt lên, cũng phải đợi nửa canh giờ nữa mới được vào.
Trong tiểu viện mọi thứ rối bời, Ngọc Thủy đương đốt giường lò với Trương Đức Thắng.
Lý Vi bên này vừa dậy đã kêu đau, Triệu Toàn Bảo liền chạy đi tìm Trương Đức Thắng.
Nói sao thì thiện phòng ở tiền viện cũng tương đối gần, tiện việc xin nước nóng hay đun canh nhân sâm hơn nhiều.
Trương Đức Thắng nghe tin, liền dẫn người đến.
Qua sự việc của Tống cách cách, họ cũng biết ở phòng sinh không thể đốt giường lò cũng như là chậu than liên tục, mà phải làm ấm phòng trước khi Lý cách cách vào.
Bằng không cách cách nằm trong ấy sinh bảy, tám canh giờ lại nhiễm cạnh, tính mạng lâm nguy thì phải làm sao?
Chẳng mấy chốc giường lò trong phòng đã được đốt nóng, chăn đệm mùng màn cũng thay mới.
Ma ma đỡ đẻ và đại ma ma cùng vào, thấy phòng sinh đã đủ độ ấm, bèn sai tắt lò đi, tránh khi vào sinh lúc khóc gào lại kêu nóng quá.
Cũng phải chuyển chậu than ra ngoài, sau khi mở cửa sổ cho khí than tản đi, Liễu ma ma và Ngọc Bình đỡ Lý Vi đi ra, vào phòng sinh.
Vào trong nằm xuống, c ởi quần, đắp tấm chăn lên chân, nhét miếng gỗ mềm vào miệng.
Trang bị đầy đủ xong, Lý Vi cảm giác mình chẳng giống con người nữa.
Liễu ma ma còn ngồi cạnh bảo: "Cách cách, người phải dần tích sức, lát nữa có đau cũng đừng la to, phải vận khí."
Vậy ra hiện giờ đến việc hít thở kiểu gì lúc sinh con mà các người vẫn chưa phát minh ra luôn hay sao?
Lý Vi nhớ ngày xưa mình từng xem một chương trình truyền hình có nói về những cách thở đặc biệt khả dĩ giúp giảm bớt cơn đau cho bà đẻ.
Cần một cách thở!!
Đã có nội công, có thái cực quyền rồi! Vậy mà chẳng phát minh thêm cách thở nữa là sao!!
Tiền viện, Tô Bồi Thịnh vốn ở lại trông nhà, nay đã lên ngựa chạy vào trong cung.
May là hắn có thẻ bài, ngày trước theo Tứ a ca vào cũng tạo được kha khá thiện cảm, nên khi này vào không bị ai làm khó.
Chỉ là vào rồi mới biết, giờ này Tứ a ca đương ở đại điện kia!
Tô Bồi Thịnh đành đi qua đi lại bên ngoài suốt hai canh giờ như con lừa kéo cối xay! Rốt cuộc cũng được gặp Tứ a ca, hắn tỉnh bơ chen tới trước chỗ Tứ a ca ngồi, thay thế người theo hầu lúc ban đầu.
Nhìn thấy hắn, nét nghi vấn hiện ra trong mắt Tứ a ca.
Hắn nhấc bầu qua rót chén rượu, ghé vào tai Tứ a ca nhỏ giọng báo: "Lý chủ tử sắp sinh ạ."
Nghe thế, chén rượu trong tay Tứ a ca không hề chao đảo, song nửa khắc trôi qua lại quên luôn cả uống.
Khi chàng sực hoàn hồn, bèn nói với Tô Bồi Thịnh: "Quay về theo dõi."
Tô Bồi Thịnh vâng dạ, lại hỏi: "Có cần đến Vĩnh Hòa cung..." Thông báo với phúc tấn không?
Tứ a ca nghĩ ngợi, nghĩ trong phủ có đám đại ma ma, phúc tấn về cũng chẳng được ích gì.
Huống chi tết nhất là dịp quan trọng, để phúc tấn trở về chỉ vì một cách cách sinh con thì phô trương quá.
Cũng không tốt cho Lý thị.
Vả chăng, điều kỵ nhất là một chuyện có hai người giám sát.
Không có phúc tấn, mình đại ma ma cũng tự quyết được; có mặt phúc tấn, thì chuyện gì cũng phải báo cáo với phúc tấn, phúc tấn lại ngâm cứu cặn kẽ, lại trao đổi, rồi lại chuyển lời cho đại ma ma.
Tới tới lui lui như thế rất dễ hỏng việc, để lại đùn đẩy trách nhiệm cho nhau.
Chàng lắc đầu nói: "Không cần, chuyện trong cung quan trọng hơn.
Cứ nói mọi sự xin nhờ đại ma ma."
Tô Bồi Thịnh thầm than khổ thay đại ma ma, rồi quay trở về phủ.
Suốt quãng tiệc còn lại Tứ a ca cứ thất thần, lúc bưng chén kính rượu với người ta, bụng lại tính xem thai này của Lý thị được mấy tháng rồi? Tính mấy lần đều ra kết quả chưa đầy chín tháng.
Mới tám tháng rưỡi.
Bạn đang đọc bộ truyện Nhật Ký Xuyên Thanh tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Nhật Ký Xuyên Thanh, truyện Nhật Ký Xuyên Thanh , đọc truyện Nhật Ký Xuyên Thanh full , Nhật Ký Xuyên Thanh full , Nhật Ký Xuyên Thanh chương mới